Ấm áp

Anh và nó ngồi ăn, chóc chóc lại nghe thấy tiếng anh vang lên hỏi nó. Chẳng có câu nào to tát, quan trọng cả nhưng nó vẫn trở lời từng câu một, rành mạch và rõ ràng. Hôm nay nó làm anh giật mình không biết bao lần rồi nữa.

Ăn xong anh có ý định đưa nó đến một nơi, một nơi thật sự yên bình

“Em cúp học cùng anh không?”

Nó bất ngờ

“Anh là học bá đó, không cần quay về trường sao?”

“Không phải là hôm nay, trước tiên phải khiến cô công chúa đây vui lên đã”

Tai nó ửng hồng, má nó cũng vì thế mà được dịp đổi màu.

*Cái gì mà công chúa chứ, thật là* nó nghĩ thầm trong đầu

Dù chẳng biết anh định làm gì, nhưng nếu là anh thì không sao rồi

Nó đi theo anh, không một chút phòng bị gì, ngoan ngoãn cùng anh lên xe

Huy đưa nó đến một quán cà phê, nơi có view nhìn thẳng ra sân bay và có một bãi cỏ xanh mướt. Đây là nơi anh thường lui tới vào mỗi cuối tuần để làm bài tập.

Vì đi vào giờ hành chính nên quán không đông mấy, khác hẳn so với vẻ đông đúc ngày cuối tuần.

Anh gọi cho nó ly socola, còn mình thì uống đen đá.

“Anh không thấy đắng sao? Đen đá ấy”

“Cà phê thì phải đắng rồi, nhưng anh thích những thứ nguyên bản, không pha thêm thứ gì”

Anh dẫn nó ra bãi cỏ, chọn một vị trí thật đẹp để ngồi. Bãi cỏ được người chủ chăm chút khá tỉ mỉ nên có vài ba người nằm luôn xuống nền cỏ ngắm mây trời.

“Yên bình chứ?” anh hỏi nó

“Ừm, cảm giác như chẳng có gì nguy hiểm sẽ xảy ra ở đây”

“Anh thường đến đây vào cuối tuần hoặc khi nào cảm thấy không ổn. Nó vẫn luôn như thế này, mang lại cho con người ta cảm giác thư thái dễ chịu, vậy nên anh mới muốn đưa em tới đây”

Nhân viên mang nước đến cho hai người.

Huy tới đây thường xuyên đến nỗi cả chủ lẫn tớ đều quen mặt. Huy đã lui tới nơi này từ khi học cấp Hai rồi cơ nên khi thấy Huy đi cùng một bạn nữ mặc đồng phục trường X, trường trước đây anh từng học, thì hiểu nhầm là hai người đang hẹn hò , bèn nhanh nhẹn “tặng kèm” cho anh thêm thỏi socola ngọt lịm, còn nháy mắt tin tưởng nữa chứ!

An nhận lấy ly socola từ tay anh, húp một ngụm lớn. Lần đầu tiên nó được uống một thức uống ngon như vậy, trong lòng cũng vì thế mà trở nên bình tĩnh hơn

“Ngon không? Uống hết anh lại kêu cho em”

“Tại sao anh lại đối tốt với em như vậy?"

"..." anh im lặng một hồi rồi trả lời nó

“Em thấy những chiếc máy bay kia chứ? Nó khởi hành, mang theo gánh nặng và ước mơ của bao người ngồi trên nó. Đôi khi đến cả người phi cơ có kinh nghiệm dồi dào nhất cũng sẽ lạc đường trong sương bão. Những lúc ấy áp lực đặt lên người họ vô cùng lớn. Nhưng họ vẫn cố giữ bình tĩnh, nghe theo sự hướng dẫn của đội ngũ hỗ trợ mặt đất để vượt qua cơn bão. Em cũng giống như vậy đấy. Em như phi công đầy tiềm năng đang đi lạc trong bóng tối, trên vai lại vác thêm hàng tá sự mong đợi của xã hội, nếu không ai hỗ trợ, em sẽ mãi lạc trong cơn bão, không thể nào thoát ra được. Em hiểu điều anh nói chứ?”

Nó im lặng nhìn lên bầu trời. Những chiếc máy bay đua nhau cất cánh, chớp mắt một cái liền bay đi xa.

“Vậy nếu như em tìm được đường đi rồi, anh sẽ bỏ em sao?” nó vu vơ hỏi, trong lòng có chút lo lắng

Huy bật cười: “Đội ngũ mặt đất sẽ luôn sát cánh cùng phi công trong mọi chuyến bay”

Lòng nó dường như vừa được vứt đi tản đá nặng , nhẹ nhõm đến lạ thường

Không biết từ khi nào mà Huy đã trở thành một phần trong cuộc sống của nó, giúp nó vượt qua khó khăn, làm cho nó cười thật tươi.

Cảm xúc hiện tại của nó thật khó diễn tả biết bao!

.........

Anh và nó ngồi đó ngắm hoàng hôn đến tận tối mà về.

Anh hỏi nó: “Em... Có muốn về nhà ăn cơm cùng anh không?”

Dù trong đầu đã đoán được đáp án là gì, Huy vẫn cố chấp hỏi

Không ngờ nó lại gật đầu!

Anh vui mừng, vội nhắn tin về nhà bảo hôm nay nó đến

Nơi này cách nhà Huy không xa, nhoáng cái đã đến. Anh dẫn nó vào còn người nhà đua nhau ra đón nó.

“Aigu con bé này, sao mới có mấy hôm không gặp con đã gầy thế này rồi?”

“Nào nào mau vào nhà đi con!”

“Thế nào? Cảm thấy vui chứ?”

Ai cũng hỏi khiến nó bị quay như chong chóng. Bình thường thì nó đá liếc xéo một cái cảnh cáo rồi, vậy mà hôm nay lại vui vui trong lòng.

Mọi người đã chuẩn bị vô vàn món ăn khiến nó bị choáng ngợp. Món ăn bình dị hằng ngày cũng có mà sơn hào hải vị cũng có

“Nào nào, ăn đi con”

Nó được bà Huy cho ưu ái ngồi bên cạnh, phá vỡ đi quy tắc bế trên bề dưới của nhà bọn họ. Nhưng hình như mẹ Huy mới là người khoái nó nhất, luôn tay gắp thức ăn ngon bỏ vào chén nó, mặc cho đứa con mình đứt ruột sinh ra đang ngồi kế bên.

Nó được mọi người quan tâm như người nhà, hoàn toàn không hề thấy xa cách khiến nó cảm thấy vô cùng ấm áp. Hôm đó lại là một ngày trời mưa to nên ấm lại càng thêm ấm hơn.

.........

Ăn xong nó tự giác đứng lên dọn dẹp bát đũa, ai ngờ bị “mắng” cho một trận

“Aida con là khách mà, mau mau ra kia ngồi chơi đi"

“Như-"

“Không nhưng nhị gì hết! Nào, mau ra kia đi con”

Nó chỉ đành ngoan ngoãn nghe lời

Em trai Huy cũng vừa hay đi học về, thấy chị gái hôm trước anh cậu cứu ngồi trong nhà có chút bất ngờ

“A, học tỷ!?” bấy giờ cậu mới nhận ra người kia là ai

An quay đầu lại nhìn

“A đúng rồi nè! Thảo nào trông quen thế! Chào chị! Em là lớp trưởng lớp 8A1, lần trước lên nộp đơn chị từng gặp qua rồi!” cậu nhóc nói liên hồi, vui vẻ chào mừng nó

“À ừm chào em”

“Nào thằng nhóc này, con dọa chị sợ rồi kìa” ba Huy bước vào, mỉm cười nhìn nó

“Con đến đây tức là đồng ý đề nghị của ta rồi nhé!”

“A không không ph-“

“Ở trường thằng nhóc này kiểu gì cũng phải gây rối vài lần, lúc ấy thì nhờ em quản nó, để “đền ơn đáp nghĩa” thay cho thằng em trời đánh này, chúng ta sẽ hỗ trợ em, vậy thì coi như 2 bên hòa đi, thế nào?”

Huy còn lạ gì cái tính ương bướng của An nữa, bèn đưa ra đề nghị mà cả hai đều có lợi

Nó vẫn lưỡng lự, dự là sẽ từ chối nhưng chưa gì ba Huy đã quyết định:

“Ý tưởng hay đó! Vậy quyết như thế đi!’

“Ơ kh-“

“Ba nó nói đúng! Cả nhà mình thấy thế nào?”

“Sau này làm phiền chị rồi, học tỷ!”

“Khoa-“

“Không nhưng dị gì hết! Quyết định thế nhé!”

Lần đầu tiên trong đời nó yếu thế trước người khác đến như vậy. Bình thường mà đấu võ mồm thì kiểu gì nó cũng là người thắng, thế mà hôm nay còn chẳng thể nói hết một câu cơ.

Ngoài trời vẫn còn mưa nặng hạt, gió thổi rì rì bên tai, không cẩn thận liền rất dễ bị cảm. Thế là mẹ Huy đưa ra một ý kiến mà nó cho là tồi tệ nhất trên đời:

“Ngoài trời mưa còn lớn, muốn bước chân ra ngoài còn khó, chi bằng hôm nay An ngủ lại đây đi!”

“Không không cần phải phiền mọi người thế đâu! Nhà con gần đây, đi bộ một chút là tới rồi mà!”

“Aida con mới bệnh xong, còn chưa khỏe hẳn. Nếu không nghe lời người trẻ thì ít nhất cũng phải tôn trọng ý kiến của lão bà này chứ! Cứ ở đây một hôm đi”

“Nhưng mà...”

“Học tỷ, chị cứ ở trong phòng anh trai em là được! Còn anh trai thì xuống sô pha nằm!”

“Em ấy nói đúng đó, em ở lại đi nha?”

“Nhưng mà còn anh thì sao?”

“Anh ngủ dưới nhà, sẵn tiện hoàn thành xong báo cáo cho ngày mai luôn. Công việc của hội học sinh đúng là không bao giờ hết mà”

Hết cách nó đành đề nghị với Huy để nó ngủ dưới nhà còn anh lên phòng. Huy chối ngay:

“Vốn dĩ trên đó còn một phòng nữa nhưng để lâu quá không ai dùng. Nếu muốn dùng thì lau chùi một chút là được. Chi bằng em ngủ phòng anh đi, anh dọn dẹp bên đó rồi ngủ, được chứ?”

“Để em dọn bên kia c-“

“Chị à phòng đó nóng lắm! Không thích hợp để người vừa bệnh xong ngủ đâu!”

“Đúng đó! Huy là nam nhi đại trường phu rồi, để nó ra dáng đàn ông mạnh mẽ chút đi con”

“Phải phải, cho nó tí sỉ diện trước mặt con gái nhà lành đi con”

“Bộ con trước giờ tệ lắm hả?” Huy nghe mọi người nói mà giở khóc giở cười, không ngờ mình còn tệ thế nữa cơ.

Cuối cùng nó cũng đành gật đầu đồng ý, không quên cuối người cảm ơn.

“Aigu sao mà con bé này ngoan thế không biết! Phải chi sau này ta cũng có đứa con dâu ngoan hiền thế này thì tốt biết mấy!” mẹ Huy nói, ám chỉ cho anh một chút

“Mẹ à người ta còn nhỏ mà!”

“Ta chỉ nói thế thôi mà” mẹ Huy giả ngơ, làm bộ như mình chưa nói gì

Tối hôm đó, dù là trong hôm mưa bão bập bùng, nó vẫn cảm thấy hơi ấm quấn quanh người nó từ trong ra ngoài, không như cái lạnh giá trước kia

Hot

Comments

Phạm Quỳnh

Phạm Quỳnh

học tỷ chứ nhỉ🤔

2024-02-27

1

Toàn bộ
Chapter
1 An
2 Ngất
3 Nhập viện
4 Nó muốn được giải thoát
5 Không thể yếu đuối
6 Ôm
7 Sống tiếp hay chết đi...?
8 Cảm ơn anh
9 Ấm áp
10 Ngủ qua đêm
11 Bắt nạt
12 Thích
13 Thông báo
14 Kí túc xá
15 Anh có cần tình yêu không?
16 Hội thao
17 Ngã rồi!
18 Tá túc
19 Tắm mưa
20 Ăn sáng
21 Đi ăn
22 Thông báo
23 Xin số điện thoại
24 Pháo hoa
25 Màn đêm
26 ước hẹn
27 Bình yên
28 Vì anh sẽ bảo vệ em
29 An
30 Vì em
31 Xin lũi mọi ngườiii
32 Anh à
33 Đừng đi mà
34 Anh ở đây
35 Lễ hội tình yêu
36 Bông hồng xanh
37 Cười
38 Quà
39 Chúc mừng!!
40 khum biết đặt tên dì ;-;
41 Ngủ
42 Đi ăn~
43 Thi học kì
44 Tâm linh trước khi thi
45 Thi
46 Fan
47 Chuẩn bị đến Tết rồi!
48 Overnight
49 Tết rồi!!
50 Ghen rồi!!
51 Giận rồi!!
52 Thông báo
53 Hoảng
54 Liệu anh sẽ bỏ qua chứ?
55 Sự cố
56 Làm hòa
57 Thời gian trôi nhanh thật!
58 Ngày cuối (1)
59 Ngày cuối (2)
60 Ngày tốt nghiệp (1)
61 Lễ tốt nghiệp (2)
62 Mua đồ
63 Hạ cánh
64 Đi rừng =)))
65 Đi biển
66 Đi chơi
67 Ngày cuối cùng
68 Tiệc chia tay
69 Du học
70 Đáp cánh
71 Thăm trường
72 Ghen (1)
73 Đi ăn + ghen (2)
74 Bảo vệ em
75 Nghe lén
76 Làm thầy
77 Dị ứng
78 Khóc
79 Tỉnh dậy
80 Cà phê
81 Gặp lại
82 Đi ăn
83 Tai nạn
84 Lần này, hãy để em bảo vệ anh!
85 Huy của nó
86 An
87 Tuyết rơi dày thật!
88 Tuyết rơi dày thật!
89 Đón năm mới
90 Mắt kính
91 Đi cùng nhauuu
92 Hoàng hôn
93 An của bọn anh ngầu thế!
94 Uy lực của em đó!
95 Họp báo
96 "Em thích anh"
97 Buổi lễ
98 Thông báo
99 Về nhà
100 Về thăm trường
101 Về thăm trường (2)
102 Tiệc gia đình
103 "Hai đứa nghĩ đến chuyện kết hôn chưa?"
104 sinh nhật
105 "An à, mình kết hôn nhé!"
106 Công chúa của anh
107 Váy cưới
108 Về chung một nhà
Chapter

Updated 108 Episodes

1
An
2
Ngất
3
Nhập viện
4
Nó muốn được giải thoát
5
Không thể yếu đuối
6
Ôm
7
Sống tiếp hay chết đi...?
8
Cảm ơn anh
9
Ấm áp
10
Ngủ qua đêm
11
Bắt nạt
12
Thích
13
Thông báo
14
Kí túc xá
15
Anh có cần tình yêu không?
16
Hội thao
17
Ngã rồi!
18
Tá túc
19
Tắm mưa
20
Ăn sáng
21
Đi ăn
22
Thông báo
23
Xin số điện thoại
24
Pháo hoa
25
Màn đêm
26
ước hẹn
27
Bình yên
28
Vì anh sẽ bảo vệ em
29
An
30
Vì em
31
Xin lũi mọi ngườiii
32
Anh à
33
Đừng đi mà
34
Anh ở đây
35
Lễ hội tình yêu
36
Bông hồng xanh
37
Cười
38
Quà
39
Chúc mừng!!
40
khum biết đặt tên dì ;-;
41
Ngủ
42
Đi ăn~
43
Thi học kì
44
Tâm linh trước khi thi
45
Thi
46
Fan
47
Chuẩn bị đến Tết rồi!
48
Overnight
49
Tết rồi!!
50
Ghen rồi!!
51
Giận rồi!!
52
Thông báo
53
Hoảng
54
Liệu anh sẽ bỏ qua chứ?
55
Sự cố
56
Làm hòa
57
Thời gian trôi nhanh thật!
58
Ngày cuối (1)
59
Ngày cuối (2)
60
Ngày tốt nghiệp (1)
61
Lễ tốt nghiệp (2)
62
Mua đồ
63
Hạ cánh
64
Đi rừng =)))
65
Đi biển
66
Đi chơi
67
Ngày cuối cùng
68
Tiệc chia tay
69
Du học
70
Đáp cánh
71
Thăm trường
72
Ghen (1)
73
Đi ăn + ghen (2)
74
Bảo vệ em
75
Nghe lén
76
Làm thầy
77
Dị ứng
78
Khóc
79
Tỉnh dậy
80
Cà phê
81
Gặp lại
82
Đi ăn
83
Tai nạn
84
Lần này, hãy để em bảo vệ anh!
85
Huy của nó
86
An
87
Tuyết rơi dày thật!
88
Tuyết rơi dày thật!
89
Đón năm mới
90
Mắt kính
91
Đi cùng nhauuu
92
Hoàng hôn
93
An của bọn anh ngầu thế!
94
Uy lực của em đó!
95
Họp báo
96
"Em thích anh"
97
Buổi lễ
98
Thông báo
99
Về nhà
100
Về thăm trường
101
Về thăm trường (2)
102
Tiệc gia đình
103
"Hai đứa nghĩ đến chuyện kết hôn chưa?"
104
sinh nhật
105
"An à, mình kết hôn nhé!"
106
Công chúa của anh
107
Váy cưới
108
Về chung một nhà

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play