Chương 3: Trùng phùng

Không phải cô quên, thật ra là tự ti với xuất thân nghèo hèn của mình. Mười năm rồi, đến cả công việc đàng hoàng cũng không có.

Nhìn sang Luân, cậu sinh ra được bao bọc bởi gia đình gương mẫu. Được bố mẹ yêu thương, gia cảnh khá giả.

So sánh với cô thì nó khác xa một trời một vực, người ở trên trời kẻ đứng dưới đất. Nếu Luân không tự nhận ra trước, có lẽ lần gặp mặt này cô sẽ giả vờ là người lạ.

"Cậu bị gì mà phải đến đây vào sáng sớm?" Luân không chọc San nữa, cậu lùi về sau hỏi về tình hình hiện tại.

"Trên đường đi làm tôi có giúp một bà lão đưa vào bệnh viện…" Nói đến đó cô hơi ngừng lại vội ngước lên nhìn mọi người, chắc chắn họ đang nghe cô đành tiếp tục câu chuyện:

"Tôi đưa vào rồi kêu cậu bé đó liên lạc với người nhà, nhưng không ngờ họ bắt tôi phải trả viện phí cho bà lão. Tôi không có đem tiền nên mới lắc đầu từ chối, thế là bị họ kiện lên đây."

"Chuyện này… mấy người, vậy mà còn dám mặt dày đưa lên đây sao?" Luân cạn ngôn vì sự việc trên, nếu nói về độ xui xẻo thì San số một không ai dám số hai.

"..." San trề môi nhún vai, cô nhướn mày với Luân tỏ thái độ hờ hững.

Luân thở dài nhìn qua đám người đang run rẩy, cậu vỗ vai đồng chí bên cạnh rồi gật đầu. Hai người nhìn nhau thông qua ánh mắt liền hiểu đối phương đang nghĩ gì.

Anh công an gật đầu đồng ý rồi đứng dậy nhường vị trí lấy lời khai cho Luân: "Mời anh."

"Cảm ơn nhé."

Luân ngồi xuống nhìn vào tờ lời khai, cậu lắc đầu ngao ngán: "Giờ cho bà nói lại lần nữa, sự việc lần này ai sai?"

Giọng nói uy lực vang lên không còn trầm ấm như lúc nãy, đám người ồn ào ban đầu bây giờ im lặng không dám phản bác.

"Không trả lời thì coi như chấp nhận là mình sai đó nhé?"

"Tôi… tôi không sai. Chỉ là hơi nhầm lẫn, tại cậu ta cứ im lặng không nói gì, thì sao chúng tôi biết được thực hư câu chuyện như nào chứ?"

Bà cô trung niên ngập ngừng phản bác, dù gì đến đồn công an làm ầm ĩ đã đủ mất mặt rồi.

Nếu còn bị gắn cái mác đổ thừa lầm người vô tội, thì có mười cái quần cũng không che nổi sự nhục nhã này.

"Cậu ta ít nói thì bà có quyền tự tiện quyết định như vậy hả? Nếu suy ra thiệt hại thì bà phải đền bù tổn thất tinh thần cho người ta đó."

Nghe tới đền bù sắc mặt cả đám người đang đứng liền xanh thành một mảng, đã tốn công vô ích rồi. Họ cứ tưởng nếu đồng lòng sẽ qua mặt được mấy tên công an, nhưng thật ra mọi hành động của họ đều nằm trong tầm ngắm.

Bà cô trung niên đầu nhảy số cực nhanh, bà quay sang đứa con trai của mình tát vào mặt cậu bé một cái.

*Bốp*

"Mẹ!??"

Trước sự ngỡ ngàng của mọi người, không ai nghĩ bà ta sẽ hành động lạ lùng như vậy.

Chưa nắm chắc động cơ tiếp theo thì không ai dám đứng ra can ngăn, trong tích tắc liền nghe được giọng nói trách mắng của bà ta vang lên:

"Thằng ngu này!!! Ai dạy mày nói dối vậy hả? Mày khiến bọn tao nhục nhã như vậy có vừa lòng chưa?" Mắng chửi xong bà quay người sang trái nắm lấy bàn tay của San dùng ánh mắt ướt át cầu xin tha thứ:

"Tôi từ đầu đã nghi ngờ con của mình nói dối, nhưng vì quá thương mẹ nên nhất thời đánh mất lý trí, đổ toàn bộ trách nhiệm lên đầu cậu."

"Con không có!!!" Uất ức lên tới cổ họng, cậu bé la lớn không chịu khuất phục.

"Mày im lặng cho tao!" Không kịp bịt miệng con trai, bà liền quay qua hành động với San.

San bị hành động gọn lẹ của bà cô làm cho giật mình, cô theo thói quen tránh mặt qua một bên. Nhưng vì không gian có giới hạn nên bàn tay đã bị nắm lấy lúc nào không hay.

"Cô… khoan đã."

Lần đầu tiên tiếp xúc với người lạ gần như vậy trái tim nhỏ bé của cô cứ liên hồi đập, trước giờ nếu muốn tiếp cận ai đó cô sẽ dành ra một ít thời gian để suy nghĩ và chuẩn bị.

Nhưng hiện tại mọi thứ quá mới mẻ khiến cho chứng bệnh sợ người tái phát, cô dơ tay đẩy người đàn bà trung niên ra xa để dành lấy sự sống cho mình.

Bà cô không chịu khuất phục, bị đẩy ra xa bà lại tiếp tục chạy lại ôm lấy chân của San than vãn:

"Ân nhân của gia đình tôi ơi… cậu đừng truy xét trách nhiệm nhé!! Chúng tôi nhà rất nghèo… còn mẹ già đang nằm viện chờ đóng viện phí." Bà ra sức ôm chặt lấy chân của thanh niên đối diện ra sức kể lể:

"Cậu nhìn đồ chúng tôi mặc cũng đủ biết rồi mà. Tất cả đều là hiểu lầm, chúng tôi vô tội."

'Khó chịu quá.' Hiện tại cô không biết phải làm gì, cố gắng vùng vẫy đẩy bà ta ra nhưng đều vô dụng.

Cuối cùng San nhìn qua Luân dùng ánh mắt khẩn cầu mong cậu ấy giúp mình một tay, nếu không nhanh lên cô e là sẽ ngất mất.

"Bà cô kia! Buông cậu ấy ra!!!" Luân nãy giờ nhịn cũng hết nỗi, cậu thấy được ánh mắt cầu xin của San. Nếu hiện tại vẫn đứng im thật sự lương tâm không cho phép.

Hot

Comments

Tgiang_🐳👑

Tgiang_🐳👑

Hình như tác nhầm chữ nổi thành chữ nỗi đúng k hay địa phương của cậu là chữ nỗi ạ. Mình đọc thấy hay viết là nỗi nên thắc mắc chút á

2023-09-08

2

Tgiang_🐳👑

Tgiang_🐳👑

Vô liêm sỉ vậy

2023-09-08

1

Tgiang_🐳👑

Tgiang_🐳👑

Oscar nợ bà này một giải thưởng

2023-09-08

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ký ức về tuổi thơ cơ cực
2 Chương 2: Đi làm trả nợ
3 Chương 3: Trùng phùng
4 Chương 4: Cậu chịu khổ nhiều rồi
5 Chương 5: Trúng số
6 Chương 6: Mơ thấy ác mộng
7 Chương 7: Gặp lại
8 Chương 8: Lấy lòng
9 Chương 9: Bàn giao nhiệm vụ
10 Chương 10: Chăm bệnh
11 Chương 11: Bí mật nhỏ
12 Chương 12: Môi chạm môi
13 Chương 13: Mập mờ
14 Chương 14: Nhớ?
15 Chương 15: Ốm nặng
16 Chương 16: Lợi dụng
17 Chương 17: Là ai đang thương hại ai? (1)
18 Chương 18: Là ai thương hại ai? (2)
19 Chương 19: Đưa cậu đi xem, thực chất thương hại là như thế nào
20 Chương 20: Hôn môi?
21 Chương 21: Nhiệm vụ mới, thân phận bị bại lộ
22 Chương 22: Theo dõi
23 Chương 23: Bồi rượu
24 Chương 24: Uống rượu như uống nước lã
25 Chương 25: Áo bị bung nút
26 Chương 26: Thân phận bị bại lộ
27 Chương 27: Đêm nay hãy ở lại với tớ
28 Chương 28: Không được, tôi đang đến tháng!!!
29 Chương 29: Ép uống nước
30 Chương 30: Tôi thèm chua
31 Chương 31: Biến cố
32 Chương 32: Biến cố được sắp đặt
33 Chương 33: Gặp lại trong lúc tơi tả nhất
34 Chương 34: Hiểu lầm
35 Chương 35: Tạm xa nhau một thời gian
36 Chương 36: Gặp lại người quen
37 Chương 37: Bị đánh tơi tả
38 Chương 38: Điện thoại bị hư
39 Chương 39: Đo độ cồn
40 Chương 40: Dồn vào đường cùng
41 Chương 41: Thoi thóp chờ chết
42 Chương 42: Dọn vào ở chung
43 Chương 43: Về chung một nhà
44 Chương 44: Hôn môi trong phòng tắm (H nhẹ)
45 Chương 45: Nhu tình ở trong mắt (h+)
46 Chương 46: Mùi Hương Mê Hoặc (h+)
47 Chương 47: Điên cuồng (h+)
48 Chương 48: Ôn nhu (h)
49 Chương 49: Hành trình đi từ thiện
50 Chương 50: Gặp phải ông chủ khó tính
51 Chương 51: Ông chủ khó tính, miệng lại còn thối
52 Chương 52: Từ thích chuyển thành ghét
53 Chương 53: Bỗng dưng lại thấy thích thích
54 Chương 54: Em cực khổ nên quen rồi
55 Chương 55: Sáng ăn khoai, trưa ăn khoai, chiều cũng ăn khoai
56 Chương 56: Khăn tay để lại giữ làm lời hứa
57 Chương 57: Là ai lợi dụng ai?
58 Chương 58: Bí mật bị cất giấu
59 Chương 59: Bí mật, bật mí
60 Chương 60: Máu liều nhiều hơn máu não
61 Chương 61: Hôn mê sâu
62 Chương 62: Hôn mê sâu (2)
63 Chương 63: Đấu tranh với ký ức đau khổ, chấp nhận tất cả để được bên anh
64 Chương 64: Hoàn văn
65 Thông báo hoàn truyện
66 Giới Thiệu Truyện Mới - Chủ đề Xuyên Không
67 Truyện mới : Hồn Ma Của Idol Kpop Cứ Bám Lấy Tôi
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: Ký ức về tuổi thơ cơ cực
2
Chương 2: Đi làm trả nợ
3
Chương 3: Trùng phùng
4
Chương 4: Cậu chịu khổ nhiều rồi
5
Chương 5: Trúng số
6
Chương 6: Mơ thấy ác mộng
7
Chương 7: Gặp lại
8
Chương 8: Lấy lòng
9
Chương 9: Bàn giao nhiệm vụ
10
Chương 10: Chăm bệnh
11
Chương 11: Bí mật nhỏ
12
Chương 12: Môi chạm môi
13
Chương 13: Mập mờ
14
Chương 14: Nhớ?
15
Chương 15: Ốm nặng
16
Chương 16: Lợi dụng
17
Chương 17: Là ai đang thương hại ai? (1)
18
Chương 18: Là ai thương hại ai? (2)
19
Chương 19: Đưa cậu đi xem, thực chất thương hại là như thế nào
20
Chương 20: Hôn môi?
21
Chương 21: Nhiệm vụ mới, thân phận bị bại lộ
22
Chương 22: Theo dõi
23
Chương 23: Bồi rượu
24
Chương 24: Uống rượu như uống nước lã
25
Chương 25: Áo bị bung nút
26
Chương 26: Thân phận bị bại lộ
27
Chương 27: Đêm nay hãy ở lại với tớ
28
Chương 28: Không được, tôi đang đến tháng!!!
29
Chương 29: Ép uống nước
30
Chương 30: Tôi thèm chua
31
Chương 31: Biến cố
32
Chương 32: Biến cố được sắp đặt
33
Chương 33: Gặp lại trong lúc tơi tả nhất
34
Chương 34: Hiểu lầm
35
Chương 35: Tạm xa nhau một thời gian
36
Chương 36: Gặp lại người quen
37
Chương 37: Bị đánh tơi tả
38
Chương 38: Điện thoại bị hư
39
Chương 39: Đo độ cồn
40
Chương 40: Dồn vào đường cùng
41
Chương 41: Thoi thóp chờ chết
42
Chương 42: Dọn vào ở chung
43
Chương 43: Về chung một nhà
44
Chương 44: Hôn môi trong phòng tắm (H nhẹ)
45
Chương 45: Nhu tình ở trong mắt (h+)
46
Chương 46: Mùi Hương Mê Hoặc (h+)
47
Chương 47: Điên cuồng (h+)
48
Chương 48: Ôn nhu (h)
49
Chương 49: Hành trình đi từ thiện
50
Chương 50: Gặp phải ông chủ khó tính
51
Chương 51: Ông chủ khó tính, miệng lại còn thối
52
Chương 52: Từ thích chuyển thành ghét
53
Chương 53: Bỗng dưng lại thấy thích thích
54
Chương 54: Em cực khổ nên quen rồi
55
Chương 55: Sáng ăn khoai, trưa ăn khoai, chiều cũng ăn khoai
56
Chương 56: Khăn tay để lại giữ làm lời hứa
57
Chương 57: Là ai lợi dụng ai?
58
Chương 58: Bí mật bị cất giấu
59
Chương 59: Bí mật, bật mí
60
Chương 60: Máu liều nhiều hơn máu não
61
Chương 61: Hôn mê sâu
62
Chương 62: Hôn mê sâu (2)
63
Chương 63: Đấu tranh với ký ức đau khổ, chấp nhận tất cả để được bên anh
64
Chương 64: Hoàn văn
65
Thông báo hoàn truyện
66
Giới Thiệu Truyện Mới - Chủ đề Xuyên Không
67
Truyện mới : Hồn Ma Của Idol Kpop Cứ Bám Lấy Tôi

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play