[Freenbecky] Em Là Của Tôi
Chap 2
Freen
Chuyện gì?❄️ *mắt vẫn nhìn vào iPad*
Han (tài xế)
Hình như xe chúng ta đã tông trúng người *quay ra ghế sau nói*
Freen
*vẫn ngồi trong xe xem iPad*
lúc này nàng đã nầm bất tỉnh trên đường trước xe cô
Han (tài xế)
Này cô bé *lay lay tay nàng*
sau một hồi thì nàng vẫn không tỉnh dậy mà Han kiểm tra thì không thấy nàng bị chảy máu ở đâu cả chỉ thấy những vết bầm tím và lần roi trên người nàng
cô ngồi trong xe 1 hồi lâu vẫn không thấy động thì cũng bước ra
Han (tài xế)
Thua cô chủ là một cô bé hình như đã bất tỉnh *nói + tay bế nàng lên*
Đập vào mắt cô là hình ảnh 1 cô bé nhỏ nhắn, với làn da trắng mịn, đôi môi đỏ mộng nhưng mặt mày lem luốt với bộ quần áo bạc màu
Freen
*đi tới + bế nàng từ tay Han*
Freen
*xuống xe + bế nàng vào nhà*
Dì Mhe
Cô ch..à Freen con về rồi à, cơm dì đã dọn xong con vào ăn cơm đi *nhìn nàng trên tay cô*
Freen
Dì cứ để đó đi con sẽ ăn sau
nói xong thì cô cũng bể nàng đi lên lầu
Người hầu 1
Người cô chủ bế trên tay là ai vậy *xì xào*
Người hầu 2
Trước giờ có thấy cô chủ đưa ai về đâu *xì xào*
Người hầu 3
Hay là con rơi của cô chủ *xì xào*
Người hầu 1
Khùng hả! cô chủ mới 24 tuổi mà con bé đó nhìn cũng tầm 15 16 tuổi rồi sao là con được *xì xào*
Dì Mhe
còn không mau làm việc, mún bị đuổi hết à
sau khi lên phòng thì cô đã đặt nàng trên chiếc giường cỡ lớn của mình và lấy điện thoại gọi cho ai đó
Freen
📲: Cho mày 10 phút để tới nhà tao ❄
Noey
📲: Tao đan... *đang nói*
Noey
Âyyy c.h.ế.t tiệt cái con nhỏ đáng ghét này lần nào cũng không cho mình nói hết câu thật khó ưa *mắng cô*
Cô đang ngồi bên cạnh giường nhìn người con gái trước mặt mình, lúc nãy cô đã nhờ dì Mhe lau người và thay giúp cho nàng một đồ thoải mái hơn
Freen
"sao còn nhỏ mà lại xinh đẹp đến vậy"
Freen
Đôi môi này.. *tay đưa lên định chạm lên môi nàng*
Người hầu 1
Cô chủ! bác sĩ Noey đã tới rồi ạ! *nói vọng vào*
Freen
*giật mình + rứt tay lại*
Freen
Ừ, cho cậu ta vào đây❄
Noey
Ê cái con nhỏ đáng ghét này mày có biết tao đang ngủ không hả, mà còn nữa sao lần nào mày cũng không cho tao nói hết câu.. *nói hơi lớn tiếng*
Freen
Mau khám cho nhóc con này❄ *chỉ tay lên giường*
Noey
Mày đúng là, nói chuyện với bạn bè mà lạnh lùng thấy ớn, làm người ta sợ đó *tay để lên ngực + nhìn cô bằng ánh mắt long lanh*
Freen
Mày muốn khám hay muốn bệnh viện mày cháy ❄*liếc Noey*
Noey
Được rồi, được rồi giỡn tí làm căng *đi tới giường*
Noey
Mà mày nhặt bé con này ở đâu mà trông xinh xắn đáng yêu quá vậy *nói + nhìn nàng*
Freen
Vô tình tông trúng trên đường ❄
Noey
Vậy là mang con người ta về nhà luôn *vừa khám vừa nói*
Noey
Tao nhớ trước giờ mày có tùy tiện đưa ai về nhà đâu
Noey
Hay là có gì với con nhà người ta phải không *cười*
Freen
Tao thấy m nói hơi nhiều rồi đó, mau khám nhanh đi ❄ *lạnh lùng nói*
Noey
Chỉ là do đói với kiệt sức dẫn tới ngất xĩu, đợi khi con bé tỉnh lại cho ăn uống với nghĩ ngơi thì vài ngày sau sẽ khỏe lại, còn ở bàn chân do đi trời nắng nóng mà không đi giày nên bị đỏ chỉ cần sức thước là được *dọn đồ*
Freen
Còn mấy vết này *chỉ tay vào vết bầm của nàng*
Noey
Mấy vết này theo tao thấy thì chắc do bị bạo hành dẫn tới
Noey
Chỉ cần mua thuốc sức thường xuyên thì sẽ khỏi
Freen
xong rồi phải không về đi ❄
Noey
ít nhất phải mời tao lại ăn cơm chứ
Freen
Nhà tao hết gạo rồi ❄
Noey
Mày đùa tao à! chủ tịch công ty đứng đầu Thái Lan mà nhà hết gạo
Freen
được rồi về đi lần sao t bù *nói nhưng mắt vẫn nhìn nàng*
Noey
Oke bạn yêu *chu môi*
sao khi Noey về thì cô cũng xuống dưới nhà căn dặn một số người làm nấu một ít cháo và pha một ly sữa
Đập vào mắt nàng là một khung cảnh vô cùng lạ lẫm, một căn phòng rộng lớn với 2 tông màu xám và đen.
Nàng cố ngồi dậy nhìn xung quanh nhưng chẳng thấy ai. Lúc này nàng bắt đầu thấy sợ hãi nhưng mà sự sợ hãi này không được bao lâu thì bỗng có tiếng...
Becky
Hmm..Bec đói quá *nói + đưa tay lên xoa bụng*
Becky
Bec phải đi tìm đồ ăn thôi, nhưng mà Bec hong biết đây là đâu hết *bĩu môi*
Lúc này nàng đặt chân bước xuống giường thì bổng một cơn đau từ bàn chân + với cái lạnh của sàn nhà khiến nàng không đứng vững mà té nhào
Becky
aaaaa... *la lên vì đau*
Dưới nhà cô đang chuẩn bị bưng thức ăn lên cho nàng thì nghe tiếng la của nàng từ trên lầu vọng xuống. Cô lập tức chạy lên phòng
khi mở cửa vào thì hình bóng một cô bé nhỏ nhắn đang nằm dưới sàn
cô vội đặt khây thức ăn lên bàn và tới bế nàng lên
Freen
bé con em có sao không vậy *ánh mắt lo lắng*
Becky
hic...đau quá..Bec đau *khóc*
Freen
Em đau ở đâu nói tôi nghe nào
lúc này thì cô đã bế nàng đặt lên giường vừa xoa đầu bé con vừa hỏi han nàng
Becky
Chân..chân Bec đau quá *mếu máo*
cô nghe vậy liền bước tới đầu giường lấy 1 chai thuốc tới thoa vào chân nàng
nàng lúc này khi chân hết đau thì mới bất giác suy nghĩ người trước mặt mình là ai
Becky
chị..chị là người xấu, bắt Bec ở đây đúng không *ánh mắt đề phòng*
Freen
Tôi không phải là người xấu. Lúc em ngất xĩu ngoài đường tôi đã giúp đưa em về đây chăm sóc
Freen
Đúng rồi, bé con nói cho tôi biết em bao nhiêu tuổi rồi
Becky
Hmm..để Bec nhớ xem *phồng má + chu môi*
Becky
15 tuổi Bec 15 tuổi rồi *đưa mấy ngón tay trước mặt cô điếm*
Freen
*nhìn vào cái môi đang chu lên của nàng*
Freen
"ôi trời dễ thương quá đi mất"
* * hành động
" " suy nghĩ
Freen
còn ba mẹ em đâu, sao để em đi ngoài đường rồi ngất xĩu như vậy
Becky
Ba mẹ...ba..mẹ Bec *rưng rưng*
Becky
Ba mẹ..bỏ Bec rồi *nói + khóc lớn*
cô sau khi thấy nàng khóc thì tay chân cuống cuồng lên không biết phải làm sao
Freen
Ôi thôi thôi, đừng khóc tôi xin lỗi tôi không nên hỏi ba mẹ em *ôm nàng vào lòng + vuốt tóc nàng*
được cô ôm vào lòng vuốt ve thì lúc này nàng cũng dần nín
Freen
Tên của em là Bec sao *cuối đầu xuống nhìn con rái cá nhỏ trong lòng mình*
Becky
Tên của Bec là Becky, nhưng mà lúc trước ba mẹ hay gọi Bec là bec *nói + ngước lên nhìn cô*
Becky
Bec thích tên này lắm *cười*
Freen
"sao mà dễ khóc dễ cười quá vậy nè"
Freen
vậy tôi có thể gọi em là BecBec được không
Becky
Nhưng mà..nhưng mà Bec hỏng có quen chị *chu môi*
Freen
Không quen rồi từ từ sẽ quen mà
Freen
cho tôi gọi em là BecBec đi
Becky
Bec còn phải suy nghĩ đã *để tay lên trán suy nghĩ*
Freen
Đi màaaaaaaaaa... *kéo dài*
Freen
"mà sao tự nhiên mình phải năng nỉ nhóc con này vậy"
Freen
"trước giờ mình có bao giờ năn nỉ ai đâu"
Freen
"thôi kệ, vì nhóc này dễ thương nên mình chấp nhận"
Becky
Vì chị là người xinh đẹp nên Bec sẽ chấp nhận cho chị gọi Bec như vậy
Freen
"bánh trán tuổi gì với nhóc này"
Freen
"mới nãy còn bão mình là người xấu"
Freen
Được rồi chị xinh đẹp cảm ơn BecBec nhiều *cười ôn nhu*
Becky
*lấy tay đặt lên bụng + đỏ mặt*
Freen
có phải đói lắm rồi đúng không
Dừng ở đây nha chap sao tiếp
Comments
Sweet Ending[Keii♪]
Chủ tịch đứng đầu Thái Lan là đây á hả…?
2025-03-27
2
iu Yunaa zó tuuu
chưa gì đã gọi bé con đồ đó...😞..nhma em thích
2025-04-13
0
SarochaFinn
làm t nhớ đến " thằng sịp pơ, mày làm gì mẹ t "
2025-03-19
0