C3: Nghịch Tử Thiên Là Cha Của Tôi!

Người ta nói loài hồ ly yêu và hận là vô tận vô biên, hận sẽ hận đến tận cùng xương tủy, nhưng một khi yêu là yêu đến chết đi sống lại vẫn say đắm một người. Chỉ vì chút ân tình năm xưa Nghịch Tiểu Nhi 3 tuổi cho nó uống một viên thuốc đau bụng mà cáo con đó đem lòng tương tư một bóng hình kiên cường, vẫn nhớ như in bóng dáng sắp khóc của cô trước màn hình điện thoại mỗi khi nói chuyện cùng mẹ mà cố gắng kìm nén, véo thịt chân đến bầm tím để giữ tinh thần cố định.

3 tuổi có đáng cho em trưởng thành?

Sáng sớm thức dậy trong phòng ngủ, Nghịch Nhi giật mình khi cả một con rắn lục nằm ngủ cạnh cô suốt đêm qua, con gì cũng không sợ, ngoại trừ rắn.

Cô nhảy vọt xuống giường làm giường rung lắc tình cờ khiến nó tỉnh dậy, đôi mắt đỏ au hướng nhìn về phía cô.

Cạch... cạch... Cửa phòng khóa chặt cô không thể thoát ra ngoài, "Sao lại khóa cửa phòng, mở cửa ra!", cô kêu lên trong bất lực, con rắn từ từ bò xuống giường tiến đến chỗ cô, Nghịch Nhi sợ đến tái mét mặt mày chạy loạn khắp phòng, con rắn đó sau một hồi quan sát liền mất tích, Nghịch Nhi thấy còn đỡ lo, đằng này không thấy không biết nó đã trốn đi đâu mất rồi.

Đột nhiên nó từ trên trần nhà rớt xuống lên vai cô, quấn một vòng chặn miệng Tiểu Nhi lại, con rắn chậm rãi trườn từ bên này sang bên kia, chuyển từ lục sang hắc rồi phóng đại, một bàn tay còn dính da rắn bịt miệng cô lại, một gương mặt hung tợn từ phía sau xuất hiện cạnh mặt cô, nó thè lưỡi ra.

"Tiểu nhỏ, ta là Lục Xà, được sự cầu khẩn của người đã mang ơn em, ta có mặt ở đây chính là để bảo vệ em!".

Cơ thể cô ngừng run rẩy thì bàn tay kia mới chịu thả lỏng vai và buông miệng cô ra, gương mặt lạ lẫm cùng giọng nói kì quặc, dù gì hắn ta cũng biến thành người đỡ hơn phải nói chuyện với thứ lăn, bò, trườn gớm ghiếc kia!

"Chú là bạn của con cáo vong ơn bội nghĩa kia!?".

"Em biết sao?", Lục Xà nhìn cô khoanh tay ngồi xuống đệm, Nghịch Nhi đứng cách xa hắn một khoảng, dõng dạc nói bằng giọng chững chạc.

"Vậy con cáo kia cũng sẽ biến thành người như vậy sao?".

Như vậy là như nào, Lục Xà nhìn cách cô nhìn hắn bằng ánh mắt dò xét mà miễn cưỡng đáp, "Không chắc, hắn còn đang tu luyện! Muốn biến thành người được như ta không phải dễ!".

Nghịch Nhi ngồi xuống ghế bên cạnh bàn học, cô nhìn người đàn ông này bằng ánh mắt không thể tin tưởng, bọn họ nhìn nhau được năm phút thì cô lên tiếng.

"Tôi sẽ không tin người lạ, cả con cáo kia và chú, tôi rất khỏe nên không cần chú phải bảo vệ! Chú về đi".

Nói xong cô đi vào nhà vệ sinh khóa cửa lại. Mục đích là để hắn có biến thành rắn cô cũng không phải nhìn thấy, sợ quá đi mất. Nhưng bao nhiêu thời gian trốn trong nhà vệ sinh đều công cốc khi vừa mở cửa ra con rắn xanh lè ấy đã chờ sẵn ở đó, nó luồn bò ngang qua chân cô, hồn Nghịch Nhi như bay đi mất, đáng sợ quá đi. Không được, phải gọi người đến bắt rắn.

"Ba mẹ lớn, có con rắn chui vào phòng con! Mở cửa cho con đi!".

"Chi Chi, chị có ở đó không? Có ai không giúp con với!".

Rầm...rầm...cửa phòng bị cô đập đến rung lắc, Lục Xà biến cao lên đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, liếc mắt sang nhìn Nghịch Nhi chỉ biết phán hai chữ, "Đần độn!", có gõ cửa đến tối cũng không ai mở được vì hắn mới là người khóa cánh cửa đó, người trong nhà từ sớm đã đi gần hết rồi, làm gì còn ai ngoài đó.

!!!!!!!!!!!!!

"Ngươi chạy đi đâu đó!?".

"Ta nhảy... con rắn thúi đừng hòng dọa ta!".

Nghịch Tiểu Nhi bắt đà lao xuống khỏi ban công, chân cô tiếp đất giẫm phải viên sỏi thốn đến tận não nhưng đau đớn mấy cũng phải chạy khỏi đó, Lục Xà đứng trên ban công nhìn Nghịch Nhi chạy cà nhắc ra khỏi cổng, người hầu, bảo vệ, tài xế xung quanh đó hoàn toàn không quan tâm gì đến cô. Hắn cau mày quay trở vào.

Nghịch Tiểu Nhi không còn đến trường nhưng ba mẹ lớn vẫn luôn miệng bảo cô học hành rất chăm chỉ ở trường, cha mẹ ở xa không thể cứ lo lắng vì vậy cô cũng đánh đồng theo họ mà gật đầu hưởng ứng theo. Ba mẹ lớn cũng không ngược đãi gì cô, chỉ cần cô biết điều không làm ảnh hưởng đến họ và Diệp Chi Chi thì Nghịch Tiểu Nhi vẫn có đủ cơm ba bữa một ngày, quần áo ba tháng mua một bộ, cả nhà như cách ly cô ra vậy, cô cũng chẳng biết vì sao họ lại đối xử như vậy với cô.

Tên đần mấy hôm trước bị cô đánh gãy mũi về tất nhiên đã tâu hết với cha mẹ cậu ta, cả ba tên còn lại cũng thế, bọn họ lần này lại tìm đến tận nhà trách cứ ba mẹ lớn, chọc phá cô được cảm giác hả hê lắm sao?

"Nghịch Tiểu Nhi, con không tìm về phiền phức cho chúng ta con khó chịu lắm sao, đi học thì quậy phá không lo học hành, mẹ lớn cho con nghỉ học giờ lại gây phiền phức ở đầu đường xó chợ, con muốn chuyện này để cho cha mẹ con biết hay sao?".

Nhắc đến hai từ "Cha mẹ" Nghịch Nhi giật nẩy người, cô cúi gầm mặt xuống đất, tròng mắt không động đậy, họ bắt cô quỳ gối đến chân không còn cảm giác, đáy lòng cô thắt nghẹn, nghẹt thở đến muốn nổ tung, cổ họng đắng râm ran như dao cứa... Cha mẹ, hai từ ấy đối với Nghịch Nhi thiêng liêng biết bao nhiêu sao dì ta có quyền đem ra hù dọa cô chứ!

"Dì muốn nói chứ gì? Được, nói hết ra đi, nói cặn kẻ ngọn ngành, nói hết thời gian qua dì đối xử với tôi như thế nào?".

"NGHỊCH TIỂU NHI".

Ngay thời khắc sợi dây thừng bị đứt chỉ còn lại một sợi vô cùng mỏng manh cố trụ vững...

"Cha... cha ơi...!".

Chát... Ngay thời khắc đó... sự tự tôn của Nghịch Tiểu Nhi đã hoàn toàn bị những con người máng gác "Người lớn" giẫm nát, gò má cô rát bỏng, mọi thứ được trút xuống đáy vực... phụp...

"Xin lỗi dì mau lên!".

Nghịch Tử Thiên xuất hiện một cách bất ngờ, trong tâm trí Nghịch Tiểu Nhi, cha cô là một người đàn ông có giọng nói không được dịu dàng, ông cao lớn, uy nghiêm và đầy mạnh mẽ.

"Con xin lỗi mẹ lớn!", rồi cô xoay qua nhìn đến đám người đang đứng ở ngoài cửa đang nhìn cô bằng con mắt hả hê..., "Xin...!".

Nghịch Tiểu Nhi còn chưa kịp hoàn hồn thì đôi bàn tay to lớn kia đã dứt khoát bế cô bồng trên tay, giọng Nghịch Tử Thiên đầy tức giận cất lên.

"Con xin lỗi dì Tô là vì mẹ của con, còn những người này...", Nghịch Tử Thiên liếc mắt nhìn đám người bốn to bốn nhỏ không giữ liêm sĩ đứng đấy ăn hiếp Nghịch Tiểu Nhi mà càng thêm mùi sát khí, Nghịch Nhi ôm chặt cổ ông thỏ thẻ, "Bọn họ chặn đường không cho con đi nên con...".

"Đánh giỏi lắm con gái! Cha đưa con đi gặp mẹ!", Nghịch Tử Thiên liếc mắt qua đám người đó cả Tô Dĩ đang ngồi đông đá trên sofa rồi ôm Tiểu Nhi ra khỏi nhà họ Diệp.

Vừa ra khỏi nhà Nghịch Tiểu Nhi đã khóc nấc trên vai Nghịch Tử Thiên, ông ôm chặt cô vào lòng, giọng Nghịch Nhi cất lên không rõ tiếng.

"Cha ơi, cha rất là ngầu...hic".

"Để con chịu ấm ức rồi! Đi gặp mẹ con thôi!".

Hot

Comments

Cẩm

Cẩm

cảm động quá à

2024-07-12

1

Toàn bộ
Chapter
1 C1: Nghịch Tiểu Nhi 3 Tuổi Tròn
2 C2: Nghịch Tiểu Nhi 10 Tuổi Tròn
3 C3: Nghịch Tử Thiên Là Cha Của Tôi!
4 C4: Thịt Cáo Hầm Củ Cải
5 C5: Hiện Tại Không Như Tưởng Tượng
6 C6: Sự Hậu Thuẫn
7 C7: Hắn Nguyện Rút Ngắn Tuổi Thọ
8 C8: Kỷ Hành Dục, Con Cáo Vong Ơn Bội Nghĩa
9 C9: Quy Định
10 C10: Hồ Ly Gian Manh
11 C11: Con Cáo Biến Thái
12 C12: Ngày Động Dục
13 C13: Đêm Tồi Tệ
14 C14: Kỷ Hành Dục Rất Giỏi
15 C15: Hoàng Hôn Ngưng Đọng
16 C16: Tỏ Tình Bất Thành
17 C17: Thích Tôi Hay Thích Mê Hương
18 C18: Trả Bài Bằng Hành Động
19 C19: Hắn Sợ
20 C20: Trăng Tròn!
21 C21: Đánh Nhau Vô Lý
22 C22: Kẻ Gây Rắc Rối
23 C23: Tôi Yêu Em
24 C24: Không Bằng Một Góc Của Hắn
25 C25: Dự Định
26 C26: Đè Giác Vì Thanh Xuân
27 C27: Nghịch Tiểu Nhi Trưởng Thành 1 Chút
28 C28: Bà Đây Không Bỏ Mặt Cậu
29 C29: Chán
30 C30: Hồ Ly Thúi
31 C31: Thị Tẫm Thâu Đêm....
32 C32: Cậu Đừng Đánh Mà Để Bà
33 C33: Nghịch Tiểu Nhi Thuần Hóa Nhím Con
34 C34: Người Ta Dùng Tiền Đập Chết CMN Mày Rồi!
35 C35: Thú Nhân
36 C36: Có... Cần Làm Cái Đó...
37 C37: Miếng Đậu Phụ Của Ta
38 C38: Có Người Tìm Cô
39 C39: Cơn Mưa Điềm Rủi
40 C40: Làm Loạn Còn Có Đôi Có Cặp
41 C41: Em Thương Tôi Không?
42 C42: Thú Nhân Tìm Chủ Ấn Không Có Dễ
43 C43: Tôi Bói Kết Cục Sau Này
44 C44: Con Người Cũng Đến Tháng
45 C45: Vấn Đề
46 C46: Bổn Nương Căm Ghét Nhất Tộc Các Ngươi
47 C47: Cái Chết Bắt Đầu
48 C48: Bộ Não Của 2 Kiếp
49 C49: Quái Vật
50 C50: Người Đàn Ông Kì Lạ
51 C51: Cậu Thấy Con Gái Tôi Thế Nào?
52 C52: Chó Điên Gây Chuyện
53 C53: Mục Tiêu Lần Này Lại Là Cô
54 C54: Bữa Tối Ở Nhà Không Cần Order
55 C55: Tận Số Xà Nữ
56 C56: Nó Có Bạn Trai
57 C57: Người Dì Thân Yêu
58 C58: Dâu Vườn
59 C59: Người Ta Không Như Chúng Ta
60 C60: Một Linh Hồn Ra Đi
61 C61: Người Biến Mất
62 C62: Anh Đến Rồi
63 C63: Cảm Ơn Anh
64 C64: Nếu Xấu Sẽ Xấu Có Đôi Có Cặp
65 C65: Danh Kỷ! Con Ả Chết Tiệt
66 C66: Cáo Và Rắn Cãi Nhau
67 C67: Mất Thì Tiếc
68 C68: Đánh Nhau Thật Vô Nghĩa
69 C69: Ta Tới Để Giúp Tìm Người
70 C70: Quà Cho Vợ Tương Lai
71 C71: Đến Chết Lo Cho Người
72 C72: Hồ Ly Quá Gian Xảo
73 C73: Chỉ Xin Được Làm Người Một Nhà
74 C74: Anh Yêu Vợ Quá~
75 C75: Tiểu An Dĩ Dương
76 C76: Nóng Vội
77 C77: Đại Tiểu Thư Nghịch Gia Lừng Lẫy
78 C78: Ngày Mưa
79 C79: Vợ Nhận Sai
80 C80
81 C81
82 C82
83 C83
84 C84
85 C85
86 C86
87 C87
88 C88
89 C89
90 C90
91 C91
92 C92
93 C93: Hoàn
Chapter

Updated 93 Episodes

1
C1: Nghịch Tiểu Nhi 3 Tuổi Tròn
2
C2: Nghịch Tiểu Nhi 10 Tuổi Tròn
3
C3: Nghịch Tử Thiên Là Cha Của Tôi!
4
C4: Thịt Cáo Hầm Củ Cải
5
C5: Hiện Tại Không Như Tưởng Tượng
6
C6: Sự Hậu Thuẫn
7
C7: Hắn Nguyện Rút Ngắn Tuổi Thọ
8
C8: Kỷ Hành Dục, Con Cáo Vong Ơn Bội Nghĩa
9
C9: Quy Định
10
C10: Hồ Ly Gian Manh
11
C11: Con Cáo Biến Thái
12
C12: Ngày Động Dục
13
C13: Đêm Tồi Tệ
14
C14: Kỷ Hành Dục Rất Giỏi
15
C15: Hoàng Hôn Ngưng Đọng
16
C16: Tỏ Tình Bất Thành
17
C17: Thích Tôi Hay Thích Mê Hương
18
C18: Trả Bài Bằng Hành Động
19
C19: Hắn Sợ
20
C20: Trăng Tròn!
21
C21: Đánh Nhau Vô Lý
22
C22: Kẻ Gây Rắc Rối
23
C23: Tôi Yêu Em
24
C24: Không Bằng Một Góc Của Hắn
25
C25: Dự Định
26
C26: Đè Giác Vì Thanh Xuân
27
C27: Nghịch Tiểu Nhi Trưởng Thành 1 Chút
28
C28: Bà Đây Không Bỏ Mặt Cậu
29
C29: Chán
30
C30: Hồ Ly Thúi
31
C31: Thị Tẫm Thâu Đêm....
32
C32: Cậu Đừng Đánh Mà Để Bà
33
C33: Nghịch Tiểu Nhi Thuần Hóa Nhím Con
34
C34: Người Ta Dùng Tiền Đập Chết CMN Mày Rồi!
35
C35: Thú Nhân
36
C36: Có... Cần Làm Cái Đó...
37
C37: Miếng Đậu Phụ Của Ta
38
C38: Có Người Tìm Cô
39
C39: Cơn Mưa Điềm Rủi
40
C40: Làm Loạn Còn Có Đôi Có Cặp
41
C41: Em Thương Tôi Không?
42
C42: Thú Nhân Tìm Chủ Ấn Không Có Dễ
43
C43: Tôi Bói Kết Cục Sau Này
44
C44: Con Người Cũng Đến Tháng
45
C45: Vấn Đề
46
C46: Bổn Nương Căm Ghét Nhất Tộc Các Ngươi
47
C47: Cái Chết Bắt Đầu
48
C48: Bộ Não Của 2 Kiếp
49
C49: Quái Vật
50
C50: Người Đàn Ông Kì Lạ
51
C51: Cậu Thấy Con Gái Tôi Thế Nào?
52
C52: Chó Điên Gây Chuyện
53
C53: Mục Tiêu Lần Này Lại Là Cô
54
C54: Bữa Tối Ở Nhà Không Cần Order
55
C55: Tận Số Xà Nữ
56
C56: Nó Có Bạn Trai
57
C57: Người Dì Thân Yêu
58
C58: Dâu Vườn
59
C59: Người Ta Không Như Chúng Ta
60
C60: Một Linh Hồn Ra Đi
61
C61: Người Biến Mất
62
C62: Anh Đến Rồi
63
C63: Cảm Ơn Anh
64
C64: Nếu Xấu Sẽ Xấu Có Đôi Có Cặp
65
C65: Danh Kỷ! Con Ả Chết Tiệt
66
C66: Cáo Và Rắn Cãi Nhau
67
C67: Mất Thì Tiếc
68
C68: Đánh Nhau Thật Vô Nghĩa
69
C69: Ta Tới Để Giúp Tìm Người
70
C70: Quà Cho Vợ Tương Lai
71
C71: Đến Chết Lo Cho Người
72
C72: Hồ Ly Quá Gian Xảo
73
C73: Chỉ Xin Được Làm Người Một Nhà
74
C74: Anh Yêu Vợ Quá~
75
C75: Tiểu An Dĩ Dương
76
C76: Nóng Vội
77
C77: Đại Tiểu Thư Nghịch Gia Lừng Lẫy
78
C78: Ngày Mưa
79
C79: Vợ Nhận Sai
80
C80
81
C81
82
C82
83
C83
84
C84
85
C85
86
C86
87
C87
88
C88
89
C89
90
C90
91
C91
92
C92
93
C93: Hoàn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play