Chương 2: Ra Mắt Mẹ Chồng Tương Lai

Thanh Hà nhìn đoạn đường có chút quen thuộc này thì trong lòng đột nhiên dâng lên sự căng thẳng. Lần cuối cô đi ngang qua đây chính là thời điểm kết thúc mối quan hệ yêu đương giả tạo của cô và Đình Nguyên.

“Sao thế? Em đâu phải chưa từng thấy qua chúng mà làm vẻ mặt ngu ngơ đó.” Đình Nguyên ngồi bên cạnh cách cô một sải tay, đang chăm chú lướt máy tính bảng để xem các báo cáo tài vụ.

“Mặt này của tôi là mặt xinh mặt đẹp. Ngu ngơ cái đầu anh.” Thanh Hà táp lại, chẳng hề nể nang gì ông chủ của mình cả.

“Ồ!” Đình Nguyên gật gù, sau đó quay sang nhìn thẳng vào mắt cô: “Em gan lớn hơn trước rồi nhỉ?”

Thanh Hà nhún vai, cảm thấy đó không phải là điều gì đó quá tồi tệ: “Tôi đã trưởng thành rồi.”

Vừa dứt lời, cô đột ngột cảm nhận được ánh nhìn của Đình Nguyên hướng thẳng đến bên dưới cần cổ của cô. Cô cũng tự hạ tầm mắt xuống, sau đó ngay lập tức dùng tay che ngực mình lại: “Này đồ biến thái, anh nhìn cái gì đấy hả?”

Đình Nguyên nghe Thanh Hà hét lên thì thản nhiên đảo mắt như mình chẳng làm gì cả, còn thì thầm một câu khiến cô đỏ cả mặt: “Đúng là lớn hơn tí.”

Thanh Hà nép sát vào cửa, vô cùng cảnh giác với người đàn ông bên cạnh sau đó tiếp tục nhìn ra khung cảnh bên ngoài lớp kính. Những sự việc sắp xảy ra liệu có giống chục năm về trước? Đình Nguyên chỉ biết rằng cô đã từng đến nhà chính họ Lưu, nhưng chưa từng hiểu rõ ngày hôm ấy thật sự có chuyện gì. Mà cô cũng không muốn nhắc lại.

Chỉ có một điều rằng cả hai người đều nhận định hôm đó là ngày họ chấm dứt khoảng thời gian hẹn hò giả và chưa từng gặp lại.

Đình Nguyên lướt tay trên máy tính bảng, tuy nhiên cặp mắt vẫn lâu lâu sẽ hướng về phía Thanh Hà. Anh có chút tò mò cuộc sống của cô trải qua như thế nào để bây giờ cô khép mình hơn và không dễ tiếp cận.

“Dạo này… em vẫn ổn chứ?” Đình Nguyên quyết định mở lời trước.

Thanh Hà cứ tưởng anh nói chuyện với người khác nên không trả lời lại. Cho tới khi cảm nhận được ánh mắt nóng rực của anh, cô mới biết câu hỏi đó là nhằm vào mình.

“Tôi ổn.”

Cuộc trò chuyện đơn giản kết thúc bằng hai câu cuối cùng. Bởi vì chiếc xe đã tiến vào lãnh thổ của nhà chính họ Lưu.

Thanh Hà nhìn hàng cây được cắt tỉa tỉ mỉ dọc hai bên mà nhướng mày. Mọi thứ không có gì thay đổi quá nhiều, vẫn sang trọng, vẫn tấp nập người giúp việc.

“Khoan xuống xe.”

Đình Nguyên lên tiếng khi thấy Thanh Hà chuẩn bị chạm tay vào tay nắm cửa khiến cô lập tức rụt lại. Anh vòng qua phía bên cô, cẩn thận dắt cô ra ngoài với vẻ yêu chiều không hề che giấu. Cô biết những điều này đều để diễn cho mọi người ở đây xem mà thôi.

Sau bao năm, thằng cha này càng lúc càng lên tay đấy chứ! Cô nào dám nói ra suy nghĩ của mình, tránh cho bị anh ghi thù.

Thanh Hà chẳng để mình yếu kém. Cô vòng tay qua tay anh, ‘nhẹ nhàng’ dựa toàn thân thể vào lòng ngực của anh rồi nũng nịu kêu lên: “Ban nãy đường dằn quá. Em có chút khó chịu.”

Đình Nguyên trụ chân sau, làm ra vẻ Thanh Hà không hề nặng chút xíu nào, ngược lại vô cùng nhẹ như lông hồng. Anh hiểu ý tứ của cô, cẩn thận xoa đầu cô rồi bảo: “Lát anh cho người lắp lại đường ngay.”

“Vâng! Anh là nhất.” Thanh Hà nở nụ cười tinh nghịch, nhưng sâu bên trong kìm nén cơn mắc ói vì sự giả tạo của bản thân.

Lúc này, quản gia đứng ở bục trên cao nhìn thấy tất cả, tự cảm thấy cô gái đang dựa dẫm vào cậu chủ có chút quen mắt. Dù vậy, ông không thể hiện ra điều gì ngoài mặt, vẫn cung kính cúi đầu chào.

“Mừng cậu chủ về nhà. Bà chủ đang chờ cậu ở bên trong.”

Đình Nguyên gật đầu, sau đó dẫn Thanh Hà vào trong. Khi lướt ngang quản gia, cô cũng không quên gật đầu chào ông một cái. Với ánh mắt đang suy tư kia, cô biết ông đang cố gắng nhớ lại cô là ai. Nhưng chỉ trong chốc lát nữa thôi ông sẽ nhận ra ngay thôi.

Thanh Hà được Đình Nguyên ‘lôi kéo’ vào phòng khách. Nơi đó đang có sự hiện diện của hai người chưa từng rời khỏi trí nhớ của cô: mẹ của anh và em gái nuôi Đình Thi. Cô nuốt nước bọt một cái, sau đó tự vực tinh thần của mình lên mà sánh bước bên cạnh anh.

Đình Nguyên cảm nhận cánh tay của Thanh Hà hơi kéo mình lại nên thả chậm bước chân. Cả người cô cứng ngắc làm anh khó hiểu và rồi tự đoán có khi lần gặp mặt mười mấy năm trước đã làm cô khó chịu. Nhưng đột ngột anh lại thấy cô thẳng lưng, ưỡn cặp ngực cúp D đáng tự hào kia như chuẩn bị tiến vào chiến trường.

“Anh! Anh về rồi.” Đình Thi nhìn Đình Nguyên với ánh mắt lấp lánh các vì sao, không thèm che giấu vẻ ngưỡng mộ và có gì đó rất kỳ lạ.

Thanh Hà biết đó là gì. Cô gái này yêu thích anh trai nuôi của mình đến phát nghiện. Khoảng thời gian cấp ba, cô đã được trải nghiệm qua nên tất nhiên hiểu rõ hơn ai hết. Lần này gặp lại không biết Đình Thi sẽ có phản ứng như thế nào? Cô có chút mong chờ.

Đình Thi lúc này mới chú ý tới người con gái đang khoác tay thân mật với Đình Nguyên thì lập tức thay đổi thái độ chuyển sang chán ghét và khinh thường: “Cô ấy là ai vậy anh?”

Thanh Hà chính xác đang chờ vẻ mặt này của Đình Thi. Vừa nghe thấy vậy, cô rụt người, núp sau lưng của Đình Nguyên, còn không quên nắm chặt tay áo của anh: “Anh ơi…”

Đình Nguyên vòng tay ra sau, ôm lấy chiếc eo mảnh khảnh của Thanh Hà rồi hạ tông giọng với vẻ đau lòng: “Không sao hết. Có anh ở đây rồi.”

“Đình Nguyên, cô gái này là ai?” Lần này tới lượt bà Lưu lên tiếng. Bà cứ có cảm giác đã gặp qua cô bé này ở đâu rồi.

Đình Nguyên không lên tiếng, nhưng âm thầm ở bên eo nhỏ của Thanh Hà mà nhéo một cái ra hiệu. Cô nắm bắt ngay lập tức, kéo anh ngồi xuống ghế đối diện rồi niềm nở như người thân lâu năm mới quay về nhà:

“Ôi trồi ôi bác ơi! Bác không nhớ cháu sau? Cháu nghĩ bác phải khắc sâu cháu vào trong trí nhớ lắm cơ vì chỉ có cháu mới chịu cầm năm mươi triệu rẻ bèo để rời xa con trai bác đó.”

Vừa nhắc đến năm mươi triệu, ai có mặt ở nhà họ Lưu cũng bàng hoàng nhận ra đây là cô người yêu cũ thời cấp ba huy hoàng của Đình Nguyên, cũng là người đầu tiên vừa thấy tiền là đã cầm chạy đi mất cùng lời hứa vinh dự sẽ không bao giờ quay lại.

“Chẳng phải cô… cô…” Bà Lưu lẫn Đình Thi không biết phải nói gì trong tình huống này, chỉ có thể trợn mắt lên mà nhìn trừng trừng vào Thanh Hà.

Thanh Hà phất tay, nở nụ cười ngại ngùng trước giông bão: “Chắc bác mừng khi thấy cháu lắm. Thật ra cháu cũng không muốn đâu mà vì anh Nguyên bảo năm mươi triệu không đủ cho con xài. Ảnh bắt con quay về để tiêu thêm mấy lần năm mươi nữa.”

Cô ngẩng đầu, cùng lúc nắm lấy chiếc cằm nam tính của Đình Nguyên mà ra sức cưng nựng: “Ghét quá đi, bé gấu của em!”

Thanh Hà cố nén nhịn cảm giác rợn da gà sau khi nói những lời yêu thương này. Tuy nhiên, cô còn chưa kịp nuốt xuống thì Đình Nguyên đã chụp lấy bàn tay thon trắng của cô rồi hôn nhẹ lên, thậm chí còn âu yếm vuốt ve vài cái: “Anh không muốn em chịu thiệt.”

“Cái anh này.” Thanh Hà đánh nhẹ vào lồng ngực của Đình Nguyên, nhưng thật chất cố tình rút tay ra khỏi tay anh và còn chét chỗ anh từng hôn qua lên áo anh.

“Thì ra quay về cũng để đào mỏ anh tôi.” Đình Thi khinh khỉnh nói ra một câu mang hàm ý sỉ nhục.

Thanh Hà nghe thấy thế thì khẽ vẽ vòng tròn lên ngực của Đình Nguyên: “Anh có cho em đào lỗ trên người anh không?”

Đình Nguyên xoa xoa mái tóc dài của Thanh Hà, hiểu ý mà diễn theo: “Tất cả của anh là của em.”

“Anh hai!” Đình Thi tức đến quát to lên, nhìn bộ dáng thân mật của hai người trước mắt thì mức độ chán ghét Thanh Hà cao thêm nhiều bậc: “Chẳng lẽ anh thật sự để cô ta lộng hành như vậy à?”

Thanh Hà nhướng mày, dùng tay che đi nụ cười đắc ý: “Chứ chẳng lẽ để cho cô đào à?”

“Cô…”

Đình Thi nghiến răng, khuôn mặt chuyển từ màu đỏ sang màu xanh cứ như tim đen bị ai đó phơi bày. Ả nắm chặt cốc nước, không chút thương tiếc mà hất thẳng về phía Thanh Hà còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần…

Hot

Comments

Huynh Hien

Huynh Hien

trời đào lỗ luôn

2024-12-16

0

LyLy

LyLy

cái miệng của chị chỉ có thể là anh mới khiến chị nghẹn họng thôi

2024-04-14

2

LyLy

LyLy

hoá ra chị mới là cao thủ..chị có nhận đệ tử không cho em xin một chân học việc

2024-04-14

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bán Thân Trả Nợ Cho Tình Cũ
2 Chương 2: Ra Mắt Mẹ Chồng Tương Lai
3 Chương 3: Đăng Ký Kết Hôn
4 Chương 4: Cưỡng Hôn Gián Tiếp
5 Chương 5: Điều Kiện Để Thăng Tiến
6 Chương 6: Bị Chèn Ép Cũng Không Sợ
7 Chương 7: Cách Gọi Thân Mật?
8 Chương 8: Ai Đến Xiết Nhà Cô?
9 Chương 9: Lên Đường Đánh Bạch Cốt Tinh
10 Chương 10: Đánh Dấu Đình Nguyên Trước Mặt Em Gái Nuôi
11 Chương 11: Rù Quến Ông Chủ Là Phụ, Lấy Xe Là Chính
12 Chương 12: Vì Mục Đích Ăn Chực Lâu Dài
13 Chương 13: Bữa Sáng Cùng Nhau
14 Chương 14: Đến Buổi Thử Vai
15 Chương 15: Được Nam Chính Trợ Diễn
16 Chương 16: Lơ Đãng Vì Vẻ Đẹp
17 Chương 17: Gặm Lại Cục Xương Cũ
18 Chương 18: Vác Chồng Về Nhà
19 Chương 19: Nụ Hôn Buổi Sáng
20 Chương 20: Tôi Tới Đón Em
21 Chương 21: Theo Quán Tính Mà Áp Sát
22 Chương 22: Lấy Lại Vai Diễn
23 Chương 23: Báo Danh Trên Phim Trường
24 Chương 24: Bị Tính Kế Từ Sớm
25 Chương 25: Quần Áo Xộc Xệch, Niêm Phong Cánh Cửa
26 Chương 26: Không Cần Tự Ép Bản Thân
27 Chương 27: Lần Đầu Say Xe Của Đình Nguyên
28 Chương 28: Xây Dựng Thiện Cảm
29 Chương 29: Luyến Tiếc Chia Xa
30 Chương 30: Kết Thúc Ngày Cuối Ở Phim Trường
31 Chương 31: Dùng Hành Động Lấy Lòng Người Đẹp
32 Chương 32: Cứ Việc Nương Tựa Vào Tôi
33 Chương 33: Dư Luận Đào Bới
34 Chương 34: Cặp Đôi Như Lang Như Sói
35 Chương 35: Giải Quyết Thị Phi
36 Chương 36: Con Dâu Trên Danh Nghĩa
37 Chương 37: Đến Buổi Thử Vai Huyết Ngải
38 Chương 38: Rớt Buổi Thử Vai?
39 Chương 39: Mùi Vị Ghen Tuông (H đang cố kiếm soát)
40 Chương 40: Tấm Lưng Trắng (H vượt giới hạn)
41 Chương 41: Quyết Định Thổ Lộ (H phóng túng)
42 Chương 42: Bị Hiểu Nhầm Thành Cô Gái Nhỏ
43 Chương 43: Nuối Tiếc Về Mối Tình Đầu
44 Chương 44: Đón Lấy Thi Tuyết Từ Trên Cao
45 Chương 45: Rải Cơm Chó Trên Sóng Chương Trình
46 Chương 46: Xằng Bậy Trước Mặt Bạn Bè (H thầm kín)
47 Chương 47: Sự Cố Chôn Sống
48 Chương 48: Uy Lực Suy Giảm
49 Chương 49: Hợp Đồng Bại Lộ
50 Chương 50: Mở Họp Báo Tỏ Tình
51 Chương 51: Người Đầy Chất Bẩn
52 Chương 52: Tỉnh Lại (Kết Thúc)
53 Phiên Ngoại 1: Đám Cưới
54 Phiên Ngoại 2: Đình Nguyên
55 Tri Ân
Chapter

Updated 55 Episodes

1
Chương 1: Bán Thân Trả Nợ Cho Tình Cũ
2
Chương 2: Ra Mắt Mẹ Chồng Tương Lai
3
Chương 3: Đăng Ký Kết Hôn
4
Chương 4: Cưỡng Hôn Gián Tiếp
5
Chương 5: Điều Kiện Để Thăng Tiến
6
Chương 6: Bị Chèn Ép Cũng Không Sợ
7
Chương 7: Cách Gọi Thân Mật?
8
Chương 8: Ai Đến Xiết Nhà Cô?
9
Chương 9: Lên Đường Đánh Bạch Cốt Tinh
10
Chương 10: Đánh Dấu Đình Nguyên Trước Mặt Em Gái Nuôi
11
Chương 11: Rù Quến Ông Chủ Là Phụ, Lấy Xe Là Chính
12
Chương 12: Vì Mục Đích Ăn Chực Lâu Dài
13
Chương 13: Bữa Sáng Cùng Nhau
14
Chương 14: Đến Buổi Thử Vai
15
Chương 15: Được Nam Chính Trợ Diễn
16
Chương 16: Lơ Đãng Vì Vẻ Đẹp
17
Chương 17: Gặm Lại Cục Xương Cũ
18
Chương 18: Vác Chồng Về Nhà
19
Chương 19: Nụ Hôn Buổi Sáng
20
Chương 20: Tôi Tới Đón Em
21
Chương 21: Theo Quán Tính Mà Áp Sát
22
Chương 22: Lấy Lại Vai Diễn
23
Chương 23: Báo Danh Trên Phim Trường
24
Chương 24: Bị Tính Kế Từ Sớm
25
Chương 25: Quần Áo Xộc Xệch, Niêm Phong Cánh Cửa
26
Chương 26: Không Cần Tự Ép Bản Thân
27
Chương 27: Lần Đầu Say Xe Của Đình Nguyên
28
Chương 28: Xây Dựng Thiện Cảm
29
Chương 29: Luyến Tiếc Chia Xa
30
Chương 30: Kết Thúc Ngày Cuối Ở Phim Trường
31
Chương 31: Dùng Hành Động Lấy Lòng Người Đẹp
32
Chương 32: Cứ Việc Nương Tựa Vào Tôi
33
Chương 33: Dư Luận Đào Bới
34
Chương 34: Cặp Đôi Như Lang Như Sói
35
Chương 35: Giải Quyết Thị Phi
36
Chương 36: Con Dâu Trên Danh Nghĩa
37
Chương 37: Đến Buổi Thử Vai Huyết Ngải
38
Chương 38: Rớt Buổi Thử Vai?
39
Chương 39: Mùi Vị Ghen Tuông (H đang cố kiếm soát)
40
Chương 40: Tấm Lưng Trắng (H vượt giới hạn)
41
Chương 41: Quyết Định Thổ Lộ (H phóng túng)
42
Chương 42: Bị Hiểu Nhầm Thành Cô Gái Nhỏ
43
Chương 43: Nuối Tiếc Về Mối Tình Đầu
44
Chương 44: Đón Lấy Thi Tuyết Từ Trên Cao
45
Chương 45: Rải Cơm Chó Trên Sóng Chương Trình
46
Chương 46: Xằng Bậy Trước Mặt Bạn Bè (H thầm kín)
47
Chương 47: Sự Cố Chôn Sống
48
Chương 48: Uy Lực Suy Giảm
49
Chương 49: Hợp Đồng Bại Lộ
50
Chương 50: Mở Họp Báo Tỏ Tình
51
Chương 51: Người Đầy Chất Bẩn
52
Chương 52: Tỉnh Lại (Kết Thúc)
53
Phiên Ngoại 1: Đám Cưới
54
Phiên Ngoại 2: Đình Nguyên
55
Tri Ân

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play