chap 3

Sáng hôm sau
cậu dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng cho anh
anh đi xuống
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
anh Nhã
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
anh vào ăn sáng rồi đi làm
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
tôi không ăn
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
tự mà ăn đi
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
những món cậu nấu cho chó ăn còn hơn
anh quay lưng đi thẳng
cậu đứng sững sờ
nhìn vào đống đồ ăn trên bàn
cậu đã cất công dậy sớm để chuẩn bị
mà anh lại nói thế làm cậu hơi tự ái
đến trưa
vì muốn anh dễ tính với mình hơn
nên cậu đặt biệt nấu cơm trưa đem đến cty cho anh
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
dạ chị ơi
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
cho em gặp Thanh Nhã có được không
là ai còn lâu mới nói
là ai còn lâu mới nói
xin hỏi cậu có hẹn trước không ạ
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
dạ không/ấp úng/
là ai còn lâu mới nói
là ai còn lâu mới nói
thế thì không được rồi
là ai còn lâu mới nói
là ai còn lâu mới nói
muốn gặp chủ tịch phải hẹn trước ý ạ
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
nhưng mà...em
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
em là vợ anh ấy
là ai còn lâu mới nói
là ai còn lâu mới nói
vợ chủ tịch sao?
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
dạ/gật đầu/
là ai còn lâu mới nói
là ai còn lâu mới nói
àaa
là ai còn lâu mới nói
là ai còn lâu mới nói
tôi có nghe nói rồi
là ai còn lâu mới nói
là ai còn lâu mới nói
để tôi đưa cậu lên phòng chủ tịch
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
dạ
là ai còn lâu mới nói
là ai còn lâu mới nói
cậu theo tôi
cậu đi theo cô ấy đến phòng của anh
đến trước cửa phòng cô ấy bảo anh vào
rồi rời đi
cậu gõ cửa
không tiếng trả lời
cậu tự mở cửa bước vào
anh đang dán mắt vào máy tính
cảm nhận có người vào phòng mình nên ngước mặt lên
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
hửm?
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
ai cho cậu vào phòng tôi?
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
không có phép tắc gì à?
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
dạ
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
lúc nãy em có gõ cửa
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
không nghe trả lời nên..
anh đi lại nắm cổ áo cậu
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
tôi nói cho cậu biết
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
không phải được ba mẹ tôi cưng chiều là muốn leo lên đầu tôi ngồi đâu
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
e-em...không
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
cậu đừng mong được tôi đáp trả lại
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
tôi không có hứng thú với con trai
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
nhất là người vừa yếu kém vừa ăn bám ba mẹ như cậu
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
NGHE CHƯA
anh nói rồi ném cậu xuống sàn
hộp cơm cậu cầm trên tay cũng bị văng ra
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
phá hoại
anh lạnh lùng thốt ra từng câu nói
khiến cậu có chút nhói
đúng
là cậu đã thích anh từ lúc nhỏ rồi
tại anh không quan tâm mà giờ còn bị ba mẹ anh ép phải cưới 1 người con trai
nên thành ra anh câm phẫn cậu hơn
nhưng cậu luôn kiên trì vì muốn lấy được tình cảm từ anh
nhưng cậu đâu biết anh đã ghét càng thêm ghét
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
cút ra ngoài/quát to/
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
tôi cấm cậu bước vào phòng tôi
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
tất cả những gì liên quan đến tôi
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
tôi không cho phép thì cậu cũng không được phép đụng vào
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
nếu không tôi không nương tay với cậu đâu
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
Lê Trung Thật
anh cọc cằn
cậu run cầm cập
cậu sợ lắm
cậu bỏ chạy ra ngoài
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
*Trung Thật ráng chịu đi,tại anh ấy chưa chấp nhận thôi*
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
*thời gian sẽ chứng minh tất cả*
cậu tự trấn an bản thân
cố nén nước mắt vào trong
tối hôm đó
cậu nấu cơm tối đợi anh về
nhưng anh không về
cậu ăn được ít lại dọn dẹp
rồi ngồi ở sofa chờ anh
đến 11h đêm
anh lờ đờ bước vào
người toàn mùi bia rượu
cậu thấy thế liền chạy lại đỡ anh
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
Thanh Nhã
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
anh có sao không/lo lắng/
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
sao người toàn mùi bia rượu không vậy
cậu nhăn mặt,khó chịu
vì cậu không thích mùi bia rượu
nó khó chịu kiểu gì ý
anh đẩy cậu ra
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
tôi bảo cậu không được đụng vào người tôi rồi cơ mà
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
/lờ đờ/
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
không phải Thu Liên thì đừng mong được tôi đếm xỉa tới
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
ực
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
Thu Liên?
cậu nghe anh nhắc đến tên 1 cô gái lạ
liền suy
cậu đứng như trời tròng
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
để em đưa anh lên phòng
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
không cần/quát/
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
tôi tự đi được
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
cậu biến khỏi mắt tôi
anh vì say quá đi không vững mà đập trúng chân vào ghế
tự đi tự vấp ngã
nhưng anh lại lôi cậu ra chửi
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
mày không biết sắp xếp bàn ghế à/la/
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
để đây làm tao đi đạp trúng rồi này
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
e-em xin lỗi
cậu chạy đến
anh liền lấy tay đè đầu cậu xuống bàn
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
mày
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
không bao giờ có cửa
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
tốt nhất là cút khỏi mắt tao
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
aaaa
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
Nhã
Lê Trung Thật
Lê Trung Thật
đ-đau
anh đè mạnh quá
nên cậu đau
nhưng anh không muốn tha cho cậu
anh càng đè mạnh hơn
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
biết đau nữa hả
Phạm Thanh Nhã
Phạm Thanh Nhã
haha
anh cười cợt cậu
khiến cậu rơi cả nước mắt
Hot

Comments

Tường Vy

Tường Vy

ê í là đọc dòng này xng thấy bùn nhan

2025-05-27

0

𝘠𝘶𝘳𝘪𝘛𝘳𝘢𝘯ᥫᩣ

𝘠𝘶𝘳𝘪𝘛𝘳𝘢𝘯ᥫᩣ

Tao đọc mà tao tức ákk

2025-03-25

0

Linh Trang Nguyen

Linh Trang Nguyen

kh phải mình anh nén nhá

2025-03-17

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play