[ Tokyo Revengers ] Đắm Chìm?...
第2章 : Chương 2
Andrea Marie
Tùy // Phẩy tay //
Lọ thuốc ngủ rơi vương vãi khắp trên mặt bàn, thiếu nữ ấy đang nằm trên giường sau khi đã uống đến 3 viên liền mạch
Andrea Marie
Tck--- // Xoay người //
Andrea Marie
Thuốc gì mà chẳng có tác dụng gì cả?
Andrea Marie
Điên mất thôi // Vò đầu //
Đã bao lâu em không thể ngủ rồi, bực mình ngồi lên chiếc ghế cạnh giường, em nhìn khuôn mặt quầng thâm của mình trong gương mà chán nản
Lấy túi đồ trang điểm ra, em đắp phấn vào mặt để sao cho có thể che đi tất cả sự mệt mỏi trên khuôn mặt của mình
Andrea Marie
// Đặt phấn xuống //
Thao tác thật nhanh chỉ trong vài phút, em thay lên mình một bộ quần áo gọn gàng rồi bước ra khỏi phòng
Andrea Marie
Ngẩng mặt lên nói chuyện chút nhỉ?
Sano Manjiro ( Mikey)
// Không một động tĩnh //
Đứng nhìn người đàn ông trong phòng giam, em thầm khinh bỉ vì sự yếu đuối này
Andrea Marie
Nghe đồn Mikey đây giỏi lắm---
Andrea Marie
Vậy mà 1 tuần này rồi đấy... anh vẫn còn bị nhốt ở đây // Nhướn mày //
Sano Manjiro ( Mikey)
Vậy mày muốn tao làm gì?....
Sano Manjiro ( Mikey)
Hửm?
Mikey ngước nhẹ lên nhìn em, đôi mắt trống rỗng ấy chợt làm cho em có cảm giác... Sợ hãi?
Andrea Marie
* Không yếu đuối chút nào.... Mình phán đoán quá sớm rồi *
Sano Manjiro ( Mikey)
Giữ cẩn thận cái mạng của mày đi...
Sano Manjiro ( Mikey)
Kẻo chết lúc nào lại chẳng hay đâu
Andrea Marie
Ha---- cảm ơn vì đã nhắc nhở
Andrea Marie
Nhưng người cần giữ mạng bây giờ là anh đấy, Mikey
Em tiến đến gần hơn, nhẹ nhàng ngồi xuống trước mặt anh ta, bàn tay thon thả chạm vào gương mặt thiếu sức sống ấy
Andrea Marie
Rất đẹp--- // Cười nhẹ //
Sano Manjiro ( Mikey)
Đừng có tùy tiện gọi tên tao!
Mikey hất đầu sang bên, tránh đi cái động chạm mà em đang làm
Comments