Chương 2. Trần Gian: Lễ Minh Hôn.

Cô vẫn ở trong hang động nhỏ chờ bão tuyết tan
Bạc Diệu
Bạc Diệu
*sao…buồn ngủ thế này…*
Bạc Diệu mơ màng nhắm đôi mi mắt, ngủ thiếp một giấc dài
Lúc Du Nhiên kết thúc việc ngồi thiền, chân dưới của cô như có một vật đè người cho đến khi cô nhìn xuống phía bên dưới
Cô thế mà nằm trên người nàng ngủ một cách ngon lành
Lâm Du Nhiên
Lâm Du Nhiên
/Nhìn xuống/
Lâm Du Nhiên
Lâm Du Nhiên
*Cô ta ngủ rồi? Còn không đề phòng bất cứ thứ gì mà ngã lên người mình* /thở dài/
Du Nhiên từ từ đỡ cô nằm sang một bên nằm rồi quay sang dùng phép tạo ra một chút lửa phát sóng nơi tối tăm của băng cốc
Lâm Du Nhiên
Lâm Du Nhiên
*Ấm hơn chút rồi*
Nàng vẫn luôn đốt lửa chờ cho đến khi bão tuyết tan, nhưng chờ đến khi nào thì nàng cũng không biết
Bạc Diệu ngủ liên miên suốt hai ngày, nửa mớ nửa thật. Lúc cô tỉnh lại, trên người được phủ một lớp áo khoác màu lam, rất giống của nàng.
Ngẩn nhìn sang, cô nhìn thấy một ngọn lửa tàn chưa tắt hẳn.
Bạc Diệu
Bạc Diệu
*Cô ta đi rồi*
Bạc Diệu
Bạc Diệu
*Chắc là đã về tiên giới. Sau khi báo được nỗi hận trong lòng mình đến đó trả ơn sau vậy*
Bên trong chỉ những âm thanh tí tách của hạt sương sa đang rơi ở ngoài động.
Bạc Diệu
Bạc Diệu
*Mình nên trở về xử lý vài rắc rối trước, còn người này có duyên tái ngộ mình sẽ báo đáp sau*
Bạc Diệu hóa thành làn khói đen theo làn gió cuốn theo tuyết.
___________________________
Quay về quỷ giới, muốn tìm về đến những thúc bá, thúc phụ để cùng bàn bạc nghĩ cách đối phó với tiểu sư đệ Bạc Cửu.
Nhưng cô chỉ vừa bước vào, một đàn người đã bao vây trước sân nhà của họ.
Bây giờ Bạc Diệu đi vào, chỉ có một con đường chết.
Cô chỉ biết tìm nơi ẩn náo, tìm lại những thuộc hạ trung thành từ từ bàn kế hoạch.
Bạc Diệu nào ngờ, đệ đệ ngang nghạnh ương bướng năm nào không chừa cho cô một đường sống.
Giới tu tiên, đồn cô tàn sát sinh linh vô tội.
Ở phàm trần, hắn đồn cô là quỷ khác máu giết người như lanh.
Còn ở đây, hắn lại dùng thế lực của mình để giết những linh hồn lang thang.
Cả những linh hồn đang đi đầu thai, Bạc Cửu cẩn thận lục soát tìm và truy bắt cô cho bằng được.
Bạc Diệu cải trang thành một nam nhân, chiếc lục lạc trên người cũng biến thành một mảnh ngọc bội.
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
*Như vậy chắc không ai nhận ra*
Bạc Diệu lấy tên Lâm Giang Phong đặt cho chính mình khi nhìn lại những gì trước mắt.
Đời không ai biết được chữ ngờ.
Hôm nay cảnh đẹp, ngày mai gió bay thổi bay những thứ ảo diệu như giấc mộng kia.
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
*Bây giờ kiếm lại những thúc phụ với tiểu muội muội ta*
Bạc Diệu tay cầm quạt, nhẹ nhàng bước về những lên thuộc hạ của hắn một cách thản nhiên.
NVP
NVP
Đứng lại!!
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Hả?
NVP
NVP
Lục soát!
Bọn chúng dùng một tấm gương soi vào từng thước da trên người cô, nhưng không soi ra được thứ gì.
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Ta được đi chưa?
NVP
NVP
Ừ, mời!
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Cảm tạ!
Bạc Diệu cẩn thận liếc nhìn sang họ, chậm chạp bước vào bên trong, đến khi họ không còn để mặt đến, cô nhanh chân rời khỏi đến nhân gian.
Chốn hoa lệ người đến, cuộc đời như dòng nước chảy xuôi nguồn.
Lần đầu đặt chân đến, cô ngạc nhiên khi thấy một màu sáng ấm từ một thành lầu.
Những con người mặc một bộ y phục đỏ đưa dâu, trên kiệu hoa buộc một vải trắng.
Tất cả điều đeo mặt nạ, nhảy chân sáo. Thay vì không khí vui vẻ lại là một bầu trời ảm đạm, không sức sống.
Những người phía trước thay nhau tuông những giọt lệ sầu.
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
*Sao giống Minh Hôn lúc trước của thúc phụ vậy?*
Cô không nhịn được cơn tò mò của bản thân, liền dùng phép vén rèm và khăn voan của cô dâu.
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
*Đúng như ta đoán, nhưng luật này bị cấm sao khi nhị thẩm thẩm mất*
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Vị huynh đài cho hỏi, ai là người bảo tổ chức lễ Minh Hôn này vậy?
NVP
NVP
Nghe nói là ma đầu Bạc Diệu ép đệ đệ mình cưới vợ bắt bọn ta dân hiến một nữ tử
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Cảm tạ! *cái thằng nhóc này, đúng là không muốn chừa cho ta con đường sống, đến nỗi dùng cả cách này*
Bạc Diệu nhẹ nhàng phất phất tay, đưa tân nương từ trong kiệu vào trong ngọc bội.
Cô lặng lẽ rời đi đến nơi thanh vắng, đưa người ra bên ngoài.
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Cô gì ơi!
Bạc Diệu lên tiếng gọi nhưng không hề có một chút tiếng nói nào đáp lại cho đến khi cô tháo mảnh vải bịt mắt đó ra.
Đôi mắt của tân nương vô hồn như bị chuông bạc khống chế thần trí.
Thứ giải trừ nó chỉ có máu thuần của ma tộc, cô không nghĩ nhiều cắt lấy tay mình nhiễu từng giọt xuống miệng cho đến khi vị cô nương dần hồi phục.
Bạch Nguyệt
Bạch Nguyệt
Đây là đâu? Ngươi là đệ đệ của nữ ma đầu đó à?
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Không phải!
Bạch Nguyệt
Bạch Nguyệt
Vậy ngươi muốn làm gì?
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Giúp ngươi
Bạch Nguyệt
Bạch Nguyệt
Ta?
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Ừ, cô bị chuông bạc khống chế. Ta chỉ giúp cô giải trừ và đưa cô ra khỏi đó
Bạch Nguyệt
Bạch Nguyệt
Cảm tạ huynh công tử
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Lâm Giang Phong (Bạc Diệu)
Hot

Comments

🛹

🛹

kẻ mình quan tâm kh bằng kẻ quan tâm mìnhh

2025-05-21

1

🛹

🛹

hay vậy spawn ngay khu này, tuỵt dờii

2025-05-21

1

🛹

🛹

là ghệ tương laii chứ gìi

2025-05-21

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play