『Đam Mỹ』Yêu Thương Em Qua Tháng Năm
Chapter 2
[Suy nghĩ] { Kẽm xúc} // Hành động//
Anh=top9
Cậu=bot9
Y=bot8
Hắn=top8
Lúc này là
Anh 18t
Cậu 10t
Cốt truyện:Anh ở Bắc Kinh nơi náo nhiệt Em ở Quảng Đông nơi yên tĩnh.Từ nhỏ anh và cậu đã được học chung với nhau cả hai đều rất thích thầm nhau nhưng chẳng dám nói vì sợ anh ấy nói ghê tởm phận làm con trai cậu đành chấp nhận nó cứ lặng lẽ lặng lẽ thích thầm, cậu đã giữ kín cái " Tình bạn" này bấy lâu.Nhà anh đột ngột có chuyện ba anh phải kêu gia đình sang Mỹ ký hợp đồng và làm
Việc ở bên đó và hứa sau này lớn lên sẽ tìm cậu và yêu cầu cậu hết 1 đời vì thế nên cậu vẫn ở Trung Quốc chờ anh.Đến 1 hôm nghe tin anh và gia đình đã về Trung cậu háo hức cùng ba mẹ chạy xe ra đón nào ngờ....Một chiếc xe tải đâm thẳng vào xe gia đình cậu làm vỡ kính, đầu cậu chảy máu, chiếc xe phát nổ ba mẹ cậu vù hoảng loạn nên chạy ra bên ngoài mà quên mất cậu.Nên cậu đã nhập viện gấp trong tình trạng hơi thở suy yếu,cậu cứ tưởng đời này sẽ không còn gặp lại người hứa hẹn trăm năm.
thời gian lướt thật nhanh
ca phẫu thuật ấy cũng đã kết thúc
Ca phẫu thuật xong tầm 6 tiếng
Rất may vì bác sĩ đã thành công ca phẫu thuật ấy
nên cậu đã qua cơ nguy kịch
Vương Ngạo Thiên(bot9)
// Nằm trên giường thở đều//
Tô Hoa Uyên( mẹ bot9)
Hức...tại sao em lại quên thằng bé chứ..
Vương Niên Hạ( ba bot9)
Thôi dù sao thằng bé đã qua cơn nguy kịch rồi
Vương Niên Hạ( ba bot9)
Không sao đâu
Liễu Hạ Ân( Mẹ top9)
Hộc...hộc...hộc
Liễu Hạ Ân( Mẹ top9)
Thằng...hộc...Thằng bé sao rồi
Tô Hoa Uyên( mẹ bot9)
A cậu về rồi// Nước mắt còn đọng trên má+ ngước lên//
Tô Hoa Uyên( mẹ bot9)
Thằng bé vẫn chưa tỉnh// Nhìn vào trong//
Tô Hoa Uyên( mẹ bot9)
Cậu vừa mới về sau không về nghỉ chạy qua đây làm gì có tớ và bác sĩ mà
≪Mẹ cậu và mẹ anh là bạn thân ≫
Liễu Hạ Ân( Mẹ top9)
Làm sao mà tớ không lo cho được
Bạch Tiêu Tần(top9)
//Lén nhìn//
Bạch Tiêu Tần(top9)
[Không thể nào!?]// mở to mắt ngạc nhiên ///
Liễu Hạ Ân( Mẹ top9)
Hửm con nhìn gì vậy nhóc con // xoa đầu anh//
Bạch Tiêu Tần(top9)
Dạ không có gì// vội thu vẻ ngạc nhiên ấy về//
Liễu Hạ Ân( Mẹ top9)
Có phải con quen cậu nhóc ấy không?
Liễu Hạ Ân( Mẹ top9)
[không biết có phải con tôi không nữa trời ơi ]
Liễu Hạ Ân( Mẹ top9)
// Bất lực//
Bác sĩ
Phù ai là người nhà của bệnh nhân?
Tất cả
Là chúng tôi (trừ Anh)
Bạch Tiêu Tần(top9)
//Im lặng quan sát cậu//
Bác sĩ
Mọi người có thể vào thăm rồi
Tô Hoa Uyên( mẹ bot9)
Cảm ơn bác sĩ vất vả rồi
Bác sĩ
Đây là trách nhiệm của tôi mà
Bác sĩ
Không còn gì tôi đi làm việc của mình đây // Gật đầu rời đi//
Bạch Tiêu Tần(top9)
//Lén lút đi đến giường cậu trước//
Liễu Hạ Ân( Mẹ top9)
Này con trai đừng quấy để em nghỉ ngơi // Ra dấu im lặng//
Bạch Tiêu Tần(top9)
//Gật đầu//
Vương Ngạo Thiên(bot9)
//Thân hình nhỏ bé nằm trên giường xung quanh toàn là máy móc và thiết bị//
Bạch Tiêu Tần(top9)
// Nhìn cậu chăm chăm//
Bạch Tiêu Tần(top9)
[Có vẻ như chính là cậu ấy]
Bạch Tiêu Tần(top9)
[Cậu ấy thật rồi]
Bạch Tiêu Tần(top9)
[ Đời này ta có thể gặp nhau đúng là ông trời không phụ lòng người]
Bạch Tiêu Tần(top9)
// bất giác cười mỉm//
Liễu Hạ Ân( Mẹ top9)
[Có vẻ thằng nhóc thích cậu bé này]
Liễu Hạ Ân( Mẹ top9)
[ Nếu như thế giới không ngăn cấm tình yêu đồng tính thì có lẽ tương lai tụi nó sẽ hạnh phúc ]
Liễu Hạ Ân( Mẹ top9)
[Đồng tính chúng nó sẽ hiểu nhau hơn và không ai làm tổn thương ai như vậy 2 đứa sẽ hiểu nhau nhanh hơn]
Liễu Hạ Ân( Mẹ top9)
//Nhìn cậu và anh không rời mắt//
Tác giả[王南子-Vương Nam Tử]
Bái bai
Tác giả[王南子-Vương Nam Tử]
再见 [Tạm biệt]
Comments
hthuong
:))
2023-10-24
1
Hàn Nhi💫
Bạn chia đoạn này thành nhiều khúc , tui đọc dài quá hơi ngán:) / góp ý nha /
2023-09-26
1