[Đam Mỹ Trọng Sinh] Thế Thân Ư, Còn Lâu. Tôi Là Chính Tôi
# Những giây phút ngắn ngủi
Vương Tiêu Dạ (cậu)
📱: Công việc của anh...
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
📱: Gần xong rồi, xong việc tôi sẽ đưa em đi ăn
Vương Tiêu Dạ (cậu)
📱: Vậy em đợi anh ở nhà
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
A Tần thế nào rồi
NPC
Trợ lý: Hứa tổng, Tần thiếu vẫn đang ở nước ngoài, hình như không có ý định về nước
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
Trước khi em ấy về nước, báo cho tôi, tôi sẽ đi đón em ấy
NPC
Trợ lý: Vâng, Hứa tổng
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
Sao em vẫn không chịu quay về chứ, tôi lại nhớ em rồi
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
''Đúng rồi, Vương Tiêu Dạ, cậu ta... đúng'
Hắn lập tức lái xe về nhà
Cậu vừa tắm xong chỉ mới kịp khoác một lớp áo choàng tắm đã phải ra mở cửa cho hắn
Vương Tiêu Dạ (cậu)
Anh về sớm vậy, sao không nói em biết
Vương Tiêu Dạ (cậu)
Nếu biết thì em đã chuẩn bị nhanh hơn rồi
Hắn đè cậu xuống giường, không nói lời nào mà hôn lấy cậu
Vương Tiêu Dạ (cậu)
Ưm /đẩy ra/
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
/dứt ra/
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
Đừng... đừng đẩy tôi ra... /siết/
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
Để tôi ở bên em, một lát thôi
Cậu ôm má hắn đối mặt với mình
Vương Tiêu Dạ (cậu)
Nhìn em này, anh không sao chứ
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
'Giống,.... đúng là rất giống... '
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
Tiêu Dạ
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
Nốt ruồi ở khóe miệng em...
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
Ngày mai đi tẩy đi
Vương Tiêu Dạ (cậu)
Sao thế, chỉ là một chấm nhỏ thôi mà
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
'Nếu không có nốt ruồi đó... sẽ càng giống hơn'
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
Tôi không thích nó
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
Em tẩy đi, được chứ /gục đầu vào vai cậu/
Vương Tiêu Dạ (cậu)
Được rồi, em sẽ tẩy
Vương Tiêu Dạ (cậu)
Rốt cuộc hôm nay anh bị làm sao thế
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
Không sao cả, chỉ là tôi nhớ em thôi
Hứa Tôn Lãnh (hắn)
'A Tần... '
Hắn không động vào cậu mà chỉ ôm ngủ
Đã hơn hai năm kể từ khi hắn và cậu thỏa thuận với nhau
Nhưng hắn chưa một lần động vào cậu để thỏa mãn dục vọng
Cứ tưởng chừng như hắn thương cậu, không muốn làm cậu đau
Thế nhưng hóa ra, hắn chỉ muốn làm với người đó, chứ không phải một con rốithế thân như cậu
Hắn đã ít về nhà hơn, cũng ít gọi cho cậu hơn
Hắn bắt đầu lạnh nhạt cậu, đến thức ăn cậu làm cũng không ăn nữa mà vứt đi như đồ hư hỏng
Cậu ngày nào cũng đợi hắn về
Nhưng cứ mỗi ba bốn ngày hắn mới về nhà một lần
Khi về nhà cũng không nhìn lấy cậu một cái
Sự lạnh nhạt mà người ngoài nhìn vào còn có thể thấy rõ
Thế nhưng cậu vẫn muốn nuôi hy vọng
Một hy vọng nhỏ rằng chỉ vì hắn bận mà thôi
Chỉ vì hắn mệt nên mới không để ý đến cậu
Comments
白绣球
Đau nha
2024-07-31
0
白绣球
Tắm xong bạn ui
2024-07-31
0
vô danh thích đọc truyện (≡^∇^
cc thích tẩy ko con chó t cho m uống thuốc tẩy trắng nè tầm tháng thôi là trắng tươi luôn
2023-09-01
6