[Lichaeng] Tất Cả Vì Em Điều Xứng Đáng!
trở lại
Đại Hàn Dân Quốc
Tháng 3 ngày 26 năm 20xx
Sân bay Incheon Hàn Quốc, chuyến bay đến từ New Zealand đã hạ cánh an toàn sau hơn 10h cách cánh
Thấp thoáng bóng một nữ nhân thân hình mảnh khảnh thướt tha làn da trắng như tuyết nổi bật với mái tóc màu bạch kim nữ nhân kia cao tầm 1m65 trên tay cầm hành lý tiến về phía cổng lớn . Một chiếc Rolls-Royce Boat Tail đã đỗ sẵn
hành động " "
Nói nhỏ ' '
Lạnh ❄️
Suy nghĩ * *
vệ sĩ
" xách vali bỏ vào xe, mở cửa" tiểu thư mời
chiếc xe đỗ ở dinh thự Park gia
đưa tầm mắt nhìn vào cổng có hơn hai hàng người làm cuối đầu
Trong chính sảnh có hai người trung niên một nam một nữ ngồi ở giữa một người là ba nàng ông Mason Park một doanh nhân thành đạt nổi tiếng là chủ tịch Park thị năm nay đã ngoài 45 tuổi, người kia là mẹ nàng bà Claire là chủ các chuỗi chi nhánh nhà hàng nổi tiếng năm nay 43 tuổi
Claire (mẹ nàng)
đã về rồi sao
Mason Park (ba nàng)
mau qua đây tiểu Chaeng để ba xem con
Nàng là Park ChaeYoung 24 tuổi là nữ nhân độc nhất của Park
Claire (mẹ nàng)
Sao lại ốm như vậy chứ ?
Claire (mẹ nàng)
Lại không tự chăm sóc mình
Mason Park (ba nàng)
có mệt không lên phòng nghỉ ngơi cái đã
Claire (mẹ nàng)
Quản gia đưa tiểu thư lên phòng
Quản gia
vâng thưa phu nhân
Quản gia
Tiểu thư lối này mời ..
Nàng theo quản gia lên lầu vì sau một biến cố 10 năm trước nàng đã mất hết kí ức ba mẹ nàng đã đem nàng sang Úc điều trị đến tận bây giờ mới trở về
Nàng bước vào phòng lấy cho mình một bộ quần áo thoải mái bước vào phòng tắm, ngâm mình trong nước
Park ChaeYoung
" bước đến bên giường"
Vì bay liên tục hơn 10h đồng hồ nên nàng có cảm giác mệt mỏi đặt lưng xuống giường nhắm mắt lim dim chìm vào giấc ngủ
???
Em đừng ngủ mà ... mở mắt ra nhìn Tôi đi... hức..mau mở mắt ra..
???
Tôi yêu em Park ChaeYoung... hức
Park ChaeYoung
Không không .... ngươi là ai ...là ai .
Park ChaeYoung
"Bừng tỉnh "
Mồi hôi đã ướt đẫm tráng hơi thở nàng chở nên nặng nề hô hấp ngắt quảng miệng khẽ mở đớp từng đợt không khí
Park ChaeYoung
'10 năm rồi nhỉ .. ngươi là ai vì sao mỗi lần mơ thấy tim ta lại đau như bị bóp nghẹt không thể thôi mi mắt không kiềm được tuôn lệ '
Park ChaeYoung
" bước xuống giường"
Nàng lấy trong túi đồ ra một chiếc lọ nhỏ lấy cho mình một viên thuốc uống vào là pentobarbital (Nembutal) ( thuốc an thần) rồi quay lại giường nằm xuống, đây không phải là lần đồng mà là 10 năm qua đều như thế mỗi khi nàng mơ thấy bóng dáng người đó
Quản gia
Cơm đã chuẩn bị xong... tiểu thư mời
Park ChaeYoung
"nàng bước xuống phòng ăn, kéo ghế ngồi vào" ba mẹ
Claire (mẹ nàng)
con gái ăn nhiều vào " gắp thịt cho nàng"
Mason Park (ba nàng)
con ở úc sống tốt không, đã lâu ba mẹ không qua thăm con xin lỗi con tiểu Chaeng
Park ChaeYoung
vẫn tốt thưa ba
Mason Park (ba nàng)
lâu như vậy đã tìm được người gửi gắm chưa
Mason Park (ba nàng)
Vẫn vì người đó à? đã lâu như vậy rồi chắc gì ng ta còn sống, không có tin tức gì sau không buông bỏ
Park ChaeYoung
Mỗi khi con mơ thấy bóng dáng đó tim con đau lắm mắt trái cũng cay lệ, ba à con không quên được
Claire (mẹ nàng)
thôi ông để con tôi ăn cơm cái đã nó chỉ vừa mới về dù gì đây cũng là bữa cơm gia đình sau 10 năm rồi
Claire (mẹ nàng)
ăn nhiều vào
dùng bữa xong nàng lại quay chở vê phòng có hơi mơ hồ chắc thuốc vừa uống vẫn còn tác dụng
Comments
lily
truyện ms chap đầu thôi sao mà cuốn dữ v tg
2023-10-27
1
𝙉𝙖𝙢 𝙔𝙚𝙤𝙣𝙜 𝙈𝙞🥀
hilu pà Kù=)))
2023-10-14
2
Leon
Mới chap đầu đã cuốn
2023-10-10
2