Chương 3

Mỗi lần vào tiết anh dạy học thì cả lớp đều cười hí ha hí hởn không khí vui vẻ. Còn bây giờ cả lớp không một tiếng động mà ngồi học, không khí ngột ngạt. Anh mang cái mặt hầm hầm mà dạy học, cả lớp cũng chẳng ai dám hé răng
Lúc anh gọi lên đọc bài hoặc lên bảng làm bài tập, cậu đều rụt cổ xuống bàn, biết bao nhiêu người giơ tay thế kia mà anh cứ một mực mà kêu cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
*Rõ ràng là biết mình ngu tiếng Anh vậy mà vẫn kêu!*
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
*Trương Tuấn Hào! Anh đây là đang chiến tranh lạnh với em à?*
Giờ ra về cậu đứng trước cổng trường chờ anh chở về bởi vì chiếc xe đạp yêu quý của cậu nó lại dở chứng rồi nên bắt buộc phải để anh chở đi học. Chờ hoài chờ mãi rốt cuộc cũng thấy anh đi ra cùng mấy thầy cô khác. Cậu bước đến ai dè anh mở miệng lạnh nhạt nói
Trương Tuấn Hào-anh
Trương Tuấn Hào-anh
Em có thể đón xe buýt về không? Anh có hẹn với các thầy cô khác rồi!
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
*Gì chứ??? Trương Tuấn Hào anh cứ như vậy đi ăn chơi mà bỏ mặc em của mình à?*/nhưng rồi cũng phải gật đầu/
Về đến nhà cậu thấy mẹ không biết đang nghĩ cái gì mà ngồi ngẩn người nhìn vào tách trà đến cả cậu vào mà cũng không hay
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Mẹ? Tách trà làm gì mẹ à hay sao mẹ nhìn chầm chầm nó giữ vậy?
Mẹ
Mẹ
Về rồi à? Đi lên phòng thay đồ rồi xuống ăn cơm. À mà Tuấn Hào đâu rồi?/hoàng hồn/
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Anh ấy đi chơi với gái rồi!
Mẹ
Mẹ
Cái thằng này! Nói hưu nói vượn cái gì đấy. Lại muốn bị ăn đòn hả?
Xế chiều lúc xuống nhà, cậu thấy anh đang ngồi đọc sách ở phòng khách. Thế cậu liền phi lại ngồi xuống mà xem tivi nào ngờ cậu ngồi chưa được một phút, lời cũng chưa kịp nói thì anh dẹp sách đứng dậy bỏ lên phòng.
Lúc ăn cơm, mỗi lần anh mà giận cậu cái gì đó thì lúc ăn cơm cậu sẽ gắp thức ăn cho anh, rồi anh sẽ hết tức giận vì thế cậu cười cười vừa định gắp cho anh một miếng thịt kho tàu món mà anh thích ăn nhất ai ngờ anh lại lần nửa đứng lên để chén cơm xuống nói
Trương Tuấn Hào-anh
Trương Tuấn Hào-anh
Con no rồi!
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
*Được! Trương Tuấn Hào anh thích giận thì cứ giận đi. Em đây sẽ không giải hòa nữa!*
Nửa đêm cậu nằm lăn lộn thế nào cũng không ngủ được nên định xuống bếp rót nước uống. Lúc đi ngang thì thấy cửa phòng ba mẹ khép hờ, phòng sáng đèn, tiếng nói chuyện vọng ra. Cậu tính đi qua nhưng rồi lại nghe ba mẹ nhắc đến cậu và anh. Lòng tò mò nổi lên, nên đứng nghe xem sao. Đùng một cái trong đầu
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
*Mình không có nghe nhầm chứ? Ba mẹ nói Trương Tuấn Hào không phải anh ruột của mình? Ba mẹ nói từ nhỏ mình đã có hôn ước với anh ấy?*
Cậu đẩy cửa xong vào nhìn ba và mẹ giọng hốt hoảng hỏi
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Cái gì mà không phải ruột thịt? Cái gì mà hôn ước? Ba mẹ đang nói cái gì thế?
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Ba mẹ? Trả lời cho con biết đi chứ?
Mẹ cậu giơ tay nắm lấy tay ba cậu nhìn ông ý bảo là ba cậu hãy nói chuyện khi nãy đi
Ba
Ba
Trạch Vũ…con…con…
Trương Tuấn Hào-anh
Trương Tuấn Hào-anh
Trạch Vũ? Sao em còn chưa ngủ lại chạy sang phòng của ba mẹ? Có chuyện gì sao?
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Mau! Trương Tuấn Hào anh mau hỏi ba mẹ. Tại sao lại nói anh không phải anh ruột của em? Lại còn có cái hôn ước khỉ gió gì nữa? Anh mau hỏi đi!/nắm chặt tay anh/
Sao khi nghe cậu nói xong gương mặt của anh đột nhiên trầm xuống yên lặng mà nhìn cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
*Gì vậy? Trương Tuấn Hào biểu cảm của anh bây giờ là sao?*
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
*Chẳng lẽ chuyện này là thật sao?*
Trương Tuấn Hào-anh
Trương Tuấn Hào-anh
Trạch Vũ! Cũng không còn sớm nữa em về phòng ngủ đi! Có gì ngay mai rồi nói, có được không?
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Không! Em không về! Ba mẹ hãy nói cho con biết! Rốt cuộc Trương Tuấn Hào có phải là anh ruột của con không?
Ba
Ba
Haizz…Đúng vậy! Tuấn Hào nó không phải là anh ruột của con!/thở dài/
Sau đó ông ngồi trầm ngâm, như là đang nhớ về câu chuyện xưa của 17 năm về trước, đầu cậu đình chỉ hoạt động, vẫn chưa kịp tiêu hóa hết những lời nói đó
Vào 17 năm trước, có một gia đình chuyển đến đây sống. Cặp vợ chồng đấy không ai khác chính là ba mẹ anh và hiển nhiên đứa con đó chính là Trương Tuấn Hào rồi. Đối với hàng xóm mới ba mẹ của cậu rất nhiệt tình, thoải mái mà giúp đở. Khi ba cậu biết ba anh cũng mang họ Trương thì kể từ đó hai nhà càng thân thiết hơn.
Lúc đấy mẹ cậu thì đang mang thai cậu, lại sắp sinh nhưng may mắn là có mẹ anh bầu bạn cho bà đở buồn. Lúc đó anh mới 7 tuổi, rất ngoan, rất nghe lời, lại thông minh, nên mẹ cậu rất thích. Và rồi 1 tháng sau cậu ra đời trước sự chứng kiến của 4 người lớn và 1 cậu nhóc 7 tuổi
Vì là do hai nhà có duyên với nhau nên ba cậu đã quyết định là cho cậu và anh đính hôn. Vào năm cậu 2 tuổi, ba mẹ của anh dẫn cậu và anh đi chơi ở công viên nước nhưng không may ở trên đường đi xảy ra tai nạn. Vì bảo vệ hai đứa nhóc mà ba mẹ của anh đã chết trong vụ tai nạn đó
Mẹ cậu nói lúc cậu 10 tuổi nhưng ba cậu nói hãy đợi đến 18 tuổi rồi nói cũng chưa muộn. Đúng vậy chỉ còn có 2 tháng rưỡi là đến sinh nhật 18 tuổi của cậu rồi
Sáng ra cậu mang đôi mắt gấu trúc mà nói với mẹ rằng không thể chấp nhận chuyện hôn ước này được. Ấy thế mẹ cậu tức giận quát lại cậu
Mẹ
Mẹ
Mày không chịu thì cũng kệ, dẫu sao chuyện này cũng đã quyết định rồi, không thể thay đổi!
Từ khi biết chuyện cho đến giờ đã là ba ngày rồi, trong ba ngày này cậu đều lãng tránh, không muốn nói chuyện với anh. Đến trường nếu gặp trên đường thì cậu sẽ né, kiếm đường khác mà đi. Ở lớp học khi có tiết của anh thì đôi khi cậu giả vờ đau bụng chuồn lên y tế nằm hoặc có khi không trốn được thì cứ giả vờ mà bơ anh. Ở nhà thì càng không, cậu đều trốn trong phòng, đến cả cơm cũng mang lên phòng mà ăn. Một bên vừa chạy trốn anh, một bên thì vừa năng nỉ với ba mẹ
Đối với chuyện hôn ước đàm phán với mẹ đã thất bại. Bây giờ chỉ còn cách là đàm phán với nhân vật chính thì còn may. Vì vậy khi vừa thấy anh ăn mặc chỉnh tề chuẩn bị ra khỏi cửa thì cậu chạy lại đứng chắn trước mặt anh. Lúc đầu thì cậu hùng hùng hổ hổ dữ lắm nhưng mà khi đứng trước mặt anh thì cậu lại ấp úng
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương....Tuấn Hào....về cái chuyện hôn ước đó! Anh... anh cũng không đồng ý đúng không?
Trương Tuấn Hào-anh
Trương Tuấn Hào-anh
Anh không có ý kiến! Dẫu gì chuyện này cũng đã sắp xếp từ lâu rồi. Có gì thì em hãy đi nói với mẹ đấy!
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Tuấn Hào! Anh còn không biết tính của mẹ hay sao? Em mà nói được thì em cũng không đến mà đàm phán với anh!
Cậu tức giận hét vào mặt anh, sao đó quay lưng bỏ đi đến trường
Trương Tuấn Hào-anh
Trương Tuấn Hào-anh
Tiểu Bảo
Trương Tuấn Hào-anh
Trương Tuấn Hào-anh
Tiểu Bảo
Trương Tuấn Hào-anh
Trương Tuấn Hào-anh
Tiểu Bảo…sắp trễ học rồi…lên đây anh chở cho
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Không cần! Anh đi đi! Em đi xe buýt là được rồi!
Trương Tuấn Hào-anh
Trương Tuấn Hào-anh
Thôi mà...Tiểu Bảo, còn lâu lắm mới tới trạm xe buýt... lên đây anh chở. Mà em quên rằng hôm nay tiết đầu tiên là của cô Thuần à?
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Đã nói là….khoan đã..!!
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
*chết tiệt! Sao mình lại quên hôm nay có tiết của bà cô la sát đó chứ*
Cậu cắn rắng, bỉu môi bước đến cầm nón đội lên đầu để cho anh chở đến trường
Trong suốt buổi học cậu cứ mơ mơ màng màng chả lọt một chữ nào vào tai được
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Trạch Vũ, mấy hôm nay mày bị làm sao thế? Sao cái mặt như bánh bao chiều vậy?
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Tao đang muốn chết đây này! Haizzzzz!
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Sao có chuyện gì? Tâm sự với đứa tao nè!
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Tao ví dụ nha: Nếu mày có hôn ước với một người từ nhỏ, đến bây giờ mày mới biết, mà người đó lại là anh trai của mầy. Thì mày sẽ làm thế nào?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Đ*! Loạn luân à?/lỡ miệng nói to/
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Suỵt! CMN sao mồm của mày như cái bô vậy? Nhỏ tiếng một chút!
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Ừ...ừ... nhỏ tiếng, mà loạn luân hả?
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Không...Không phải anh ruột!
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Xời... tưởng gì không phải anh ruột thì có sao đâu!
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Nhưng hai nguời không có yêu nhau thì đám cưới cái gì?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Trạch Vũ sau mày ngu vậy! Bộ mày không thấy mấy bộ phim hoặc là truyện gì đó nó đều để là cưới trước yêu sau hả?
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
Cái gì mà cưới trước yêu sau. Mày không thấy tao chỉ mới có 17 tuổi và còn đang đi học hả? Vậy mà lại kêu tao đi cưới với chả hỏi!
Đột nhiên cậu thấy Tân Hạo chấp tay lại với nhau, nhìn cậu cười nham hiểm, ánh mắt lóe lên tia sáng dị thường.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Trương Trạch Vũ! Mày nên khai báo thành thật thì sẽ được khoan hồng đấy
Trương Trạch Vũ-cậu
Trương Trạch Vũ-cậu
….*mình vừa vạch áo cho người ta xem lưng đấy*
Hot

Comments

Hủ Kiêm Fan TF Gia Tộc

Hủ Kiêm Fan TF Gia Tộc

đợi em đội mũ bảo hiểm đẫ chị ơi

2024-01-01

3

Anh Thư

Anh Thư

bà tg quay xe gắt quá, tôi chx kịp đội mũ=)))

2023-12-05

2

Bou

Bou

đùuuu

2023-10-30

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play