Thiếu Soái! Anh Thua Rồi!
Chapter 3
Sau một hồi tám chuyện đến quên giờ giấc, cuối cùng Vương lão gia cũng chịu trở về phòng.
Đến lúc này, A Mẫn mới dám hỏi Vương Hân Nghiên.
A Mẫn
Sao lúc nãy người không để em nói chuyện bệnh tình của người cho lão gia.
Vương Hân Nghiên
Em thật là... E thấy ta có giống bệnh không? Nhìn ta khỏe vậy mà!
A Mẫn
Nhưng người chẳng nhớ được gì cả.
Vương Hân Nghiên
Không sao, có em ở đây, ta có thể nhớ lại dần dần mà.
Vương Hân Nghiên
Với lại ta cũng không muốn cha phải lo lắng. Ông ấy đã lớn tuổi vậy rồi, nếu còn bận tâm chuyện của ta chẳng phải rất mệt sao?
A Mẫn
Xin lỗi tiểu thư! Là em chưa suy nghĩ thấu đáo...
Vương Hân Nghiên
Có gì đâu mà em phải xin lỗi chứ!
Vương Hân Nghiên
Trước hết em cứ giữ kín chuyện ta bị mất trí nhớ đã. Em biết chưa?
A Mẫn
Vâng, tiểu thư. Em chắc chắn sẽ giữ kín, dù ai hỏi cũng nhất định không khai.
Vương Hân Nghiên
Đâu cần đến mức vậy chứ?!! Lộ liễu thế này thật không yên tâm nổi... 🙁🙁🙁
A Mẫn
Nhưng tại sao người phải giữ kín chuyện này?
Vương Hân Nghiên
Không có gì đâu, ta thấy nên giữ kín thôi.
Vương Hân Nghiên
Haizz...làm sao ta có thể nói ra chuyện bị mất trí nhớ chứ, bởi vốn dĩ ta không phải Vương tiểu thư mà, nếu chuyện mất trí nhớ bị rêu rao linh tinh thì ta không biết mọi chuyện sau này sẽ loạn thế nào nữa.
A Mẫn
Người đang lẩm bẩm gì vậy tiểu thư?
Vương Hân Nghiên
Không có gì.
Vương Hân Nghiên
Haizz... chắc đến giờ cơm rồi nhỉ?
Vương Hân Nghiên
Ta cảm thấy đói rồi.
A Mẫn
Bây giờ đã qua giờ cơm lâu rồi mà tiểu thư?!!
Vương Hân Nghiên
Hả? Muộn vậy sao?
A Mẫn
Nhưng nếu người đói thì em có thể xuống bếp bảo người nấu thêm vài món ăn phụ.
Vương Hân Nghiên
Được được... vậy em mau đi đi.
Đợi chờ mòn mỏi, cuối cùng thức ăn cũng đến. Thế nhưng...
Vương Hân Nghiên
Em đùa ta sao? Đợi mấy tiếng đồng hồ cuối cùng chỉ có ba cái bánh hoa mai sao?
A Mẫn
Tiểu thư, không phải trước giờ người vẫn luôn ăn vậy sao?
A Mẫn
Để giảm cân, người còn bảo sẽ bỏ bữa sáng và bữa trưa mà.
Vương Hân Nghiên
Vương tiểu thư à, cô còn chẳng có tý thịt nào mà cũng muốn giảm cân sao trời?
Vương Hân Nghiên
Ba chục cái bánh mình còn chưa thấm vào đâu chứ nói gì đến ba cái bánh! 😭😭
A Mẫn
Tiểu thư, người còn muốn ăn thêm sao?
Vương Hân Nghiên
Thôi khỏi, em ra ngoài đi.
Vương Hân Nghiên
Đợi ba cái bánh đã mất mấy tiếng rồi, đợi thêm món nữa chắc đến tối mất. Mà không biết món đấy còn “nhiều” đến mức nào... 😩😩
Sau khi lót dạ tạm bằng mấy chiếc bánh hoa mai, Vương Hân Nghiên lại leo lên giường nằm.
Vương Hân Nghiên
Hôm nay xảy ra thật lắm chuyện, đau đầu quá đi mất thôi.
Vương Hân Nghiên
Mình cần phải thích nghi nhanh với việc này. Ngày mai tỉnh dậy sẽ là một ngày mới. Fighting!
Sau khi lẩm bẩm một lúc, Vương Hân Nghiên đã chìm vào giấc chiêm bao. Dù đã xuyên không nhưng tật ngủ nướng của cô nàng quả thực không bỏ được.
Một lúc sau, khi Vương Hân Nghiên đang mơ màng ngủ thì A Mẫn lại tới đánh thức cô.
A Mẫn
Tiểu thư, tiểu thư... tới bữa tối rồi! Người mau dậy đi, sao người lại ngủ vào lúc này thế?
Vương Hân Nghiên mơ màng trả lời:
Vương Hân Nghiên
Aiya...ta no rồi, ta không ăn nữa đâu, ta muốn ngủ.
A Mẫn
Tiểu thư, người không thể bỏ bữa tối được, lão gia còn đang chờ người kìa.
Vương Hân Nghiên bật dậy, mắt và thần kinh não bộ vẫn trong trạng thái mơ màng.
Vương Hân Nghiên
Haizzz... Mấy cái quy tắc này thật là... phiền quá đi... Oáp...
Comments
Allain và Kirito
nữ 9 giỏi thật
2021-02-25
1
Hatsune Miku 🌦🌧⛈🌩
Haha... Ngủ nướng?
2021-02-09
1
# Hoạ_tình | Mi ngốc peo :))
Hóng
2021-02-08
2