nỗi buồn của 024

Trương Hoài Nghi (012)
Trương Hoài Nghi (012)
Áaa
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
NGHI!!!
038
038
(bùm bùm)
038
038
Này có sao k
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Nghi
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Cậu sao r
Trương Hoài Nghi (012)
Trương Hoài Nghi (012)
P.....p..hong
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
K sao r
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Tớ có mang thuốc trị thương cấp tốc
027
027
Cậu ấy bị sao v
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
K ngiêm trọng lắm
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Chỉ bị thương nhẹ ở chân thôi
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
(cõng Nghi)
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Chờ một lúc là khỏi thôi
Trương Hoài Nghi (012)
Trương Hoài Nghi (012)
Cảm ơn nhé
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
À mà hai cậu có thấy 036 đâu k
027
027
Hình như cậu ấy cũng đang tìm 024 hay sao ý
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
024 cũng đi tìm cậu ấy
027
027
Vậy giờ cậu ấy đâu
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Lúc nãy tớ gặp xong đưa súng dự phòng của tớ cho cậu ấy r đi tìm 036
027
027
Lạ thật
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Sao v
027
027
À hồi trước tôi có học cùng lớp với 024
027
027
Cậu ấy khi làm nhiệm vụ sẽ k bao giờ để quên hay làm mất súng của mik
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Vậy sao lúc nãy cậu ấy lại k mang súng nhỉ
038
038
Chắc là do sơ xuất một tí thôi
038
038
Ai mà chẳng có lúc phải quên
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
"cậu chắc chưa"
Anh k quên đc mà
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Chắc giờ trường cũng sắp đón r
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Mà k còn thấy quỷ lai nữa
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Giờ mik chia nhau ra đi tìm 2 người họ đi
038
038
Vậy nhóm chúng tôi tìm 024 nhé
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Vậy chúng tớ sẽ tìm 036
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Lúc sau gặp nhau ở chỗ mới đến nhé
027
027
Uh
Và họ chia ra đi tìm
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Cậu thấy vết thương sao r
Trương Hoài Nghi (012)
Trương Hoài Nghi (012)
Cũng đỡ hơn r
Trương Hoài Nghi (012)
Trương Hoài Nghi (012)
Mà sao thuốc này làm lành nhanh hơn thuốc của trường thế
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Thì tớ có xin một ít về nghiên cứu xong tạo ra loại thuốc này
Trương Hoài Nghi (012)
Trương Hoài Nghi (012)
Hay cải tiến quá ha
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Tất nhiên r
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
"phải làm cho những trường hợp như thế này chứ"
Trương Hoài Nghi (012)
Trương Hoài Nghi (012)
Tớ thấy có j ở kia kìa
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Để tớ qua đó
Trương Hoài Nghi (012)
Trương Hoài Nghi (012)
Uh
036
036
(bất tỉnh)
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
036
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Này 036
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
036
Trương Hoài Nghi (012)
Trương Hoài Nghi (012)
Cậu ây k sao chứ
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Tớ có mang theo máy quét
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Chờ tí
Tít tít tít
Ting ting ting
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Đây r
Trương Hoài Nghi (012)
Trương Hoài Nghi (012)
Cậu ấy bị j
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
À chỉ bị chuột rút chân thôi
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Xong mệt quá ngủ thiếp đi
Trương Hoài Nghi (012)
Trương Hoài Nghi (012)
Ò
Trương Hoài Nghi (012)
Trương Hoài Nghi (012)
Rảnh dừ ha
Trương Hoài Nghi (012)
Trương Hoài Nghi (012)
K sợ quỷ lai ăn thịt à
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Bất đắc dĩ mà
Lúc sau
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Xong r
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Gọi cậu ấy dậy là đc
Trương Hoài Nghi (012)
Trương Hoài Nghi (012)
DẬY ĐEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEE
036
036
(Tỉnh dậy)
036
036
May quá có người cứu r
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Anh bị lạc đồng đội ad
036
036
L..úc nãy 024 đã lấy súng dự phòng của tôi r chạy đi
036
036
Tôi dùng hết năng lượng của súng mà k có cái thay nên phải chạy đến chuột rút
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
"k thể nào"
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
"nếu vậy cậu ta phải lấy cả súng của Nghi chứ"
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Thôi giờ ta đến chỗ đầu tiên đi
036
036
Uh
Khi đi đến
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Cậu tìm thấy 02....
024
024
(chĩa súng vào đầu mik)
Phan Đông Phong (011)
Phan Đông Phong (011)
Này cậu định làm j v
024
024
Haha
024
024
Tôi chỉ làm thỏa mãn mong muốn bấy lâu nay của các người thôi mà
Trương Hoài Nghi (012)
Trương Hoài Nghi (012)
Ý cậu là sao
024
024
Các người muốn loại bỏ những thí nghiệm vô dụng k có khả năng j mà
Cả hai
Cả hai
Là sao
024
024
K cần bt nhiều đâu
024
024
(cười)
024
024
(chĩa súng đến chỗ Phong)
024
024
Súng của m bắn mượt lắm
024
024
Muốn thử k
Bùm

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play