[Đam Mỹ] Thích Ông Chú Hơn 8 Tuổi!!
chap 3
anh xuống bếp nấu một bàn đồ ăn ngon
em ở trên này chơi game mỏi mắt rồi nằm ra giường
định ngủ thì mùi thơm từ dưới nhà bốc lên làm em không chịu được nữa liền đi xuống nhà
anh nhìn thấy em rồi cười nhẹ nhàng nói
Chu Tinh
anh tưởng ai kia sẽ không thèm ăn đồ ăn do anh nấu cơ mà sao giờ lại xuất hiện rồi nhỉ *ôn nhu_che tay vào miệng_cười*
em nghe xong mặt đỏ bừng bừng người nóng ran đi xuống ngồi vào bàn rồi giận dỗi nói
Khôi Thần Hoàng Phong
hứ đây là nhà của tôi tôi muốn làm gì thì làm anh quản được sao *gắp ăn lấy ăn để vì đói*
anh ngồi xuống gắp thức ăn cho em
Chu Tinh
ăn từ từ thôi kẻo nghẹn bây giờ
Chu Tinh
mà-hôm nay anh không có lịch đi làm
Chu Tinh
chiều hôm nay anh khá rảnh
Chu Tinh
với thời tiết gần cuối thu đầu đông như này em có muốn đi dạo phố vào chiều nay không nhóc con?
Khôi Thần Hoàng Phong
hứ tôi không đi bài tập còn một đống chưa làm xong đi chơi sao được
Chu Tinh
vậy lát nữa anh kèm em học vì trường em học là trường cũ amh từng học
Khôi Thần Hoàng Phong
anh nghỉ học lâu vậy rồi thì kiến thức anh có còn nhớ không?
Chu Tinh
em ăn nhanh lên anh dọn dẹp rồi lên học bài thì chiều mới đi chơi được chứ
Khôi Thần Hoàng Phong
biết rồi
mới tiếp xúc với anh em chưa thể hiện nhiều cảm xúc cho lắm nên chưa có quen
sau một hồi chờ đợi thì em ăn xong rồi đi lên phòng trước
anh ở dưới nhà dọn dẹp bàn đồ ăn còn dư và dọn lại căn bếp để nó gọn gàng hơn
sau khi dọn dẹp xong thì anh đi lên phòng rồi kêu em lấy sách ra học
vì anh ra trường 2-4 năm nhưng kiến thức thì vẫn nhớ như in
Sau ba tiếng đồng hồ (từ 13:38 -> 16:45) thì em cũng làm xong tất cả các bài tập mà giáo viên giao cho
em liền gấp sách vở lại rồi ngáp ngủ vài cái
Khôi Thần Hoàng Phong
*ngáp* mùa này dễ buồn ngủ quá..*lim dim*
Chu Tinh
trông em có vẻ buồn ngủ nhỉ?
Chu Tinh
hay là em đi ngủ đi nhé?
Chu Tinh
anh cũng buồn ngủ rồi này
Khôi Thần Hoàng Phong
vậy thôi không đi nữa em cũng lười đi lắm
nói xong em nằm vật ra giường rồi kê chân lên chăn ngủ thiu thiu
gió thổi qua cánh cửa sổ thật dễ chịu làm sao
cái thời tiết này chỉ khiến người ta cảm thấy buồn ngủ
anh nhanh tay cầm điện thoại chụp lại một tấm làm kỉ niệm rồi trải đệm nằm ở cạnh giường của em
(không dám nằm trên giường em vì mẹ của em nói rằng thằng bé sẽ không thích/ghét ai nằm cạnh và ôm nó khi ngủ đặc biệt là làm điều đó ngay trên giường của nó)
hai người ngủ thiu thiu một giấc dài
ngoài trời cũng đã tối rồi mà hai người ngủ say không biết gì
cho đến khi ở dưới nhà truyền đến tiếng gõ cửa liên hồi
anh mơ hồ mở mắt rồi dậy cất chăn gối đệm rồi đi xuống dưới nhà
vừa mở cửa ra thì có một nhóm bạn đi vào
Trương Phú Minh
Hoàng Phong ơi anh đâu rồi
Chu Tinh
cho hỏi em là ai thế?
Chu Tinh
tìm Hoàng Phong làm gì?
Trương Phú Minh
anh ấy là anh họ em hôm nay mẹ em đưa em tới đây là để anh ấy đưa em đi chơi
Chu Tinh
ok cái đó không vấn đề nhưng nhóc có biết là vào nhà phải để giày ở ngoài kia không?
Trương Phú Minh
*dậm đôi giày dính đầy cát ra sàn* tôi không thích các người làm gì được tôi?
Khôi Thần Hoàng Phong
*đi lên tát mạnh vào mặt Phú Minh một cái* đây là nhà của tao mày thừa biết tao rất ghét nó bị bẩn cơ mà? Sao mày lại làm bẩn nó?
Khôi Thần Hoàng Phong
chả lẽ mẹ mày không dạy mày những điều cơ bản nhất khi tới nhà người khác chơi là phải chào và ngồi đợi họ ra tiếp khách à?
đang nói hăng thì có một cô gái tầm cỡ 35-45 tuổi tóc màu tím bước vào
Aisha Jenury
*xoa mặt Phú Minh* ôi trời ơi con trai bé bỏng của tôi bị làm sao thế này..
Aisha Jenury
ả trừng mắt rồi giơ tay định tát Hoàng Phong nhưng Chu Tinh chặn tay ả lại rồi liếc la lớn
Chu Tinh
lớn như vậy rồi mà vẫn muốn đánh một đứa trẻ à
Chu Tinh
cái này không thể trách đứa trẻ hư
Chu Tinh
mà trách ở đây là trách bà mẹ đó không dạy nổi con mình để con mình hư và hỗn đến như vậy *vẩy tay ả ra*
Aisha Jenury
mày..mày..*tức giận*
bà dì tức giận không nói được cái gì cả liền đi lại ghế sofa rồi ngồi xuống
Aisha Jenury
Phong nhà mày còn cái gì thì dâng hết lên mời dì đi chứ lâu lắm dì mới tới thăm mày một lần đấy *vênh mặt_bấm điện thoại*
Khôi Thần Hoàng Phong
*bà này bị điên à mời hay không do chủ nhà quyết định chứ sao tự nhiên lại nói thế?*
anh nhìn bà dì rồi lại quay sang nhìn em nói nhỏ
Chu Tinh
nếu em không thích thì chuyện này để anh lo rồi anh đuổi khéo bà ta về cho em
Chu Tinh
em bây giờ đi lên phòng tắm rửa rồi ngồi chơi game đi
em mắt long lanh nhìn anh rồi nắm lấy bàn tay gân guốc kia nói
Khôi Thần Hoàng Phong
*nắm tay anh_nói nhỏ* mọi việc nhờ anh nhé khi nào bà dì khó ưa đó đi về thì lên phòng em bảo cái này
Chu Tinh
*xoa đầu* rồi rồi em đi lên đi
nói xong em liền quay người đi lên phòng lấy đồ đi tắm còn anh ở dưới này mang bánh nướng và trà ra mời vị khách này
đặt bánh và trà lên bàn thì thằng ôn kia cầm bánh ăn rồi lập tức ném ra sàn nhà rồi nói với vẻ mặt giận dữ
Trương Phú Minh
ọe các người cho tôi ăn thứ gì kinh tởm vậy hả kinh chết bổn thiếu gia rồi
bà mẹ thấy vậy liền làm quá lên
Aisha Jenury
các người tính hại chết thằng con bé bỏng của tôi đấy à
Aisha Jenury
tôi sẽ gọi cho mẹ của Hoàng Phong
ả đang đinh bấm số gọi cho mẹ Phong thì bị Chu Tinh giật lấy điện thoại trừng mắt nhìn ả rồi nói lớn
Chu Tinh
chà chà mẹ như này bảo sao con hỗn
Chu Tinh
đúng theo lời ông cha ta nói
Chu Tinh
con hư tại mẹ
cháu hư tại bà
Chu Tinh
thằng bé không ra gì là do mẹ nó dạy dỗ nó không đến nơi đến chốn thấy con mình làm sai còn bao che cho nó đấy là cái tội đáng trách
anh đi lại tát mạnh vào mặt thằng bé một cái khiến nó rưng rưng nước mắt
Chu Tinh
*tát mạnh vào mặt Phú Minh* mẹ cháu không dạy cháu là không được vứt đồ ăn ra sàn nhà sao?_*trừng mắt_bóp cổ*
Trương Phú Minh
hức..hức..khụ..*nước mắt tuôn rơi lã chã*
ả đi đến kêu anh thả tay ra khỏi con của ả nhưng bị anh nói chen ngang
Chu Tinh
con cô cô không dạy thì để tôi dạy thay nhé?*trừng mắt_siết tay chặt hơn khiến thằng bé rất khó thở*
Comments