Chapter 4

~~~
___
Jisoo MaNoBal
Jisoo MaNoBal
Là mày đó! Lalisa thực ra mày chỉ là một đứa được mẹ tao nhặt về từ thùng rác mà thôi.
Jisoo MaNoBal
Jisoo MaNoBal
Giờ thì tao biết vì sao mẹ mày vừa sinh mày ra đã bỏ mày rồi, bởi vì mày chính là một tai họa...
LaLiSa MaNoBal
LaLiSa MaNoBal
Jisoo...chị đừng có quá đáng!
LaLiSa MaNoBal
LaLiSa MaNoBal
* nghiến chặt răng, xiết chặt tay lại, cố kìm hãm cơn giận đang bùng cháy trong lòng mình*
Ông MaNoBal
Ông MaNoBal
Chuyện gì vậy?
Lúc này ông bà Manoban từ trong phòng đi ra. Tiếng ồn bên ngoài khiến họ không tài nào ngủ được.
Jisoo MaNoBal
Jisoo MaNoBal
Mẹ, mẹ hãy nói đi, Lisa có phải là đứa nhỏ mẹ nhặt được từ thùng rác hay không?
Jisoo bước đến chỗ bà Manoban đòi hỏi bà cho mình một câu trả lời thỏa đáng.
Bà MaNoBal
Bà MaNoBal
JISOO
Bà MaNoBal
Bà MaNoBal
* nhíu mày, rằng giọng*
Bà MaNoBal
Bà MaNoBal
Mấy đứa mau đi ngủ đi
Bà đẩy vai Lisa đi nhưng cô không hề di chuyển, cô đứng im tại đấy, ánh mắt đau đáu nỗi buồn cùng với sự hoang mang
LaLiSa MaNoBal
LaLiSa MaNoBal
*nghẹn ngào cất lời*
LaLiSa MaNoBal
LaLiSa MaNoBal
Con muốn biết lời chị là đúng hay sai?
Bà MaNoBal
Bà MaNoBal
* im lặng rất lâu, thở dài liên tục đến tiếng thứ tư thì trả lời*
Bà nghĩ Lisa cũng đủ trưởng thành để biết được sự thật này.
Bà MaNoBal
Bà MaNoBal
Lisa thật ra con không phải con ta...nhưng từ lâu ta luôn coi con như là con ruột của mình vậy
Mọi thứ quay cuồng trước mắt Lisa
LaLiSa MaNoBal
LaLiSa MaNoBal
“ Mình không phải là con ruột"
LaLiSa MaNoBal
LaLiSa MaNoBal
“ Hèn gì mà Jisoo chưa bao giờ xem mình như một người em đúng nghĩa”
Nỗi đau này đến nỗi khác cứ như vậy mà bước vào cuộc đời Lisa, rút cạn nguồn sống của cô trong phút chốc
Tình cảm không có, gia đình cũng không có
Sao Lisa có thể đáng thương như vậy chứ?
LaLiSa MaNoBal
LaLiSa MaNoBal
Ra là vậy sao?
LaLiSa MaNoBal
LaLiSa MaNoBal
* cười*
Nụ cười thay cho nước mắt không thể rơi xuống được vào lúc này
Bạn có biết không? Khi người ta quá đau, nụ cười chính là biểu tượng cho sự đổ vỡ của một tâm hồn.
LaLiSa MaNoBal
LaLiSa MaNoBal
* hướng về phía cửa, chạy vụt đi*
Park Chaeyoung
Park Chaeyoung
Lisa!
Park Chaeyoung
Park Chaeyoung
* chẳng do dự mà đuổi theo*
Park Chaeyoung
Park Chaeyoung
( Nàng bỏ đằng sau tiếng gọi và sự hằn học của Jisoo. Nàng không còn tâm trí quan tâm điều gì nữa khi mà Lisa của nàng đang đau khổ.)
Park Chaeyoung
Park Chaeyoung
Lisa! Lalisa !
Park Chaeyoung
Park Chaeyoung
* ôm trọn tấm lưng run rẩy ấy*
Park Chaeyoung
Park Chaeyoung
(Nàng khóc khi nhận ra nỗi đau to lớn trong nhịp thở đứt quãng của Lisa. Ước gì nàng có thể làm gì đó giúp cho cô quên đi chuyện vừa rồi thì hay quá)
Lại đến nữa rồi. Hết người này đến người khác trêu đùa trái tim mềm yếu của Lisa. Họ muốn cô tôi luyện nó thành sắt đá sao?
LaLiSa MaNoBal
LaLiSa MaNoBal
* nhắm mắt, nụ cười khổ sở lại nở*
Tình yêu hay tình thân đều không trọn vẹn. Trên đời còn có những người bất hạnh đến thế sao?
LaLiSa MaNoBal
LaLiSa MaNoBal
Chị...chị dâu...quay về đi
LaLiSa MaNoBal
LaLiSa MaNoBal
* gỡ tay Chaeyoung ra, không nhìn thấy ánh mắt nàng u ám thế nào trước hai từ "chị dâu" kia*
Cô cô độc bước, cứ như vậy mà vùi mình trong đêm tối thê lương.
Park Chaeyoung
Park Chaeyoung
Lisa…
..
.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play