Chương 4: Lau người cho bệnh nhân

Viên Vy bê một chậu nước ấm vào,định vươn tay lau người cho cậu Võ thì bị Lâm Nhất ngăn lại.
Võ Thanh Khang anh từ trước đến nay chưa từng cho phép người phụ nữ khác tự ý đụng vào người mình.Chỉ trừ khi anh cần giải quyết nhu cầu sẽ đến quán ba của Nguyễn lão tam là Nguyễn Ngọc Hải Dương chọn một cô.
TKhang nhắm mắt nhưng anh chỉ là định thần,từ khi tỉnh lại đến giờ,anh chưa chìm vào giấc ngủ lần nào.Anh vẫn giữ nguyên tư thế nhàn nhã nằm trên giường mắt nhắm hờ giọng điệu bất cần ra lệnh:
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
Bác sĩ làm đi
Văn Thanh đang ghét cay ghét đắng thì bị bắt làm.Cậu đương nhiên không tình nguyện vẻ mặt vẫn lạnh băng.TKhang mở mắt nhìn,mơ hồ không đoán được suy nghĩ của cậu.
Văn Thanh tiến lại,cậu xắn tay áo blouse lên nhúng tay vào chậu nước kiểm tra độ ấm rồi cầm chiếc khăn nhúng vào,lau người cho anh.Cảm giác ươn ướt ấm áp chạm lên người khiến cơ thể anh mềm ra.
TKhang có chút không muốn thừa nhận nhưng cảm giác này không tệ.Lâm Nhất thấy lông mày chủ nhân giãn ra,lòng anh thầm hỏi cậu chủ thích cảm giác được lau người vậy sao.
Anh mở mắt trước mắt là một thiên sứ đang chú tâm lau người cho anh.Anh cất giọng đều đều
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
Ra ngoài
Văn Thanh không dừng lại.Lâm Nhất nghe vậy,thấy cậu không có ý định thuận theo cậu chủ.Mặc dù anh ta sợ cậu lắm nhưng đánh liều định kéo lấy cánh tay cậu kéo đi.
Nhưng cậu Võ lại trừng mắt với Lâm Nhất.
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
Tôi bảo cậu.
Ngừng chút,nhìn sang người phụ nữ đang đứng cuối giường xem cấp trên của cô ấy lau người cho bệnh nhân.
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
Và cô ta
Văn Thanh vẫn không quan tâm.Cậu nhúng khăn lần nữa,lau tay phải của anh.Cậu rất cẩn thận , không giọt nước nào bắn vào vết thương.Anh chỉ cảm thấy thoái mải thôi.
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
Cậu tên gì?
Bùm_Bùi Văn Thanh
Bùm_Bùi Văn Thanh
Bùi Văn Thanh *Trả lời trong tâm trạng không tình nguyện*
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
Lạnh lùng như vậy *Anh đánh giá*
Văn Thanh buông cánh tay vừa lau xong ra,cái tay đó đã nâng cằm cậu,ép cậu đối mặt với anh. TKhang không nghĩ mình sẽ có hứng thú với nam nhân.Nhưng có hứng thú với người này thì phẩm vị của anh cũng không kém
Khuôn mặt hiền lành, trẻ trung. Cậu có cái má mềm,hơi phính. Môi nhỏ tinh tế.Tổng thể gương mặt là thanh tú,là thánh thiện.Ấy vậy mà có một đôi mắt biết khống chế người ta
Văn Thanh lãnh đạm gạt tay TKhang ra.Đương nhiên là không để ý ánh mắt có chút mê muội của anh.
Võ Thanh Khang bị người ta trực tiếp gạt tay ra, gương mặt hơi cứng lại.Người này tính cách cũng quật cường đấy.
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
Tôi đói rồi bác sĩ
Bùm_Bùi Văn Thanh
Bùm_Bùi Văn Thanh
*Cậu gật đầu* Đợi thay băng xong đã rồi bệnh viện sẽ đưa đồ ăn sáng
Cậu mở hộp y tế nãy Viên Vy để lại, quay sang người đàn ông đang lười biếng nằm trên giường.
Bùm_Bùi Văn Thanh
Bùm_Bùi Văn Thanh
Ngồi dậy
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
*Làm theo lời cậu nói*
Cậu băng bó cho anh xong thì quay người rời đi.Cậu muốn rời đi càng nhanh càng tốt.Biết sao không?Tại nhìn mặt thấy ghét.
Lâm Nhất
Lâm Nhất
Cậu Võ,có cần xử lý bác sĩ Bùi không?
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
Xử lý? *Nhăn mày lườm Lâm Nhất*
Lâm Nhất
Lâm Nhất
Vừa nãy cậu Võ đã ra tay với cậu Bùi,còn làm khó dễ.Tôi nghĩ cậu không vừa mắt bác sĩ Bùi nên... *Vội giải thích*
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
Từ khi nào tôi không vừa mắt cậu liền muốn khử người đó. *Giương ánh mắt đầy băng tảng về phí thuộc hạ*
Lâm Nhất
Lâm Nhất
*Lúc nào chả thế*
Lâm Nhất hai tay đan vào nhau,anh chỉ là nghĩ thế thôi. Câu đó là vô cùng chính xác nhưng anh ta không có gan nói. Đột nhiên anh lạnh lùng ít nói mọi ngày lại bồi thêm một câu.
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
Lập uy thôi.Đây là bệnh viện,dăn anh em có chừng mực chút
Lâm Nhất khó hiểu,lập uy?Lão nhị của bọn họ từ khi nào phải tự lập uy?Đây là lời bào chữa cho hành động kia ư?Lão nhị của anh ta muốn bỏ qua cho bác sĩ Bùi?
Trong khi Lâm Nhất vẫn còn ngơ ngác.Anh đã nhắm mắt, hình như anh đã thiếp đi...
Võ Thanh Khang lạnh lùng,tàn nhẫn,ngang ngược,ngạo nghễ. Đó là phong thái của đấng"dưới 1 người trên vạn người".Anh định nói gì đó thì điện thoại của anh vang lên.
Mẹ gọi.
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
Con nghe đây mẹ
Mẹ Khang
Mẹ Khang
Chiều nay anh đi gặp Bùi Gia với bố mẹ nha
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
Không được mẹ,con bị tai nạn vừa mới tỉnh.Bác sĩ chưa cho xuất viện.
Mẹ Khang
Mẹ Khang
Lúc trước anh bị gãy ba cái xương sườn bác sĩ không cho anh còn trốn về được.Bây giờ sao lại không được?
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
Lúc đấy là trẻ con,bây giờ lớn rồi biết quý trọng sức khỏe
Mẹ Khang
Mẹ Khang
Thôi anh đừng có nói xạo.Thế nhá,5h chiều nay.Ngồi xe lăn cũng phải tới *Cúp máy*
Võ Thanh Khang quăng điện thoại xuống giường,mệt mỏi nằm vật ra.Thật ra hôn ước kia không phải của anh.Hôn ước đó lẽ ra là của Võ Thanh Nhi,chị gái TKhang và con trai nhà họ Bùi.
Đùng một cái Võ Thanh Nhi đi du học về mang theo một tấm chồng.Thế là Võ Thanh Khang ngồi không cũng bị kéo theo. Anh còn thậm chí không biết cậu trai họ Bùi kia là ai.
Đột nhiên phải lấy một nam nhân, người con trai nào chẳng theo tự nhiên mà chống cự. Nhưng lão nhị nhà chúng ta ra đường là cá mập,về nhà là cá con.Để không bị ăn chổi lông gà thì vẫn nên nghe lời mẹ...
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
Lâm Nhất
Lâm Nhất
Lâm Nhất
Có tôi
KhaBi_Võ Thanh Khang
KhaBi_Võ Thanh Khang
Bảo viện trưởng cho tôi xuất viện
Vẫn là con trai ngoan của mẹ
Lâm Nhất
Lâm Nhất
Vâng,cậu Võ
Anh chán nản nằm trên giường lướt tin tức.Một tin nhắn đến.
Là của lão tam Nguyễn Ngọc Hải Dương
Boy_Nguyễn Ngọc Hải Dương
Boy_Nguyễn Ngọc Hải Dương
Gì đấy,Võ phu nhân vừa gọi đặt bàn.Rồi gì mà không khí thân mật,lần đầu chính thức làm quen?
Anh phiền não tắt điện thoại. TKhang bao năm không có người yêu hay lẩn tránh chuyện cưới vợ là do không muốn có điểm yếu.
Cứ nhìn vào Từ lão đại cưới đầu bếp Trương Thành Long là thấy.Bị ám sát không biết bao lần,mà nguyên do là bọn chó chết kia lần được dấu của Thành Long.
Vì cái cảm giác an toàn và nguyện chung thủy cả đời vì nhau gì gì đó mà suýt đi gặp Diêm Vương có đáng không.
Với mọit người theo chủ nghĩa độc tôn bản thân và đầy lý trí như anh,tình dục thì cần còn tình yêu thì không.
HẾT CHAP
Chap này có một chi tiết bất ngờ chỉ cần đọc kỹ sẽ thấy 🤭
Hot

Comments

Huy dthw 😝

Huy dthw 😝

OK bè

2024-01-01

0

Thơ Phan

Thơ Phan

hóng quá hay quá

2023-09-17

1

『 𝘿𝙞𝙞𝙃𝙞𝙃𝙞 云南 』✨🍭

『 𝘿𝙞𝙞𝙃𝙞𝙃𝙞 云南 』✨🍭

T chỉ chú ý đến chữ td bên trên 🌚

2023-09-17

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1:Bị bác sĩ mắng
2 Chương 2: Cậu Võ cần băng bó
3 Chương 3: Tôi chỉ muốn cậu ta!
4 Chương 4: Lau người cho bệnh nhân
5 Chương 5: Hôn ước
6 Chương 6: Ai lại yêu đàn ông
7 Chương 7: Trốn lần 1
8 Chương 8: Trốn lần 2
9 Chương 9: TKhang đi Dubai
10 Chương 10: Đấu súng
11 Chương 11:Năn nỉ
12 Chương 12:Hôn lễ
13 Chương 13: Cuộc sống sau hôn nhân
14 Chương 14: Tiểu gia chủ chỉnh quy tắc, chỉnh luôn cậu Võ
15 Chương 15: Phải trao dồi kiến thức
16 Chương 16: Thanh Khang làm giá
17 Chương 17: Cậu Võ bị dụ
18 Chương 18: Suýt thắng
19 Chương 19: Lão Tuấn ăn đòn
20 Chương 20: Nguyễn Ngọc Hải Dương dịu dàng
21 Chương 21: Nụ cười của chồng nhỏ
22 Chương 22: Khi chồng nhỏ say
23 Chương 23: Tắm uyên ương
24 Chương 24: Lỡ ôm người ấy
25 Chương 25: Không lưu số ai kia
26 Chương 26: Lưu tên thiệt tình củm
27 Chương 27: Gắp thức ăn
28 Chương 28: Bị chặn đường
29 Chương 29: Đụng nhầm người
30 Chương 30: Được"Phu nhân" bảo vệ
31 Chương 31: Súp bào ngư của mẹ Bùi
32 Chương 32: Bạn gái Hải Dương có thai
33 Chương 33: Thanh Khang nói chuyện ấy
34 Chương 34: Chuyện chăn gối
35 Chương 35: Cầu cứu lão đại
36 Chương 36: Học đi đôi với thực hành
37 Chương 37: H+
38 Chương 38: H++
39 Chương 39: Dựa dẫm chồng
40 Chương 40: Thanh Khang tỏ tình chồng nhỏ
Chapter

Updated 40 Episodes

1
Chương 1:Bị bác sĩ mắng
2
Chương 2: Cậu Võ cần băng bó
3
Chương 3: Tôi chỉ muốn cậu ta!
4
Chương 4: Lau người cho bệnh nhân
5
Chương 5: Hôn ước
6
Chương 6: Ai lại yêu đàn ông
7
Chương 7: Trốn lần 1
8
Chương 8: Trốn lần 2
9
Chương 9: TKhang đi Dubai
10
Chương 10: Đấu súng
11
Chương 11:Năn nỉ
12
Chương 12:Hôn lễ
13
Chương 13: Cuộc sống sau hôn nhân
14
Chương 14: Tiểu gia chủ chỉnh quy tắc, chỉnh luôn cậu Võ
15
Chương 15: Phải trao dồi kiến thức
16
Chương 16: Thanh Khang làm giá
17
Chương 17: Cậu Võ bị dụ
18
Chương 18: Suýt thắng
19
Chương 19: Lão Tuấn ăn đòn
20
Chương 20: Nguyễn Ngọc Hải Dương dịu dàng
21
Chương 21: Nụ cười của chồng nhỏ
22
Chương 22: Khi chồng nhỏ say
23
Chương 23: Tắm uyên ương
24
Chương 24: Lỡ ôm người ấy
25
Chương 25: Không lưu số ai kia
26
Chương 26: Lưu tên thiệt tình củm
27
Chương 27: Gắp thức ăn
28
Chương 28: Bị chặn đường
29
Chương 29: Đụng nhầm người
30
Chương 30: Được"Phu nhân" bảo vệ
31
Chương 31: Súp bào ngư của mẹ Bùi
32
Chương 32: Bạn gái Hải Dương có thai
33
Chương 33: Thanh Khang nói chuyện ấy
34
Chương 34: Chuyện chăn gối
35
Chương 35: Cầu cứu lão đại
36
Chương 36: Học đi đôi với thực hành
37
Chương 37: H+
38
Chương 38: H++
39
Chương 39: Dựa dẫm chồng
40
Chương 40: Thanh Khang tỏ tình chồng nhỏ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play