Chương 3:

_____________________
Dọn đồ ăn xong cậu định bỏ đi lên phòng để trốn anh nhưng người tính không bằng trời tính
Cậu vừa mới cúi mặt đi được vài bước thì một cái rầm
Cậu đã đụng trúng Nghiêm Hạo Tường người ghét cậu nhất
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
//mất đà ngã xuống đất//
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chậc!!"vẻ mặt vô cùng khó chịu"
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mới sáng sớm đã muốn ăn đập rồi hả//giơ tay chuẩn bị đánh cậu//
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Thôi đi!!//cản anh lại//
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mày bảo vệ anh ta?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Anh nhìn xem khắp người anh ta chỗ nào mà không có vết thương do bọn mình gây ra
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đánh nữa chỉ làm vết thương tệ hơn
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Liên quan?Tao không quan tâm
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Nếu đánh anh ta ch.ết sau này lấy gì cho bọn mình đánh nữa
Anh đứng im nhìn cậu rồi suy nghĩ về lời nói của Diệu Văn
Đúng thật nếu đánh cậu ch.ết thì sau này không còn ai để bọn anh ngày đêm lôi ra đánh đập cho hả cơn giận hết
Giữ cậu lại cũng có chút lợi ích
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hừ!Dơ hết bộ đồ mới
Anh vừa nói vừa dùng chân đạp vào người cậu rồi quay lưng lạnh nhạt bỏ về phòng thay đồ
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Hự!!"nhăn mặt vì đau"
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Còn không mau lên phòng muốn ở đây để chờ ăn đập?
Cậu cố gắng gượng dậy lết cái tấm thân đầy vết thương của mình mà lủi thủi đi về phòng trong lòng không khỏi đau khổ
Anh nhìn cậu như vậy cũng xót lắm muốn tận tay đưa cậu về phòng nhưng không thể nếu anh mà giúp cậu thì mấy người kia sẽ lôi cậu ra mà đánh đập dã man tiếp
Anh cố gắng gạt đi cái suy nghĩ tiêu cực ấy bước đến bàn ăn nơi đây không biết từ khi nào mà Trình Hâm đã ngồi đầu tiên ở đó
Anh đi lại ngồi lên chiếc ghế của mình tay lấy điện thoại ra lướt tin tức sẵn tiện đợi mấy người kia
Một lúc sau mấy người còn lại và ả cũng đã xuống.Mọi người vào bàn và bắt đầu ăn sáng
Ả thì chỉ cần ngồi yên một chỗ đã có đồ ăn dâng lên tận miệng chỉ cần mở miệng và ăn
Nguyễn Ngọc Bảo Thy
Nguyễn Ngọc Bảo Thy
Ưm~ngon quá mấy anh ơi"cười tươi"
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Ngon thì ăn nhiều vào//xoa đầu ả//
Nguyễn Ngọc Bảo Thy
Nguyễn Ngọc Bảo Thy
Dạ~
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Nó đâu?❄️
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Lúc nãy ăn được cú đạp của em chắc bỏ lên phòng rồi
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Nó làm gì mày?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
"cười lạnh"
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Sáng sớm đi đứng không nhìn đường đụng trúng tao làm hại tao phải mất thời gian đi thay bộ đồ mới
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Cũng dừa lắm
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Sao mày không đạp cho nó ch.ết luôn đi
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Đỡ phải phiền phức
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Này!Nếu nó ch.ết rồi thì lấy gì để bọn mình lôi ra đánh đập tiếp
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Giữ nó lại còn có ích
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"cười lạnh"
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Nói đúng
Đợi khi các anh và ả đã ăn xong và đi đến công ty cậu mới chịu vác cái thân thể của mình xuống lầu
Cậu nhìn mớ thức ăn còn thừa trên bàn mà lòng cười chua xót.Đành chịu vậy tất cả là do cậu xứng đáng.Cậu bắt đầu đầu dẹp bàn ăn đến chỗ của Diệu Văn thì cậu thấy được một tờ giấy
"Lúc nãy tôi đã lén bọn họ giấu một phần đồ ăn ở trong tủ lạnh anh lấy ra hâm nóng lại rồi ăn đi để lại sức hôm qua anh bị Gia Kỳ đánh cũng khá nặng"
"Ăn xong rồi thì cố gắng đến công ty làm việc nếu không lại bị bọn họ kiếm cớ đánh đập anh sẽ không chịu nổi được nữa đâu"
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
//hai hàng nước mắt chảy dài//
Đọc tờ giấy này mà cậu vừa buồn vừa tủi nhưng lại vừa vui
Buồn,tủi vì cậu từ một chàng trai yêu đời hoạt bát chỉ trong một đêm lại biến thành bộ dạng thế này.Từ một người mà các anh yêu thương nhất chỉ trong một đêm biến thành người các anh ghét nhất
Nhưng vui vì trong cái nhà này vẫn còn một người luôn đứng ở phía xa mà giúp đỡ lo lắng cho cậu.Luôn là người băng bó vết thương cho cậu sau những lúc cậu bị các anh đánh đập tra tấn
Luôn là người sau mỗi bữa ăn lén mọi người đem phần cơm của mình cho cậu.Tuy anh cũng rất ghét cậu,lạnh nhạt với cậu nhưng anh chưa bao giờ tham gia vào việc đánh đập hay chửi mắng cậu
Anh chỉ đứng im mà nhìn thôi không dám can vì anh thừa biết làm như vậy chỉ khiến cho mấy người kia đánh đập cậu mạnh hơn
Sống ở trong ngôi nhà thế này thì chỉ có anh là động lực để cho cậu sống tiếp.Người mà cậu biết được cho dù cả thế giới có quay lưng lại với cậu thì anh luôn đứng đằng sau quan tâm lo lắng và ủng hộ cậu
Tg
Tg
Mấy má truyện này tui viết theo kiểu thụ hơi hiền và nhút nhát
Tg
Tg
Nên không có vụ mà thụ bỏ nhà đi hay truy thê gì đâu.Có hứng thì tui mới viết cái đó
Tg
Tg
Giờ thì tạm biệt đọc truyện vui vẻ
Hot

Comments

Nhi Đào

Nhi Đào

hoá ra là cũng chỉ như nhau cả thôi

2025-03-30

0

Chu Mạt

Chu Mạt

đa số đọc truyện toàn thấy Văn ghét Nguyên nhất,giờ đọc bộ này chữa lành ghê:)

2025-02-10

2

Comditinhyeu((=

Comditinhyeu((=

tưởng tốt lành gì😒

2024-08-12

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play