Chương 6: Ai mà thèm hờn, thèm giận người dưng.

Nói xong, cô cúi thấp đầu, lách qua thân hình cao lớn đang chắn kín trước mặt tìm lối đi khác.

Nhưng lạ không? Lối đi mới mở lại bị bức tường thịt chặn lại. Cô bèn dịch sang bên này, bức tường ấy liền dịch theo.

Cô bặm môi chặt hơn, không chấp. Kiên nhẫn tìm lối khác. Nhưng xem ra, người làm chủ nhà kia không có ý buông tha cho cô, anh tiếp tục rào đón: "Ngọc...Mẫn, anh...đã về với em đây!"

Giọng anh run run. Cô có thể nhận ra niềm vui đoàn tụ xen lẫn nỗi âu lo trong lời anh nói, lòng dạ cô chợt nao nao.

Nhưng sực nhớ, anh đã bỏ mặc cô với khoảng trời thương nhớ đằng đẵng suốt sáu năm, ấm ức trong lòng này khó mà vơi nên tránh anh là điều tốt nhất.

Cô không thèm ngước mặt lên, cầm chặt quai chiếc balô tìm lối ra. Trong tầm mắt, cái bóng cao lớn của anh lại chắn ngang.

Khách muốn đi, chủ nhà muốn níu nên hai người mãi chùng chình dây dưa.

Không biết anh thấy có gì thú vị? Riêng cô, cơn sóng ngầm mãi sục sôi bấy lâu trong lòng bất chợt dâng lên, phút chốc đổ ầm vào bức tường trước mặt. Cô nhắm mắt, đấm túi bụi vào ngực anh. Vừa đấm vừa hét:

"Anh tưởng anh là ai mà có quyền chặn lối đi của người khác hả? Thích thì bỏ đi, đi chán thì quay về? Không phải anh đam mê trò 'im thin thít, lặn mất tăm' sao? Cớ gì giờ ngoi lên, mở miệng? Tưởng em vẫn còn làm ngọn hải đăng đứng chờ anh hả? Nè,Thế Phương, em nói cho anh biết, em không ngu ngốc?"

Anh vẫn đứng im để mặc cho cô phát tiết. Ngực anh rất cứng nên ăn mấy cú đấm từ đôi tay gầy đó chẳng thấm vào đâu. Ngược lại, anh lo đôi tay mỏng mảnh ấy có nguy cơ bị đau. Nếu vậy thì anh xót lắm!

"Anh mới là thằng ngốc!"

Anh khẽ đưa tay, cầm chặt hai bàn tay gầy đang dần đỏ rồi cưỡng chế nó áp vào bên ngực trái anh, nơi có con tim nóng hổi đang không ngừng đập điên cuồng.

Cơn sóng ấm ức đang cuộn trào, cảm nhận được từng nhịp tim đang vội vàng như đòi mạng. Sức nóng từ trái tim nồng nàn, từ da thịt, từ bàn tay to đang bao phủ đôi tay cô nhanh chóng ủ ấm bàn tay giá lạnh bao năm, hơi ấm đó len nhanh vào con tim khao khát khiến Ngọc Mẫn xúc động nghẹn ngào.

Bao buồn tủi, bao giận hờn, bao ấm ức bấy lâu dần nguôi ngoai rồi tan biến vào khoảng trời bình yên trên đỉnh Tháp Nhạn một chiều cuối tháng Ba.

Đó là một chiều ngày hai mươi sáu tháng Ba. Ngày thành lập Đoàn nên cả lớp cô tổ chức buổi dã ngoại. Địa điểm là núi Nhạn nằm bên bờ bắc sông Đà Rằng, thành phố trẻ Tuy Hòa quê cô.

"Ngọc Mẫn, hai đứa mình lên đỉnh Tháp ngắm thành phố về chiều." Cô đang mải mê xem các bạn trong lớp thi đấu cờ Vua, Thế Phương đã khều vai rủ rỉ.

Không đợi cô trả lời, Thế Phương cứ thế nắm luôn tay cô mạnh mẽ dẫn đi.

"Cậu thật kì cục, các bạn đang chơi tập thể, mình lẻn đi riêng như thế này có quá đáng không?"

Thế Phương thấy chẳng có gì là quá đáng khi trái tim đang nhộn nhạo vì một người. Nó đang khát thèm muốn tự tình cùng người đó nên không thể chần chừ thêm nữa: "Cậu đã dành cho lớp tám tiếng đồng hồ rồi, từ giờ cậu phải dành riêng cho tớ!"

Khoảng trời mà Thế Phương muốn cô dành riêng là dưới tán cây xanh già. Dưới tán cây ấy, bóng chiều đổ xuống thành phố thật êm đềm, ấm áp. Dòng sông Đà lững lờ trôi mang nước ngọt tưới xanh cánh đồng lúa. Những dãy nhà ngói đỏ vấn vương tia nắng cuối ngày. Xa xa, mặt trời đã gần chạm đến đỉnh núi, hắt bóng hoàng hôn đỏ rực cả khoảng sông chiều.

Trong sắc trời thơ mộng ấy, Thế Phương một tay choàng qua vai Ngọc Mẫn, tay kia áp lên tóc cô rồi ấn cái đầu nhỏ vào bờ vai rộng. Hòa cùng tiếng gió núi vi vu là giọng trầm ấm tựa tiếng đàn piano: "Ngọc Mẫn, tớ thích cậu lắm lắm!"

"Câu này tớ nghe cả trăm lần rồi!"

"Nhưng tớ vẫn thấy chưa đủ!"

"Vậy cậu cứ tiếp tục hoặc có thể thay bằng câu khác!"

"Đợi đêm Thất tịch, tớ sẽ thay!"

Cô chẳng biết Thế Phương sẽ thay như thế nào? Thời gian đến đêm Thất tịch còn lâu. Cô có chút tò mò nhưng dặn lòng thôi hãy đợi.

Còn bên người, cảnh phố ráng chiều đầy mê hoặc. Cứ vô tư vui vẻ ngày tháng còn có nhau.

Gió thổi vào từ con sông Đà mát dịu. Gió ve vãn làm mát sườn má nghiêng nghiêng của cô và Thế Phương. Cô lại nghe Thế Phương hỏi: "Ngọc Mẫn, sao cậu không đăng kí một trường phía nam vào học cùng với tớ?"

"Tớ thích học sư phạm, thích sự bình yên ở quê! Vào đó, tớ không hợp!"

"Vậy mai mốt cách xa, tớ nhớ cậu thì biết làm sao?"

"Cậu có thể chọn không nhớ!"

Thế Phương búng một cái lên trán cô, cầm hai bàn tay nhỏ áp vào ngực trái, mắt đượm buồn: "Cậu thật nhẫn tâm, thừa biết tớ không thể chọn cách đó! Nên Ngọc Mẫn à, khi nào nhớ quay quắt, tớ sẽ về thăm cậu!"

"Ngọc Mẫn à, anh nhớ em sắp phát điên lên rồi! Nên em đừng hắt hủi anh mà tội nghiệp!" Thế Phương áp chặt đầu cô vào ngực. Mạnh mẽ ghì chặt thân hình xinh xắn nhập vào cơ thể.

Anh tham lam hít thật sâu mùi hương mà anh nhớ. Mùi hương tỏa ra từ mái tóc và thân thể của người tình nhỏ. Mùi hương đã theo anh suốt chặng đường dài học tập và thực thi nhiệm vụ.

Có cao xanh chứng giám, đối với anh, sáu năm xa cách là sáu năm đầy ắp nhớ thương.

"Trong sáu năm qua, chưa một khắc, một giây nào, anh thôi nhớ về em cả nên xin em đừng hờn cũng đừng giận anh!"

Nghe những lời tỉ tê tâm tình như rót mật vào tai, dường như giữa cô và anh chưa hề có cuộc chia li sáu năm. Theo cái ôm siết chặt của anh, cô vùi đầu mình vào vòm ngực săn chắc, nóng ấm.

Từ trong lòng anh, cô sụt sùi hờn dỗi: "Ai mà thèm hờn thèm giận người dưng!"

Tiếng khóc nỉ non mang nhiều tủi hờn của người con gái khiến anh cũng sụt sùi theo. Anh vùi mặt mình vào mái tóc cô: "Anh xin lỗi em! Hãy cho anh thêm cơ hội để anh được trở về bên cạnh em!"

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Trong 6 năm qua, chưa một khắc một dây nào anh thôi nhớ về em cả, nên xin em đừng hờn cũng đừng giận anh. Anh nói câu này xong, chị muốn giận cũng khó. Chị chỉ còn biết hờn dỗi nói câu: ai mà thèm hờn thèm giận người dưng thôi. Và lần này có thêm cơ hội, mong anh sẽ không làm cho Crush phải buồn nữa

2023-10-01

9

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Xúc động quá đi thôi. Tác giả viết đan xen giữa quá khứ và hiện tại, đọc bánh cuốn quá. Nỗi nhớ, cả hai sống qua ngày vì những kỉ niệm, dùng kỉ niệm để lấp đầy nỗi nhớ. Nhớ đến xé lòng, nhớ đến quặn thắt tâm can, nhưng cũng chỉ biết chờ và đợi.../Whimper/

2023-10-01

9

Henry

Henry

ha hong

2023-09-17

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cậu ấy đã trở về.
2 Chương 2: Gặp lại.(1)
3 Chương 3: Gặp lại.(2).
4 Chương 4: Kí ức ngọt ngào.
5 Chương 5: Khi đã như ý.
6 Chương 6: Ai mà thèm hờn, thèm giận người dưng.
7 Chương 7: Kiểu nắm tay quen thuộc.
8 Chương 8: Hèn gì đội trưởng ngày đêm tương tư.
9 Chương 9: Hương vị đậu đỏ.
10 Chương 10: Tan chảy vào tận đất trời.
11 Chương 11: Hình ảnh đọng lại.
12 Chương 12: Ngày đặc biệt.
13 Chương 13: Ghiền thành nghiện.
14 Chương 14: Anh chỉ cần em.
15 Chương 15: Dưới tán ô.
16 Chương 16: Đêm thất tịch.
17 Chương 17: Tin mừng.
18 Chương 18: Cô em gái.
19 Chương 19: Kiểm tra.
20 Chương 20: Hầu vợ.
21 Chương 21: Mùa mưa ngâu mới chính thức ùa về.
22 Chương 22: Hung tin.
23 Chương 23: Đòi món tráng miệng.
24 Chương 24: Khẽ gọi bạn tình.
25 Chương 25: Bệnh nhân ủ kĩ thân nhân.
26 Chương 26: Niềm hạnh phúc cháy bỏng.
27 Chương 27: Thu lưới.
28 Chương 28: Sao Altair và sao Vega.
29 Chương 29: Trước thềm lễ cưới.
30 Chương 30: Nuông chiều.
31 Chương 31: Cuộc giải cứu cô dâu(1)
32 Chương 32: Cuộc giải cứu cô dâu.(2)
33 Chương 33: Cuộc giải cứu cô dâu.(3)
34 Chương 34: Sao Altair đau lòng.
35 Chương 35: Chăm sóc cô công chúa.
36 Chương 36. Thỏ trắng mau hiện nguyên hình!(1)
37 Chương 37: Thỏ trắng mau hiện nguyên hình!(2)
38 Chương 38: Thỏ trắng mau hiện nguyên hinh!(3)
39 Chương 39: Anh chỉ tin lời vợ anh!
40 Chương 40: Bắc cầu Ô thước rước nàng về dinh.(1)
41 Chương 41: Bó hoa thạch thảo tím.
42 Chương 42: Bắc cầu Ô thước rước nàng về dinh.(2)
43 Chương 43: Viên mãn lời ước hẹn đêm Thất tịch.
Chapter

Updated 43 Episodes

1
Chương 1: Cậu ấy đã trở về.
2
Chương 2: Gặp lại.(1)
3
Chương 3: Gặp lại.(2).
4
Chương 4: Kí ức ngọt ngào.
5
Chương 5: Khi đã như ý.
6
Chương 6: Ai mà thèm hờn, thèm giận người dưng.
7
Chương 7: Kiểu nắm tay quen thuộc.
8
Chương 8: Hèn gì đội trưởng ngày đêm tương tư.
9
Chương 9: Hương vị đậu đỏ.
10
Chương 10: Tan chảy vào tận đất trời.
11
Chương 11: Hình ảnh đọng lại.
12
Chương 12: Ngày đặc biệt.
13
Chương 13: Ghiền thành nghiện.
14
Chương 14: Anh chỉ cần em.
15
Chương 15: Dưới tán ô.
16
Chương 16: Đêm thất tịch.
17
Chương 17: Tin mừng.
18
Chương 18: Cô em gái.
19
Chương 19: Kiểm tra.
20
Chương 20: Hầu vợ.
21
Chương 21: Mùa mưa ngâu mới chính thức ùa về.
22
Chương 22: Hung tin.
23
Chương 23: Đòi món tráng miệng.
24
Chương 24: Khẽ gọi bạn tình.
25
Chương 25: Bệnh nhân ủ kĩ thân nhân.
26
Chương 26: Niềm hạnh phúc cháy bỏng.
27
Chương 27: Thu lưới.
28
Chương 28: Sao Altair và sao Vega.
29
Chương 29: Trước thềm lễ cưới.
30
Chương 30: Nuông chiều.
31
Chương 31: Cuộc giải cứu cô dâu(1)
32
Chương 32: Cuộc giải cứu cô dâu.(2)
33
Chương 33: Cuộc giải cứu cô dâu.(3)
34
Chương 34: Sao Altair đau lòng.
35
Chương 35: Chăm sóc cô công chúa.
36
Chương 36. Thỏ trắng mau hiện nguyên hình!(1)
37
Chương 37: Thỏ trắng mau hiện nguyên hình!(2)
38
Chương 38: Thỏ trắng mau hiện nguyên hinh!(3)
39
Chương 39: Anh chỉ tin lời vợ anh!
40
Chương 40: Bắc cầu Ô thước rước nàng về dinh.(1)
41
Chương 41: Bó hoa thạch thảo tím.
42
Chương 42: Bắc cầu Ô thước rước nàng về dinh.(2)
43
Chương 43: Viên mãn lời ước hẹn đêm Thất tịch.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play