chương 9 : Trưởng thành

Thời gian dần trôi qua, mấy năm trôi đi mọi thứ cũng có những thay đổi lớn. Trong một căn nhà trắng, khang trang vang lên một giọng thiếu niên, khỏe khoắn:

- Mẹ, con tới trường đây.

Một cậu thiếu niên cao gầy, khuôn mặt anh tuấn từ trên lầu đi xuống. Trên vai mang theo chiếc cặp màu đen có vẻ đang vội vàng.

Cậu thiếu niên ấy, chính là cậu bé Lý Chính Hạo năm xưa.Bây giờ cũng đã trưởng thành, trở thành một cậu thiếu niên anh tuấn. Tuy đã không còn dáng vẻ u uất, cô độc như trước, nhưng bây giờ trong cậu vẫn mang một dáng vẻ khiến con người ta cảm thấy một cảm giác lạnh lẽo khó tả.

- Con không ăn sáng sao? mẹ đã chuẩn bị cháo bí đỏ mà con thích nhất rồi này.

Lý Hoa dịu dàng hỏi. Từ vụ xô xát năm đó, quan hệ giữa hai người cũng đã trở nên tốt hơn, cũng bắt đầu thân thiết, trò chuyện nhiều hơn từ đó, dần dần một tình cảm thiêng liêng cũng được hình thành giữa hai người.

Đó là tình mẫu tử, thứ tình cảm tưởng chừng chỉ tồn tại giữa những người cùng chung huyết thống.

Lý Hoa đối xử với rất tốt, đối với cậu bà không chỉ là chỗ dựa vững chắc mà còn là người mẹ thứ hai của cậu, người đem lại cho cậu cảm giác ấm áp giống như mẹ cậu trước đây, dần dần Lý Chính Hạo cũng buông bỏ đi lớp phòng bị của mình, thật lòng đối xử với bà.

- Không ạ, muộn giờ rồi con còn phải tới trường ghi danh.

Vừa nói cậu cậu vừa sải bước lớn về phía cửa, nhanh chóng chạy đi.

Hôm nay là ngày khai giảng đầu năm, cậu vừa tròn 16 tuổi, bước chân vào ngôi trường cấp 3 danh tiếng nhất thành phố.

- Vậy trên đường nhớ mua đồ ăn sáng, đừng có bỏ bữa đấy nhé.

Lý Hoa vội nói với theo bóng dáng của cậu thiếu niên, giọng điệu bà có chút nghiêm khắc, nhưng có thể nghe ra được sự quan tâm bên trong lời nói.

Suốt những năm tháng cấp 2 cậu không có lấy một người bạn nào, chỉ chú tâm vào học và dường như cậu cũng chẳng màng quan tâm đến những chuyện như kết bạn hay vui chơi.

Học tập chăm chỉ là tốt, nhưng cũng không nên quá gò bó bản thân như vậy, bước chân vào ngồi trường mới, bà thật tâm hi vọng Chính Hạo của bà sẽ có thể kết giao được với những người bạn tốt, bà hi vọng nó có thể thoải mái vui vẻ mà sống.

Chuẩn bị xong bữa sáng cũng vứa đúng giờ bà phải đi làm, Lý Hoa vội thu dọn đồ ăn trên bàn rồi nhanh chóng đến trường đại học nơi bà giảng dạy.

Trong phòng giáo vụ rộng lớn của ngôi trường đại học bậc nhất, chỉ có bóng dáng một người đàn ông trung niên đang ngồi ở bàn làm việc, dường như tất cả các giáo sư khác đều đã lên giảng đường giảng dạy. Nhận ra vị giáo sư kia, bà tiến đến chào hỏi:

- Giáo sư Quý, tôi nhớ là hôm nay anh không có lịch dạy mà sao lại đến đây sớm như vậy?.

- À tôi có một ít tài liệu cần chuẩn bị thôi.

Người đàn ông thấy bà thì cười trả lời.

- Anh chăm chỉ thật đấy.

Bà và giáo sư Quý đã làm đồng nghiệp được gần chục năm rồi, thật lòng mà nói trong lòng bà có phần rất kính phục ông ấy, giáo sư Quý luôn chăm chỉ, tận tâm mà làm việc, ông lại có tính cách hòa nhã, ấm áp nên rất được lòng học sinh, sinh viên ai ai cũng kính trọng, yêu quý vị giáo sư này. Nhìn vào vị giáo sư ở trước bà biết bản thân cần phải nỗ lực nhiều hơn nữa, để trở thành một vị giáo sư tốt.

Ông còn là một người rất quan tâm tới gia đình, đã không ít lần ông tời chối những bữa tiệc liên hoan, tiệc chúc mừng của phòng ban, để về nhà với con gái, dường như ông rất yêu thương con gái của mình.

Nói đến đây bà mới sực nhớ ra hình như con gái của ông cũng trạc tuổi Chính Hạo nhà bà, hình như tên gọi là Quý Hi, bà còn nhớ cô bé đó, bởi bà rất ấn tượng với cô nhóc, cô nhóc với đôi mắt to tròn với nụ cười tươi sáng khiến người ta không thể không yêu thích. Nghĩ đến đây bà tiếp tục hỏi thăm:

- Giáo sư Quý, tôi nhớ là con gái anh hình như mới vào cấp ba, hôm nay là ngày khai giảng đúng không?con bé học trường nào vậy?

Quý Hiên không nghĩ nhiều, chỉ thật thà trả lời những cậu hỏi của Lý Hoa.

- À đúng vậy, hôm nay tiểu Hi nhà chúng tôi tới trường cấp ba mới, nó học ở trường cấp 3 Vinh Hải, hình như con trai cô cũng vào cấp 3 rồi nhỉ.

Nghe đến cái tên " Vinh Hải" rất bất ngờ:

- Trường cấp 3 Vinh Hải sao? trùng hợp vậy Chính Hạo nhà tôi cũng học ở đó.

Giáo sư Quý cũng khá ngạc nhiên vì sự trùng hợp này, nhưng nghĩ lại cũng đúng thôi, nghe nói học lực của con trai Lý Hoa rất tốt, vào được trường cấp 3 đó không phải chuyện khó khăn gì:

- Vậy sao? cũng trùng hợp thật nhỉ, vậy sau này mong rằng con trai cô chiếu cố Tiểu Hi nhà chúng tôi.

Lý Hoa khách sáo đáp lại:

- Sao có thể nói như vậy được chứ, phải là nhờ Tiểu Hi giúp đỡ Chính Hạo nhà tôi rồi

Hai người nói chuyện về con cái một hồi rồi cũng thôi, chuông báo vang lên, Lý Hoa có lịch dạy, Quý Hiên cũng đã xong công việc giờ sẽ trở về nhà. Bà vội vàng tạm biệt giáo sư Quý, cầm theo giáo án rồi tiến về phía hành lang đến giảng đường.

Chương truyện hôm nay đến đây là kết thúc, nếu các bạn độc giả thấy thích chương truyện này thì cho mình xin một like và một vote ạ .Đây là bộ truyện đầu tiên của mình nên có gì còn thiếu sót, chi tiết nào chưa hay xin mọi người bỏ qua hoặc các bạn độc giả có thể đóng góp ý kiến của mình qua phần bình luận ở mỗi chương truyện .Tác giả xin chân thành cảm ơn các bạn độc giả đã dành thời gian theo dõi , ủng hộ và tạo điều kiện để bộ truyện tiến hành, truyện sẽ được cập nhật thường xuyên trên app, kính mong các bạn độc giả sẽ tiếp tục ủng hộ bộ truyện nhé, Xin Chân Thành Cảm Ơn!!!!!

Hot

Comments

T/H12

T/H12

lâu lâu bỏ bữa cũm ko sao. chui thường xuyên bỏ bữa sáng vẫn khỏe như trâu

2023-09-16

0

alky anh

alky anh

bất ngờ

2023-09-07

0

Tui là TýT âyyy~

Tui là TýT âyyy~

bất ngờ ghê

2023-09-06

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play