Đến Lúc Phải Ra Ánh Sáng Rồi
Chap 4
Lạc Di (tuesday)
sao người hầu lại là nam
Lạc Di (tuesday)
Thành đâu rồi
Du Tử Đằng
anh ấy trên phòng
Lạc Di (tuesday)
anh ấy???
Lạc Di (tuesday)
sao mày lại gọi như thế
Lạc Di (tuesday)
chỉ có tao mới được gọi như vậy thôi , mày im mẹ mồm đi
Du Tử Đằng
nhưng...tôi là vợ anh ấy
đột nhiên cô ta tự ngã xuống
đúng lúc hắn từ trên lầu đi xuống
hắn hoảng hốt chạy lại đỡ cô ta
Hàn Lập Thành
cậu làm con mẹ gì vậy
Hàn Lập Thành
cậu gan lắm rồi
Lạc Di (tuesday)
em...em không sao
Lạc Di (tuesday)
cậu ấy không cố ý đâu mà ... hức.. hức/khóc/
Hàn Lập Thành
em còn bao che
Du Tử Đằng
nhưng...cô ta tự ngã mà
Du Tử Đằng
em không có đẩy
Hàn Lập Thành
cậu nghĩ tôi tin cậu
Hàn Lập Thành
cậu mau lên phòng mình đi
Hàn Lập Thành
tự kiểm điểm lại chính mình
Hàn Lập Thành
không có sự cho phép của tôi cậu không được ra /tức giận/
Lạc Di (tuesday)
vừa lòng tao lắm /nghĩ/
Lạc Di (tuesday)
haha/cười thầm/
Du Tử Đằng
nhưng... hức... hức...em không có/khóc/
Hàn Lập Thành
cút /quát to/
Du Tử Đằng
em...em.. biết rồi... hức
Du Tử Đằng
haha quả là một màn kịch hay
Du Tử Đằng
đành phải diễn cho trót rồi /cười/
hắn hậm hực lên phòng cậu
Hàn Lập Thành
cậu xem cậu đã làm ra chuyện tốt gì rồi kìa
Hàn Lập Thành
gan cậu lớn lắm
Hàn Lập Thành
bây giờ tôi sẽ cho cậu biết thế nào là lễ độ
nói xong hắn đè cậu xuống giường
hắn bắt đầu cưỡng hôn cậu
hắn luồn lách vào khoang miệng cậu , đến khi cậu sắp hết hơi mới nhả ra
Du Tử Đằng
không... không muốn... hức... hức
hắn không nghe mạnh bạo cho phân thân vào cậu
không chuẩn bị hay bôi trơn gì cả
Du Tử Đằng
a... hức...đau...quá.. hức/khóc/
Du Tử Đằng
mau..rút... hức...ra...
Du Tử Đằng
xin...anh.. hức... hức
lần này là cậu khóc thật rồi chứ không phải giả tạo như trước
Comments