Là Niệm Ức

Tô Đình và con rắn con mắt to trừng mắt nhỏ đã được một phút rồi. Đến khi lưỡi rắn lướt nhẹ qua cổ chân cô, cô mới hoàn hồn lại.

Thiếu nữ hai mắt hơi đỏ, nhìn con rắn nhỏ, trong mắt còn mang theo ý cầu xin, cô giống như là coi con rắn ấy thành người, hiểu được những gì cô đang thể hiện vậy.

Niệm Ức ngồi trên cây, ung dung nhìn một người một rắn đang đọ mắt phía dưới, khóe môi không hiểu sao lại hơi cong lên, trong lòng thầm mắng một câu 'ngu ngốc'.

Con rắn đó không có độc, nhưng nếu làm nó bị kinh động, khả năng cao cô sẽ bị nó cắn.

Hắn biết điều đó nên không lớn tiếng báo cho cô, chỉ ngồi im đó đợi cô tỉnh giấc.

Hắn cũng đã suy nghĩ trước phương án hành động nếu cô tạo ra động tĩnh lớn khi tỉnh dậy rồi. Nhưng hình như hắn đã đánh giá thấp cô gái này rồi. Cô đã tỉnh, nhưng trái ngược với suy nghĩ của hắn, cô chỉ yên tĩnh nhìn con rắn nhỏ ấy mà thôi.

Hắn ở phía trên, không nhìn thấy rõ biểu cảm của cô nên chỉ có thể đoán là cô có cách xử lý nên mới bình tĩnh như vậy. Niệm Ức đợi hơn một phút, con rắn kia đã bắt đầu hoạt động rồi mà cô vẫn ngồi im thin thít, hắn liền biết không phải cô không sợ, mà là cô... phản ứng chậm, hoặc có lẽ cách sợ hãi của cô hơi khác với người thường.

Niệm Ức khẽ ho nhẹ một tiếng, trầm thấp nói với người ngồi dưới: "Giữ nguyên tư thế đó."

Hắn chắc chắn cô sẽ không giật mình nên mới nói như vậy.

Quả thật, Tô Đình không giật mình, cô nghe thấy giọng nói ở phía trên đầu mình, biết người đó đang nói về việc con rắn nên nghe lời, nhẹ nhàng gật đầu, tỏ ý bản thân đã nghe thấy.

Cô cảm thấy giọng nói này khá quen thuộc nhưng chuyện trước mắt là tránh xa con rắn này nên cô tạm gác nó sang một bên.

Niệm Ức hài lòng trước phản ứng của cô, hắn nhanh gọn leo xuống, động tác nhanh gọn, dứt khoát, không gây ra tiếng động gì lớn.

Tô Đình nghe được tiếng bước chân của người kia, đương nhiên con rắn cũng đánh hơi được mùi nguy hiểm, nó hoảng loạn, há miệng muốn cắn một cái vào cổ chân của cô.

Nói Tô Đình không sợ hãi thì không đúng, nhưng cô theo bản năng tin tưởng giọng nói đó, người đó nói cô giữ nguyên tư thế, cô thật sự không động đậy gì nữa. Tô Đình không nhận ra, bản thân lại có thể tin tưởng một người xa lạ đến như vậy.

Đúng như Tô Đình nghĩ, ngay tại thời khắc con rắn chuẩn bị cắn xuống thì nơi bảy tấc của nó đã bị một bàn tay nắm lấy.

Con rắn nhỏ đen tuyền, bàn tay người kia lại trắng lạnh, sự đối lập rõ ràng như vậy lọt vào mắt của Tô Đình, khiến cô trong một thoáng hơi thất thần, nhớ về một đoạn miêu tả về nhân vật nam phụ kia: "Bàn tay Niệm Ức rất đẹp, trắng lạnh, thon dài, nhưng giờ đây, nó chồng chất vết thương, màu đỏ của máu dường như muốn bao phủ cả bàn tay ấy."

Trong lúc cô thất thần, Niệm Ức đã đem con rắn đó bỏ vào một cái túi vải. Trong túi vải còn có vài con rắn khác nữa. Mục tiêu ban đầu của Niệm Ức khi đến vườn hoa này chính là những con rắn này. Hắn không có sở thích nuôi rắn, chỉ là không muốn những con rắn không có độc đó đi cắn người, cuối cùng bị người ta bóp chết mà thôi.

Tô Đình di chuyển ánh mắt theo đôi tay ấy, cho đến khi thấy túi vải kia, cô mới hồi thần lại, ngước mắt nhìn người đang đứng trước mặt mình.

Chẳng trách giọng nói lại quen như vậy, thì ra là bạn học lúc sáng.

Cô rất muốn cười, sau đó cô cười thật.

Tô Đình cười bằng mắt, đôi mắt phượng bình thường hờ hững, lúc này lại cong cong như vầng trăng khuyết, ánh mắt sáng ngời, nốt ruồi dưới khóe mắt càng câu người hơn.

Trong một cái thoáng qua, Niệm Ức vô thức chìm trong đôi mắt màu trà tuyệt đẹp ấy. Nhưng hắn mau chóng thức tỉnh, ngăn bản thân tiếp tục đắm chìm. Gương mặt đã lạnh nhạt lại càng lạnh nhạt hơn, không nói gì với cô nữa mà xoay người đi luôn.

Tô Đình cũng nhìn ra người này không muốn quá thân cận với người khác, cô không sao cả, nhanh chóng thu dọn đồ rồi đuổi theo bóng người sắp khuất xa kia.

-----

Cuối cùng, trước khi kịp vào lớp, cô cũng nói được một câu cảm ơn đàng hoàng với người ta: "Bạn học, cảm ơn cậu!"

Cô muốn lấy kẹo sữa ra, nhưng chợt nhớ bản thân chưa mua bù vào nên khựng lại, quyết định lấy cách khác để trả ơn.

Vậy nên, không chỉ học sinh trong lớp mà những học sinh của những lớp khác cũng nhìn thấy được một cảnh tượng không tưởng.

Tô Đình xin số điện thoại của Niệm Ức - trùm trường bọn họ, cái ánh mắt kia của cô vẫn là lần đầu tiên họ thấy được, long lanh ánh nước, ẩn ẩn chút cầu xin mà chính cô cũng không biết được.

Cô không định xin số của hắn, nhưng vừa rồi, lúc cô đuổi theo hắn, có người gọi hắn là Niệm Ức.

Khoảnh khắc ấy, cô liền hiểu tại sao mình lại để ý đến người này nhiều rồi. Cậu không phải là người cô đang tìm sao? Tô Đình chỉ nghĩ đến đó, cô cũng không tìm hiểu xem tại sao dù qua những dòng chữ trên trang sách hay là trực tiếp gặp mặt thì cô vẫn chỉ để ý một mình Niệm Ức.

[Truyện của Tranh Ca chỉ đăng tại NovelToon, vậy nên tất cả các trang web còn lại đều là reup nhé! Mọi người hãy đọc của chính chủ để ủng hộ tác giả nha :3]

Hot

Comments

Bội Quân

Bội Quân

thấy thương anh Ức quá

2024-01-05

5

Mè Đen

Mè Đen

Xịn

2023-10-24

4

Trứng Sữa

Trứng Sữa

Cưng quá ad

2023-10-24

3

Toàn bộ
Chapter
1 Thường Đình
2 Nữ phụ ác độc và nam phụ phản diện
3 Xuyên thành nữ phụ ác độc rồi
4 Lần đầu gặp gỡ
5 Hất kẹo
6 Bạn cùng bàn của nam chính nguyên tác
7 Thay đổi
8 Rắn quấn chân
9 Là Niệm Ức
10 Từ chối
11 Hiểu lầm
12 Vô tình ôm
13 Bước đến gần anh 1
14 Bước đến gần anh 2
15 Bước đến gần anh 3
16 Bước đến gần anh 4
17 Bước đến gần anh 5
18 Bước đến gần anh 6
19 Bước đến gần anh 7
20 Bước đến gần anh 8
21 Bước đến gần anh 9
22 Bước đến gần anh 10
23 Bánh đậu đỏ... không ăn được nữa rồi
24 Quên mất thiếu nữ ấy
25 Chăm sóc
26 Khó chịu
27 Thịnh Triết không giống cốt truyện chính
28 Giống như nuôi một đứa nhỏ
29 Lời hứa
30 Thẳng thắng cắt đứt
31 Ấm áp chưa từng có
32 Quá khứ của Tô Đình
33 Bàn đạp Tô Đình
34 Xuất viện
35 Bế em bé
36 Mềm mại đến không muốn buông tay
37 Diễn đàn trường học
38 Vụng trộm hôn
39 Không cam lòng
40 Cùng lập nhóm học tập
41 Chưa thi đã thành chủ đề nóng
42 Tiêu dao
43 Hy vọng tương lai xán lạn
44 Học là con đường an toàn nhất
45 Một vô tình, một cố ý mà chạm môi
46 Thông báo hoàn quyển 1, thời gian ra quyển 2
Chapter

Updated 46 Episodes

1
Thường Đình
2
Nữ phụ ác độc và nam phụ phản diện
3
Xuyên thành nữ phụ ác độc rồi
4
Lần đầu gặp gỡ
5
Hất kẹo
6
Bạn cùng bàn của nam chính nguyên tác
7
Thay đổi
8
Rắn quấn chân
9
Là Niệm Ức
10
Từ chối
11
Hiểu lầm
12
Vô tình ôm
13
Bước đến gần anh 1
14
Bước đến gần anh 2
15
Bước đến gần anh 3
16
Bước đến gần anh 4
17
Bước đến gần anh 5
18
Bước đến gần anh 6
19
Bước đến gần anh 7
20
Bước đến gần anh 8
21
Bước đến gần anh 9
22
Bước đến gần anh 10
23
Bánh đậu đỏ... không ăn được nữa rồi
24
Quên mất thiếu nữ ấy
25
Chăm sóc
26
Khó chịu
27
Thịnh Triết không giống cốt truyện chính
28
Giống như nuôi một đứa nhỏ
29
Lời hứa
30
Thẳng thắng cắt đứt
31
Ấm áp chưa từng có
32
Quá khứ của Tô Đình
33
Bàn đạp Tô Đình
34
Xuất viện
35
Bế em bé
36
Mềm mại đến không muốn buông tay
37
Diễn đàn trường học
38
Vụng trộm hôn
39
Không cam lòng
40
Cùng lập nhóm học tập
41
Chưa thi đã thành chủ đề nóng
42
Tiêu dao
43
Hy vọng tương lai xán lạn
44
Học là con đường an toàn nhất
45
Một vô tình, một cố ý mà chạm môi
46
Thông báo hoàn quyển 1, thời gian ra quyển 2

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play