[ Chaelisa - Lichaeng ] Chờ Trăng Lên
3
Sa nó nằm trên giường, cả mặt ướt đẫm bởi mồ hôi. Cô ngồi ở ghế cứ liên tục thay khăn trên trán cho nó, cô lo quá .. mới đi có một ngày là nó lại vậy! Cô sợ nó bỏ cô đi.. cô cũng không biết vì sao cô nghĩ vậy, chắc là cô xem nó như em gái mình rồi quá..
Ngọc Thiện
Cô ơi, con đem thau nước ấm
Thiện đẩy cửa đi vô buồng của cô hai nhà nó, lần đầu nó được bước vô đây, có cái lệ nào mà người hầu được vô phòng chủ đâu cơ chứ
Con Sa nó là ngoại lệ mất tiêu rồi
Phác Thái Anh
Thiện, con nhỏ nó bị làm sao ?
Tự nhiên cô đanh giọng lại, cách dùng từ và âm điệu vẫn nhẹ nhàng nhưng lại rất xa cách, nó tự nhiên sợ cô hai nó quá, không phải chỉ riêng nó sợ mà cả đám gia đinh trong nhà đều sợ mỗi khi cô hai Phác giận
Cô giận thì đáng sợ lắm..
Ngọc Thiện
Dạ .. dạ, bẩm cô ..
Phác Thái Anh
Làm sao ? /gằng giọng/
Ngọc Thiện
Dạ .. hôm qua con có dẫn em Sa đi ra ngoài đình chơi .. cái mắc mưa
Ngọc Thiện
Nên thành ra cớ sự như vậy ạ .. /cúi đầu/
Phác Thái Anh
/siếc chặt tay/
Nghe xong thì cô giận đến đỏ mặt, thở hằn hộc nhìn thằng Thiện đang khép nép ở góc không dám ngẫng đầu
Phác Thái Anh
Tụi bây hay dữ đa ? Giấu cô cả chuyện động trời này
Phác Thái Anh
Rồi giấu con nhỏ nó có khoẻ không hả
Ngọc Thiện
/mím môi/ Dạ .. -
Phác Thái Anh
Mày, con Hương con Nga, mỗi đứa hai chục roi
Phác Thái Anh
Đi ra kêu thằng Thìn đánh
Thằng nhỏ nó biết nó sai, nó cũng không dám xin.. lần này con Sa nó không phát xỉu thì e là con nhỏ sốt tới chết mất, mưa đầu mùa độc lắm.. con nhỏ còn ốm yếu thế cơ mà..
Phác Thái Anh
Sao rồi đa ?
Phác Thái Anh
Nó có sao không hả ông ?
- Con nhỏ nó bị phát sốt thôi, hên là biết kịp không thì e là cái mạng cũng không giữ nổi á nghen cô hai
Phác Thái Anh
/siếc chặt tay/ Vậy bây giờ đã ổn chưa ?
- Bẩm cô, con nhỏ đỡ rồi, ngày sắc hai chén thuốc sáng chiều cho nó uống để mau khoẻ
Cô gật đầu khi mắt đang nhìn về nó đang nằm trên nệm của bản thân, đốc tờ lúc đầu bước vô cũng ngạc nhiên lắm, ai đời cho người hầu kẻ hạ lên giường của chủ nằm bao giờ ? Mà cái truyền thống nhà họ Phác là hay mời đốc tờ khám cho người ăn kẻ ở lắm..
Phác Thái Anh
Ông ra ngoài đi, trên bàn là dư đồng để trả phí đó
- Tạ ơn cô hai, cô hai tui về
Cô ngồi đó vừa đọc sách vừa phẩy quạt cho con hầu nhỏ này, rồi đâu đó cô tự hỏi nó hầu hay cô hầu ? Mà kệ đi, nó đang bệnh không muốn chấp
Lạp Lệ Sa
Ưm.. /nhăn mặt - trở mình/
Phác Thái Anh
Em tỉnh rồi hả Sa
Sa nó mơ mơ màng màng mở nhẹ đôi mắt ra, nó thấy sao sáng quá, chá vô mắt nên nó đưa tay muốn dụi thì nghe cái tiếng nói quen thuộc, con nhỏ muốn đứng tim .. cô hai biết rồi ! Chết rồi ! nó bị đánh đòn hả ta ?
Nửa đêm cô hai vẫn chưa chịu chợp mắt, chủ yếu là sợ ngủ rồi con nhỏ nó có chuyện gì thì không trở tay kịp, dù con Nga con Hương có xin cho con Sa xuống nhà dưới để tụi nó chăm thay, mà cô đâu chịu, ở dưới ẩm ướt.. dễ bị nặng thêm, ở phòng cô là tốt nhất!
Phác Thái Anh
Ơi, cô đây em làm sao đó đa /đặt sách xuống bàn - bước lại/
Lạp Lệ Sa
/nhăn mặt - cố gắng chỉ tay vào cổ họng/ Con .. con khát ..
Rồi cô xoay qua cái bình trà đã được con Hương hãm từ nãy, giờ thì chỉ âm ấm, cô rót ra cái chung nước, ôm con nhỏ vô lòng rồi đỡ nó ngồi dậy ở thành giường..
Lạp Lệ Sa
" Cô .. cô hai thơm quá .. "
Phác Thái Anh
/rời ra - đưa chung trà lên miệng nó/
Lạp Lệ Sa
Ưm.. cô, con .. con cầm được
Nó ngại, cô biết đó, cô thích chọc con nhỏ dữ dằn, nó ngại từ lúc cô ôm nó đỡ lên thành giường cho nó ngồi dựa. Cô biết hết trơn mà cô vẫn thích làm, ngộ dị đó!
Phác Thái Anh
Thích cãi hả đa?
Lạp Lệ Sa
Hong mà /lắc đầu/
Phác Thái Anh
Vậy thì uống đi /đút nó/
Nó hết dám cự tuyệt, ngồi đó cho cô hầu nước nó. Thấy nó ngoan nên cô cũng nhẹ giọng lại, nó thích cô nhẹ nhàng như vậy hơn!
Phác Thái Anh
/đỡ nó nằm xuống/ Em ngủ đi, đốc tờ nói em phải nghỉ ngơi đó đa
Lạp Lệ Sa
Nhưng mà .. nhưng mà cô ..
Phác Thái Anh
Tui cho em nằm, em nằm đi
Nó nghe thì cũng tự hạ thân nằm xuống nệm, cái nệm của cô nó nên có mùi thơm giống cô, nó ấm và mềm lắm.. tại Lệ Sa nhỏ giờ ngủ dưới đất không, chỉ có mấy tháng qua là nằm chiếu với mấy anh chị dưới nhà dưới, nên giờ nó cũng không quen lắm cái nệm này.. nó không ngủ được, cô hai thì còn vặn đèn dầu to.. sáng quá nó khó ngủ.
Miễn cưỡng nhắm mắt vờ như ngủ để qua mặt cô hai, còn cô thì chăm chú đọc tiếp quyển sách của mình, cô biết nó đang giả bộ ngủ, mà cô không muốn vạch trần thôi!
Qua ngày sau con nhỏ nó khoẻ re như chưa có chuyện gì, nó xin cô đi xuống nhà dưới cô cũng không can, nó thấy cô qua một đêm mà lạnh nhạt với nó quá, nó cũng buồn
Nó thiết nghĩ cô giận nó rồi.. cô cũng không thiết tha gì đi xuống nhà dưới thăm nó, mấy nay cô cũng đi công chuyện quài.. nó nhớ cô ghê đa.
Lạp Lệ Sa
/gạt tay Thiện ra/ anh .. anh Thiện đi ra chỗ khác
Ngọc Thiện
Gì vậy mậy, Thiện mới mò được con cá lóc nè, Sa đi ra hè đi, tao nướng cho ăn nè
Thằng nhỏ nó cầm con cá lóc đứng chống nạnh nhìn Lệ Sa, mặt con nhỏ chù ụ, hai cái má cũng xệ, mắt thì cụp xuống
Ngọc Thiện
Thôi mà Sa, mày buồn quài vậy
Lạp Lệ Sa
Con .. con hong biết ..
Lạp Lệ Sa
Cô hai .. cô hai ghét con rồi
Ngọc Thiện
Cô giận mày chút xíu thôi, mày đừng có buồn nữa
Nó nghe xong thì bỉu môi, giận chút xíu là giận cả tuần trời đó hả ? Vậy giận nhiều nhiều dữ dữ hỏng lẽ cô giận cả năm luôn
Ngọc Thiện
Thôi mà Sa, mày ăn ổi hong ? Tao đi bẻ cho mày ăn he
Ngọc Thiện
Hay đi bắn bi, bắt cào cào với tao nè
Lạp Lệ Sa
Hong.. hong thích !
Ngọc Thiện
/ngồi xuống kế nó/ Chứ giờ mày muốn sao đây đa
Lạp Lệ Sa
Anh .. anh Thiện biểu cô đừng giận con nữa đi!
Ngọc Thiện
/gãi đầu/ Gì vậy Sa ? Tao sao xin được
Ngọc Thiện
Thà mày kêu tao đi múa lửa cho mày coi, nhiều khi tao còn mần được á
Lạp Lệ Sa
Vậy .. vậy thì anh khỏi
Ngọc Thiện
/chán nản nhìn nó/ Hay mày mần cho cô ly mủ gòn ngon ơi là ngon đi Sa!
Ngọc Thiện
Cô thích uống mủ gòn mày pha mà /chóng cằm/
Ngọc Thiện
Để trên bàn á, xong chút cô về cô uống, rồi mày bắt cô phải hết giận
Nó nghe xong thì mặt tươi hơn hẳn, quay phắt qua nhìn thằng Thiện
Lạp Lệ Sa
Được.. được hong anh Thiện
Ngọc Thiện
/vuốt cằm/ Chắc được á
Ngọc Thiện
Tại tao thấy mấy nay trời nắng quá à
Lạp Lệ Sa
Vậy .. vậy con đi mần liền
Lạp Lệ Sa
Cảm.. cảm ơn anh Thiện nha .. nha !
Nó vừa nói vừa cười, lộ ra hai cái má phúng phính của bản thân, thằng Thiện được con nhỏ khen mà ngại ngùng gãi đầu cười khì khì
Rồi đưa tay véo má con nhỏ, con nhỏ cũng để im, nhà này ai cũng khoái nhéo má nó hết á! Nó cản được một người thì cũng có người khác nhéo, nó lười cản gòi
Lạp Lệ Sa
Hoi .. hoi con .. con đi mần cho cô!
Comments
11_2_1997người em yêu
Hương hãm, tg ơi là sao dạ
2024-12-14
1
♡
Nhà Phác này tốt he
2024-07-09
1
Mon ú
em Sa làm khó anh Thiện quá
2024-04-10
5