Chương 9: Chột dạ

“Thiền Thiền, Thiền Thiền... Thiền Thiền!”

Chu Châu Thiền giật mình tỉnh táo lại, ngớ ngênh nhìn Tiết Mạc đang ngẩng đầu lên “nhìn” cô.

Ông không thể nhìn thấy được nên khuôn mặt chỉ hướng về nơi lờ mờ đang phát ra những tiếng động loạt soạt.

“Con sao thế? Đang nói luyến thoắng sao bỗng dưng đờ ra rồi lặng ngắt đi như vậy? Có chuyện gì à?”

Chu Châu Thiền bây giờ mới chợt nhận ra rằng cô thực sự đang rất mệt mỏi, mệt đến nỗi chỉ muốn ngủ cho tới chết thôi nhưng hiện tại đang ở trước mặt bố nên cô không thể để cho ông biết được rằng cô đã kiệt sức như thế nào, kẻo ông lại lo.

“Con chỉ đang suy nghĩ rằng tối nay con nên nấu mòn gì thôi. Bà nội ở bên ấy có khẩu vị khó lắm nên con đang cố.”

“Tại sao bọn họ lại không cho người nấu cơm mà lại bắt con làm?”

Chu Châu Thiền giật mình.

“Tại, tại vì con chỉ mới làm vợ của anh ấy thôi nên con muốn làm thế nào đó để gần gũi hơn với các thành viên trong gia đình mới. Đường bao tử là con đường dễ dàng và nhanh nhất để tạo nên sự gần gũi mà.”

Tiết Mạc thấy lí do mà cô đưa ra cũng đúng nên chỉ gật gù rồi nâng cây bút máy lên viết nốt những bản kế hoạch của mình.

“Từ một thiếu nữ bình thường bước vào trong một cuộc sống hôn nhân, đương nhiên sẽ không dễ dàng gì cả. Cố lên nhé, bố tin chắc chắn con sẽ sống tốt cùng với người bạn đời mà con đã chọn mà thôi.”

Nhìn Tiết Mạc mỉm cười yên tâm như vậy, Chu Châu Thiền cảm thấy chột dạ nhưng cô không hề có ý định sẽ chia sẻ cho ông biết cuộc sống hiện tại vào trong tương lai của mình, có chết, cô cũng muốn chết trong sự sung sướng trong tâm trí của ông chứ không muốn ông tham dự đám tang của mình với những lời đàm tiếu xung quanh: Chết do tai nạn, thi thể tan tành, chết trong sự đau khổ và mòn mỏi của một cuộc hôn nhân không hạnh phúc.

Cô muốn lưu lại trong kí ức của ông về một người con gái xinh đẹp và đang sống trong những ngày tháng rực rỡ nhất, chứ không phải là cô của hiện tại.

Tiết Mạc cảm thấy cổ họng mình khô rát nên cầm lấy bình nước giữ nhiệt để bên cạnh mình để đổ nước chè ra cốc uống, nhưng khi nhấc lên thì thấy nó nhẹ tênh, lắc lắc, trong chiếc bình phát ra những âm thanh lạo xạo của túi chè khô.

“Sao sáng nay bố lại quên cho nước nóng vào nhỉ?”

Tiết Mạc lúng túng, ông chống tay lên bàn rồi dịch ghế ra sau để đi lấy nước nóng. Chu Châu Thiền thấy mắt ông như vậy thì thật sự không tiện để đi lại nên vội đỡ lấy chiếc bình giữ nhiệt đó của ông.

“Để con đi pha cho.”

Tiết Mạc cảm ơn cô một tiếng rồi ngồi lại xuống dưới ghế, nghe thấy tiếng bước chân của cô xa dần, bất chợt có tiếng nói của Chu Châu Kì ngày hôm qua vang vọng ở bên trong đầu óc của ông.

“Bố chỉ cần bảo chị ấy rằng ‘bố khát nước, con pha hộ bố chút chè nhé’ là được ấy mà.”

Tiết Mạc vội vàng lắc đầu rồi khó chịu ôm trán.

Ngày hôm qua tại sao Chu Châu Kì lại nói như thế nhỉ? Con bé đang có ý định gì?

Tiết Mạc không muốn nghĩ tới nữa bởi vì những suy nghĩ ấy khiến cho ông đau đầu khôn nguôi. Cùng lúc ấy, Chu Châu Thiền cũng đã về lại phòng hội trường ở trong thư viện Thủ Đô rồi.

“Bố ơi, cô pha chè xong rồi này. Nó chỉ ấm thôi chứ không có nóng mấy đâu, nhưng bố vẫn cứ uống cẩn thận nha.”

Tuy không thể thấy được gì nhưng ông tưởng tượng chắc chắn rằng cô đang mỉm cười mà nhìn ông, giống như là ngày xưa cô khi còn bé ấy, mỗi khi giúp ông được việc gì đó là cô đều sẽ đứng nhìn lên ông, mỉm cười và chờ đợi sẽ nghe được một câu khen ngợi của ông và một cái xoa đầu.

Tiết Mạc rất yêu sự hồn nhiên ấy của cô, nếu được, ông muốn có thể bảo vệ cô đến suốt đời.

“Cảm ơn con, chè thơm lắm. Con gái bố pha quả nhiên là ngon nhất.”

Tiết Mạc cười lên, tận hưởng mùi thơm đậm đà của nước chè đặc rồi đưa lên miệng uống một ngụm.

Chu Châu Thiền đứng lên giúp ông thu dọn đồ đạc vào trong cặp đi làm, bất ngờ, khi cúi đầu nhìn xuống chỗ góc tường, cô thấy có một cái bình giữ nhiệt khác, giống hệt với cái mà Tiết Mạc đang cầm uống ở trên tay.

“Bố ơi, hình như có người để quên chiếc bình giữ nhiệt này.”

“...”

“Bố? Bố ơi?”

“Hự!”

“Bố?!!”

Chu Châu Thiền thoảng thốt quay đầu lại thì đã thấy Tiết Mạc đổ người ngã xuống dưới sàn nhà, miệng và mũi trào ra máu tươi.

Cô kinh sợ hét lên, vội vàng chạy đến đỡ lấy Tiết Mạc.

“Bố! Bố! Có ai không? Giúp tôi với!”

Tại sao lại xảy ra chuyện này?!

Bình tĩnh, cô phải bình tĩnh!

Chu Châu Thiền vội vàng lấy điện thoại rồi gọi cho cấp cứu nhưng các đầu ngón tay của cô cứ run lên bần bật không theo sự chỉ đạo của cô, nhập số mãi vẫn không được.

Tiết Mạc không thể thở được, máu tràn ngược vào bên trong cổ họng, vào khí quản rồi vào phổi gây tắt đường thở.

Trước khi bị chất độc giết chết, ông chỉ có thể mấp máy môi trăn trối.

“Chu... Chu Châu Kì...”

Chu Châu Kì?

Hot

Comments

Sóc Conn

Sóc Conn

bạn viết lại truyện này với cốt truyện cũ hay sẽ thay đổi một chút vậy ạ

2023-09-25

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tôi chết rồi mà?
2 Chương 2: Bước chân vào nhà chồng
3 Chương 3: Danh gia vọng tộc
4 Chương 4: Chào bố
5 Chương 5: Hai chị em gái
6 Chương 6: Người thay thế
7 Chương 7: Khóc trong âm thầm
8 Chương 8: Không có cửa
9 Chương 9: Chột dạ
10 Chương 10: Bị bắt
11 Chương 11: Quay trở lại
12 Chương 12: Anh là ai?
13 Chương 13: Quyết tâm thay đổi số phận
14 Chương 14: Làm một chuyến đổi đời
15 Chương 15: Cắn chặt không nhả
16 Chương 16: Kế hoạch của Chu Châu Thiền
17 Chương 17: Câu lạc bộ đêm
18 Chương 18: Liêu Xuyên
19 Chương 19: Đốm lửa lập loè trên điếu xì gà
20 Chương 20: Hợp tác
21 Chương 21: Tên điên
22 Chương 22: Hiện tại không thể ly hôn
23 Chương 23: Bỏ cái tay ấy ra đi
24 Chương 24: Phạt
25 Chương 25: Trêu chọc
26 Chương 26: Tàn nhẫn
27 Chương 27: Lại là “tên điên” ấy
28 Chương 28: Người đàn ông lạ mặt
29 Chương 29: Vạn vạn không ngờ tới
30 Chương 30: Giang Nguyệt Dực đích thị là tên điên vô nhân tính!
31 Chương 31: Đốt nhà
32 Chương 32: Thắng sẽ có thưởng, còn thua thì phải chịu phạt
33 Chương 33: Anh đang làm cái gì vậy?
34 Chương 34: Chẳng có gì trên đời là đáng tin cả
35 Chương 35: Chuyện lớn rồi!
36 Chương 36: Quá đủ rồi!
37 Chương 37: Bình tĩnh đi
38 Chương 38: Theo dõi
39 Chương 39: Phát hiện
40 Chương 40: Kẻ giả mạo
41 Chương 41: Sống lại một lần nữa
42 Chương 42: Quyền lực
43 Chương 43: Cô là ai? Chu Châu Thiền hay là…?
44 Chương 44: Xui xẻo tìm đến cửa nhà lúc nửa đêm
45 Chương 45: Cuộc ẩu đả
Chapter

Updated 45 Episodes

1
Chương 1: Tôi chết rồi mà?
2
Chương 2: Bước chân vào nhà chồng
3
Chương 3: Danh gia vọng tộc
4
Chương 4: Chào bố
5
Chương 5: Hai chị em gái
6
Chương 6: Người thay thế
7
Chương 7: Khóc trong âm thầm
8
Chương 8: Không có cửa
9
Chương 9: Chột dạ
10
Chương 10: Bị bắt
11
Chương 11: Quay trở lại
12
Chương 12: Anh là ai?
13
Chương 13: Quyết tâm thay đổi số phận
14
Chương 14: Làm một chuyến đổi đời
15
Chương 15: Cắn chặt không nhả
16
Chương 16: Kế hoạch của Chu Châu Thiền
17
Chương 17: Câu lạc bộ đêm
18
Chương 18: Liêu Xuyên
19
Chương 19: Đốm lửa lập loè trên điếu xì gà
20
Chương 20: Hợp tác
21
Chương 21: Tên điên
22
Chương 22: Hiện tại không thể ly hôn
23
Chương 23: Bỏ cái tay ấy ra đi
24
Chương 24: Phạt
25
Chương 25: Trêu chọc
26
Chương 26: Tàn nhẫn
27
Chương 27: Lại là “tên điên” ấy
28
Chương 28: Người đàn ông lạ mặt
29
Chương 29: Vạn vạn không ngờ tới
30
Chương 30: Giang Nguyệt Dực đích thị là tên điên vô nhân tính!
31
Chương 31: Đốt nhà
32
Chương 32: Thắng sẽ có thưởng, còn thua thì phải chịu phạt
33
Chương 33: Anh đang làm cái gì vậy?
34
Chương 34: Chẳng có gì trên đời là đáng tin cả
35
Chương 35: Chuyện lớn rồi!
36
Chương 36: Quá đủ rồi!
37
Chương 37: Bình tĩnh đi
38
Chương 38: Theo dõi
39
Chương 39: Phát hiện
40
Chương 40: Kẻ giả mạo
41
Chương 41: Sống lại một lần nữa
42
Chương 42: Quyền lực
43
Chương 43: Cô là ai? Chu Châu Thiền hay là…?
44
Chương 44: Xui xẻo tìm đến cửa nhà lúc nửa đêm
45
Chương 45: Cuộc ẩu đả

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play