Cả lớp đồng loạt nhìn anh, rồi Bảo Ngọc cũng chịu buông Y/N ra. Tất cả quay về chỗ ngồi của mình, và cô cũng thế
Phạm Hoàng Y/N
*Ngồi xuống* Cảm ơn cậu, đã giải vây
Trịnh Trần Phương Tuấn
Cậu còn ổn không đấy ? Thấy nay thiếu sức sống hơn mọi ngày
Phạm Hoàng Y/N
Chắc là không đâu. Thật sự, không ổn chút nào
Phạm Hoàng Y/N
Mà thôi, cậu cũng đừng để ý làm gì
Trịnh Trần Phương Tuấn
Nói xong rồi kêu tôi đừng để ý, cậu cũng rảnh đấy
Phạm Hoàng Y/N
Ừ, coi như mình chưa nói gì đi *Lấy chồng sách ra kèm một đống giấy*
Phạm Hoàng Y/N
*Vừa ghi chép vừa lẩm bẩm* Không kịp rồi, aaaa chắc chắn không kịp mất
Trịnh Trần Phương Tuấn
*Nhìn* Cậu có cần chép không tôi...
Phạm Hoàng Y/N
Không cần
Trịnh Trần Phương Tuấn
...Ờ, sao cũng được
Ngồi loay hoay với mớ tài liệu được khoảng 10 phút, một cảm giác đau nhói từ giữa đầu cô lan ra. Liên tục lấy tay xoa thái dương nhưng cơn đau vẫn không hề thuyên giảm
Phương Tuấn ngồi học bên cạnh thấy cô có dấu hiệu bất thường cũng lo lắng hỏi thăm
Trịnh Trần Phương Tuấn
Này, cậu không sao đó chứ
Phạm Hoàng Y/N
Mình...
Vừa mở miệng ra nói được một chữ cô đã gục đầu xuống bàn mà ngất đi. Anh gọi mãi cũng không có động tĩnh liên quýnh quáng bế cô lên phòng y tế, vừa ra tới cửa thì giáo viên bước vào
Trịnh Trần Phương Tuấn
Em xin phép thầy, bạn Y/N ngất rồi *Chạy đi*
GV
Ờ được
Chưa để giáo viên đáp lời anh đã vội chạy đi mất hút
Việc anh vừa làm với cô đã làm đám nữ sinh và đặt biệt là nhóm mean girls ganh tị, từ đây sự chướng mắt của họ đối với cô ngày một gia tăng
Lê Bảo Ngọc
Nhìn nó đi, có khác nào đĩa đeo chân hạc không chứ
Trần Yến Trâm
Phương Tuấn không phải hạc đâu, cậu ấy là phượng hoàng luôn ấy chứ, phượng hoàng rực lửa
Lê Bảo Ngọc
Còn nhỏ đấy, mày nghĩ nó là gì ?
Trần Yến Trâm
Con gì ghê hơn con đĩa nhỉ ? Kí sinh trùng hay...
Đỗ Khánh Linh
Nó là thứ dơ bẩn nhất trên cõi đời này, vậy cho nhanh khỏi suy nghĩ nhiều
GV
Các em trật tự nào, hôm qua chúng ta giải tới đề nào rồi ?
-----
NVP
Do làm việc nhiều quá nên kiệt sức rồi ngất đi thôi
NVP
Bình thường em ấy không có thời gian nghỉ ngơi sao ?
Trịnh Trần Phương Tuấn
Cái này em không biết
NVP
Ừm em lên lớp học tiếp đi, để bạn ấy ở đây cô canh cho
Trịnh Trần Phương Tuấn
Dạ em xin phép *Nhìn cô rồi rời đi*
_____
Trưa đó, khi tan học anh đã đi theo cô
Vừa về đến nhà cô đã quăng cặp xuống rồi dựa tường lấy ra một cuốn sổ ghi chép gì đó, anh đứng ngoài nhìn một lúc rồi nhẹ nhàng tiến đến đứng trước cửa
Cô thì ngồi quay mặt vào trong, anh đứng ngoài chỉ có bóng hắt vào nên cô tưởng cha mình về
Phạm Hoàng Y/N
Cha về rồi đó hả ? Lần này lại thua mất cái gì nữa đấy ?
Trịnh Trần Phương Tuấn
*Nhíu mày*
Anh gõ nhẹ ba cái lên cái cửa gỗ cũ kĩ bên cạnh. Cô ngước đầu lên nhìn thấy anh liền hốt hoảng đứng dậy
Phạm Hoàng Y/N
Cậu...
Phạm Hoàng Y/N
Giờ cậu biết rồi, cậu sẽ hùa theo đám mean girls bắt nạt mình đúng chứ ?
Trịnh Trần Phương Tuấn
Cậu nghĩ tôi tệ đến vậy hả ?
Phạm Hoàng Y/N
Không..không có, mình không có ý đó đâu, mình sợ...
Trịnh Trần Phương Tuấn
. . .
Trịnh Trần Phương Tuấn
Đây là nhà cậu hả ? *Đi vào*
Phạm Hoàng Y/N
Ừ..ừm, nhà mình đó
Phạm Hoàng Y/N
Nếu không chê thì cậu ngồi xuống đi cho đỡ mỏi, mà nhà mình không có ghế đâu đó
Mình đang tính tiền ăn tuần này thôi *Ngồi dựa vào tường*
Trịnh Trần Phương Tuấn
*Đặt xuống* Một tuần...có nhiêu đây thôi hả ?
Tiền ăn một tuần của gia đình cô cũng không bằng số tiền của một bữa ăn đơn giản của anh nữa. À cũng đúng, nhà Phương Tuấn giàu mà, tiền ăn uống sinh hoạt toàn tính bằng triệu chứ đâu tính bằng nghìn như cô. Một bữa ăn của anh trên dưới 10 triệu, còn gia đình cô thì cả năm không biết có tới 1 triệu không nữa là
Phạm Hoàng Y/N
Ừ, mình đâu phải tiểu thư hay thiếu gia nhà giàu như các cậu đâu mà ăn sang mặt đẹp
Comments