Chương 9: Ăn táo

"Khụ.. em tỉnh rồi sao tiểu Ảnh." Giang Minh Trực vừa nói vừa đảo mắt quanh phòng để che đi sự ngượng ngùng của mình. Tuy vậy trông y vẫn không tự nhiên được như lúc thường.

"Vâng. Anh về nước từ khi nào vậy?" Giang Vân Ảnh thấy anh trai khó xử thì cũng không muốn bàn sâu hơn về vấn đề kia. Cậu tiện thể lảng sang chuyện khác, coi như giúp Giang Minh Trực tránh đi sự ngượng ngùng hiện tại.

Giang Minh Trực nghe em trai hỏi vậy thầm thở phào một hơi. Cũng may em ấy không có khó chịu với hành động vừa rồi của y.

Nhớ khi trước, có một lần Giang Minh Trực vô tình đụng phải đồ của Giang Vân Ảnh để ở trong phòng. Ngay lúc đó, cậu đã đem đống đồ ấy đi vứt với lý do không muốn ai đụng vào đồ của mình, kể cả người đó có là anh trai đi nữa.

Giờ nghĩ lại, Giang Vân Ảnh cảm thấy tên nguyên chủ này có cái kết như kia là chưa đủ. Đáng lẽ cậu ta phải chịu khổ đau hơn nữa, có như vậy mới xứng với những việc cậu ta đã làm.

Rõ ràng là được cả gia đình yêu thương, ấy vậy mà lại hống hách, ngạo mạn. Đối xử với người nhà còn không bằng đối xử với mấy tên bạn tồi của cậu ta.

Nguyên chủ cũ đối với ba mẹ và anh trai vừa lạnh nhạt vừa xa cách, cảm giác như hai người của hai thế giới khác nhau vậy. Nhưng chỉ cần một người trong nhóm bạn cậu ta bị ốm, cho dù là mười hai giờ đêm cậu ta cũng xông ra khỏi nhà để đến viện chăm người ta.

Có một số người nói cậu ta dù không hiếu thảo nhưng cũng rất trọng tình nghĩa anh em. Giang Vân Ảnh lúc đó nghe xong chỉ muốn chửi cái người kia không biết nghĩ gì mà lại nói vậy.

Đám bạn của nguyên chủ đâu phải là tốt lành gì cho cam. Toàn một lũ thiếu gia nhà giàu mới nổi, học hành chả đến nơi đến chốn, tham gia vào các tệ nạn xã hội. Đặc biệt, tất cả bọn họ chơi với nguyên chủ là bởi vì nhà cậu ta giàu. Bọn họ muốn ôm chân phật, để từ đó lợi dụng Giang Vân Ảnh cho tất cả cuộc vui chơi thâu đêm suốt sáng.

Và đúng như bọn họ mong chờ, nguyên chủ thật sự là cây ATM của bọn họ. Để bọn họ tha hồ mà bòn rút. Có lắm lúc, bọn họ còn giả vờ xảy ra chuyện để nguyên chủ chạy tức tốc đến ngay. Để rồi đến nơi họ chỉ bảo cậu ta trả tiền chầu ăn còn việc kia.. chỉ là bọn họ đùa thôi.

Sau mỗi lần như thế, nguyên chủ vậy mà không hề tức giận, vẫn coi đó là bình thường. Lúc đọc đến đoạn này, có trời mới biết cậu đã phải tụng kinh bao lâu để không khẩu nghiệp. Gì chứ một người ưu tú như Giang Vân Ảnh sao có thể chấp nhận nổi một tên không coi ai ra gì và ngu si như nguyên chủ này được. Đã thế cậu ta còn cùng tên với cậu, đúng là ô uế cả cái tên của cậu mà.

Giang Vân Ảnh mãi suy nghĩ về nguyên chủ cũ, cuối cùng phải qua mấy phút cậu mới hoàn hồn. Cũng vì vậy mà cậu còn không cả nghe được anh trai vừa trả lời mình ra sao..

Còn về phần Giang Minh Trực, lúc này y đã ở bên cạnh bàn tròn cầm quả táo và đang gọt vỏ.

"Anh, cho em ăn táo đi." Giang Vân Ảnh bất giác thốt lên.

Đời trước, thứ mà Giang Vân Ảnh yêu thích nhất không phải là sơn hào hải vị gì mà chỉ đơn giản là một quả táo.

Cậu cũng không hiểu vì sao bản thân lại thích ăn táo đến vậy. Chỉ biết là từ khi có ý thức là đã thích rồi.

Bây giờ, dù cho cậu đã xuyên qua cơ thể của người khác nhưng sở thích thì vẫn là như cũ, không hề thay đổi.

Cũng vì vậy nên khi nhìn thấy Giang Minh Trực đang gọt dở quả táo, Giang Vân Ảnh không kịp suy nghĩ mà đã nói ra lời trong lòng mình. Và lời nói này của cậu, thật sự đã dọa Giang Minh Trực một phen.

"Được, để anh cắt ra miếng nhỏ cho em." Giang Minh Trực có hơi ngập ngừng khi nói câu này.

Nói thật, từ trước đến giờ, y chưa thấy em trai mình ăn táo bao giờ. Thậm chí, trong một đĩa hoa quả có rất nhiều loại, em ấy ăn tất cả, trừ táo.

Cũng chính vì vậy nên đã từ lâu Giang Minh Trực cho rằng Giang Vân Ảnh là dị ứng với táo. Cho đến hôm nay, khi mà cậu nói ra câu kia, y có chút sững sờ nhưng vẫn nhanh chóng đem một miếng táo đến trước mặt em trai.

Giang Vân Ảnh nhận lấy miếng táo rồi nói câu "em cảm ơn", cậu hoàn toàn làm ngơ trước vẻ mặt sửng sốt với của anh trai và đưa táo lên miệng ăn.

Thật ra, có một điều mà Giang Vân Ảnh không biết, đó là nguyên chủ cũ vốn dĩ là dị ứng với táo thật. Đó chính là lý do cậu ta không bao giờ đụng đến táo.

Nhưng tính tình cậu ta xưa giờ ương bướng, biết bản thân dị ứng nên không ăn. Chứ không hề nói cho người nhà biết. Cũng vì vậy có mấy lần ba mẹ cậu ta thấy con trai tỏ vẻ khó chịu trước một bàn đồ ăn nguyên liệu đều chứa táo và bỏ đi lên phòng vì không ăn được món gì.

Nhưng chuyện đó thì cũng chỉ có một mình nguyên chủ biết, không ai biết đến. Nếu có người thứ hai chắc là tác giả của cuốn tiểu thuyết này..

"Táo ngọt lắm." Giang Vân Ảnh ăn xong miếng táo mà Giang Minh Trực vừa đưa cho mình, tiện thể còn khen táo ngon. Điều này làm Giang Minh Trực tiếp tục rơi vào trầm tư trong chốc lát.

Rốt cuộc thì đây có phải là em trai y không vậy? Sao cảm giác rất khác so với mọi khi? Em trai y không phải là bị ai đó bắt cóc rồi đấy chứ? Tên trước mặt này là giả dạng?

Giang Minh Trực trong vòng ba mươi giây đã bổ não ra hàng ngàn câu hỏi về em trai mình. Cuối cùng sau khi suy nghĩ một hồi, y vẫn không nói gì. Chỉ đem ánh mắt của bản thân nhìn vào Giang Vân Ảnh không rời.

Giang Vân Ảnh còn đang tính cắn nốt miếng táo còn dở, đột nhiên cậu cảm thấy có hơi rợn người. Kết quả vừa quay sang bên cạnh, cậu đã đối diện với ánh nhìn chằm chằm của Giang Minh Trực. Hơn nữa, cái ánh mắt mà y nhìn cậu kia.. cứ có một cái gì đó không ổn..

Đột nhiên Giang Vân Ảnh cảm thấy lạnh sống lưng, cậu khẽ rùng mình một cái rồi tự thôi miên bản thân.

Kệ đi, chắc là mình nghĩ nhiều rồi. Anh ta làm sao có thể phát hiện ra thân phận của mình sớm như vậy được..

Hot

Comments

Xín Lương

Xín Lương

Cùng tên nhưng ngược đời dị=))

2025-03-03

0

S.FJ

S.FJ

-))))))) chết cưng rồi

2024-08-18

9

tuiiungooctam

tuiiungooctam

vậy cớ sao "Giang Vân Ảnh " lại di ứng với táo /Sob/

2024-07-18

9

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Không gian hệ thống
2 Chương 2: Cốt truyện
3 Chương 3: Nguyên chủ
4 Chương 4: Kết cục của boss phản diện
5 Chương 5: Ngày đầu xuyên qua
6 Chương 6: Thông báo nhiệm vụ
7 Chương 7: Anh trai
8 Chương 8: Đến viện thăm em trai
9 Chương 9: Ăn táo
10 Chương 10: Người đại diện
11 Chương 11: Xuất viện
12 Chương 12: Ngã
13 Chương 13: Nam chính
14 Chương 14: Tin tức tố mùi bạc hà
15 Chương 15: Trò chuyện
16 Chương 16: Trên xe
17 Chương 17: Tu tâm tích đức
18 Chương 18: Đoàn phim
19 Chương 19: Tiệc
20 Chương 20: Nhà của Lục Minh
21 Chương 21: Sốt
22 Chương 22: Thiếu ngủ
23 Chương 23: Biến cố
24 Chương 24: Sập phòng rồi sao?
25 Chương 25: Bạn của 'Giang Vân Ảnh'
26 Chương 26: Hàn huyên
27 Chương 27: Lục Minh bênh vực Lâm Sơ Tuyết
28 Chương 28: Thế giới Omegaverse
29 Chương 29: Chấn thương
30 Chương 30: Quá khứ của Giang Vân Ảnh
31 Chương 31: Tiểu Miêu biến thành người
32 Chương 32: Từ Hoa phát hiện ra vết thương
33 Chương 33: Diễn cùng Lục Minh
34 Chương 34: Không được khẩu nghiệp!
35 Chương 35: Một ngày quay
36 Chương 36: Anh trai đến đón
37 Chương 37: Đến phim trường
38 Chương 38: Phát hiện sự thật
39 Chương 39: Trương Nam và Lâm Sơ Tuyết cãi nhau
40 Chương 40: Sập phòng
41 Chương 41: Bạo
42 Chương 42: Say
43 Chương 43: Mù quáng
44 Chương 44: Chương trình mới
45 Chương 45: Lên máy bay
46 Chương 46: Ngồi cùng nhau
47 Chương 47: Ghi hình (1)
48 Chương 48: Ghi hình (2)
49 Chương 49: Chung phòng
50 Chương 50: Thuốc ức chế
51 Chương 51: Đứt tay
52 Chương 52: Trận chiến fan các nhà
53 Chương 53: Đi chợ
54 Chương 54: Nấu ăn cùng nhau
55 Chương 55: Nhiệm vụ đêm khuya
56 Thông báo
57 Chương 56: Đọc nhiệm vụ
58 Chương 57: Tiếng động lạ
59 Chương 58: Ăn dưa
60 Chương 59: Xoa thuốc
61 Chương 60: Vân Thùy Xa
Chapter

Updated 61 Episodes

1
Chương 1: Không gian hệ thống
2
Chương 2: Cốt truyện
3
Chương 3: Nguyên chủ
4
Chương 4: Kết cục của boss phản diện
5
Chương 5: Ngày đầu xuyên qua
6
Chương 6: Thông báo nhiệm vụ
7
Chương 7: Anh trai
8
Chương 8: Đến viện thăm em trai
9
Chương 9: Ăn táo
10
Chương 10: Người đại diện
11
Chương 11: Xuất viện
12
Chương 12: Ngã
13
Chương 13: Nam chính
14
Chương 14: Tin tức tố mùi bạc hà
15
Chương 15: Trò chuyện
16
Chương 16: Trên xe
17
Chương 17: Tu tâm tích đức
18
Chương 18: Đoàn phim
19
Chương 19: Tiệc
20
Chương 20: Nhà của Lục Minh
21
Chương 21: Sốt
22
Chương 22: Thiếu ngủ
23
Chương 23: Biến cố
24
Chương 24: Sập phòng rồi sao?
25
Chương 25: Bạn của 'Giang Vân Ảnh'
26
Chương 26: Hàn huyên
27
Chương 27: Lục Minh bênh vực Lâm Sơ Tuyết
28
Chương 28: Thế giới Omegaverse
29
Chương 29: Chấn thương
30
Chương 30: Quá khứ của Giang Vân Ảnh
31
Chương 31: Tiểu Miêu biến thành người
32
Chương 32: Từ Hoa phát hiện ra vết thương
33
Chương 33: Diễn cùng Lục Minh
34
Chương 34: Không được khẩu nghiệp!
35
Chương 35: Một ngày quay
36
Chương 36: Anh trai đến đón
37
Chương 37: Đến phim trường
38
Chương 38: Phát hiện sự thật
39
Chương 39: Trương Nam và Lâm Sơ Tuyết cãi nhau
40
Chương 40: Sập phòng
41
Chương 41: Bạo
42
Chương 42: Say
43
Chương 43: Mù quáng
44
Chương 44: Chương trình mới
45
Chương 45: Lên máy bay
46
Chương 46: Ngồi cùng nhau
47
Chương 47: Ghi hình (1)
48
Chương 48: Ghi hình (2)
49
Chương 49: Chung phòng
50
Chương 50: Thuốc ức chế
51
Chương 51: Đứt tay
52
Chương 52: Trận chiến fan các nhà
53
Chương 53: Đi chợ
54
Chương 54: Nấu ăn cùng nhau
55
Chương 55: Nhiệm vụ đêm khuya
56
Thông báo
57
Chương 56: Đọc nhiệm vụ
58
Chương 57: Tiếng động lạ
59
Chương 58: Ăn dưa
60
Chương 59: Xoa thuốc
61
Chương 60: Vân Thùy Xa

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play