Chương 7: Hồi Ký Của Dị Ninh (3)

Tôi đã kể cho Mai Hoa nghe về vụ tai nạn, tôi biết lúc này không nên khiến bệnh nhân xúc động mạnh, nhưng tôi không thể giấu được.

Cô ấy đã khóc rất nhiều, cũng như tôi, cô ấy chỉ có nhóm bạn này là người thân, thế nên tôi hiểu cảm giác của cô ấy lúc này.

Vì Lương Mai Hoa không có người thân nào khác nên Dị Ninh đảm nhiệm việc chăm sóc cho cô ấy. Phần tiếp theo trong hồi ký là những câu chuyện ở trong bệnh viện. Hai người chỉ còn có nhau trên đời, không lạ khi sau khi Lương Mai Hoa xuất viện, cả hai quyết định kết hôn. Dị Quân vốn biết trước được việc này, vì anh từng nghe qua về tên bà nội, nhưng câu chuyện thì là lần đầu nghe tới.

Cái chết vẫn luôn ám ảnh tôi, nó xuất hiện trên mọi nẻo đường ngoài phố, mọi xó xỉnh trong nhà. Dường như tôi có thể nghe nó thách thức tôi “Mày có thể chạy, nhưng mày không thể thoát.”

Tôi điên cuồng lao đầu vào nghiên cứu, đến nỗi vợ tôi nhiều lần phải ép tôi nghỉ ngơi.

“Nếu còn tiếp tục anh sẽ chết đấy.” Cô ấy lo lắng nói.

Điều đó nghe thật kì lạ, tôi đang nghiên cứu để hướng tới sự sống, nhưng trong mắt người khác thì tôi lại đang đi về phía cái chết ư?

Tôi không muốn làm vợ tôi buồn và lo lắng, nên tôi luôn nghe theo cô ấy.

Hơn mọi lý do nào khác như vì sự phát triển của nhân loại, vì thành tựu vĩ đại lưu danh muôn thuở hay tầm thường như kiếm thật nhiều tiền, mục đích lớn nhất của tôi là để không phải mất đi thêm ai khác. Và người còn lại duy nhất của tôi là Mai Hoa.

Tôi đã cố gắng loại bỏ mọi con đường đến cái chết trong nhà. Tôi đã dẹp bỏ đèn trần, thứ cha tôi từng rất thích. Việc ra khỏi nhà cũng hạn chế hết mức để tránh tai nạn giao thông. Những vật sắc nhọn phải được cất giữ kĩ càng, hệ thống điện cũng phải kiểm tra hằng ngày. Và bữa ăn hàng ngày cũng phải kiểm soát thật kĩ để không dẫn đến căn bệnh nào.

Mọi người xung quanh thường bảo rằng tôi đang thái quá lên, nhưng họ thì hiểu gì chứ?

Mai Hoa là người duy nhất hiểu tôi, dù trong mắt cô ấy, tôi có thể thấy được vẻ lo ngại. Không phải vấn đề lớn, tôi làm vậy vì cô ấy, và cô ấy hiểu tôi, thế là đủ.

“Ra là ở phòng khách từng có đèn trần, anh đã nghĩ rằng thiết kế này nếu có thêm đèn trần thì đẹp.” Dị Quân lên tiếng.

Anh không ngờ ông của anh lại có nhiều vấn đề về tâm lý như vậy. Điều đó khiến anh tự hỏi có phải lúc nhỏ anh quá vô tâm không? Nhưng Dị Quân tự cảm thấy không thể trách mình được, do ông của anh vốn xa cách với mọi người trong nhà.

“Tin vui là sức khỏe của chị nhà rất tốt.” Bác sĩ nói “Tin tốt hơn là chị nhà đã có thai rồi.”

Tôi vui mừng vô cùng. Cùng với niềm vui đó, tôi bỗng tự hỏi, sự sống đến từ đâu?

Về mặt sinh học thì đương nhiên tôi đã quá rõ, nhưng vẫn không phải lời giải thích tôi tìm kiếm.

Sau lời nói đó của bác sĩ, tôi liền dẹp bỏ tất cả các nghiên cứu đang dang dở hoặc chuyển nó cho người khác. Bấy giờ, tôi dồn toàn bộ thời gian để nghiên cứu nâng cao việc bảo vệ sức khỏe cho phụ nữ mang thai.

Lão sếp khó chịu của tôi không vui về việc này và làm ầm lên. Tôi không quan tâm tới lão hay những việc lão định làm. Các cấp trên đã tỏ ra thông cảm cho tôi và đứng ra giảng hòa. Tuy nhiên vẫn đưa ra cảnh cáo về thái độ làm việc thiếu chuyên nghiệp của tôi.

“Tuy em chưa bao giờ gặp ông nội anh, nhưng có thể thấy ông ấy là một người chồng tốt.” Trần Lệ Mẫn nhận xét.

“Anh cũng có thể làm một người chồng tốt chưa?” Dị Quân hỏi.

“Cái gì vậy? Anh tập trung chút đi.” Trần Lệ Mẫn lúng túng, cô không lường trước được việc bỗng dưng gặp lại Dị Quân sau hai năm, lại còn bị Trang Tiên Linh nói ra việc mình thích anh ta, rồi giờ anh ta còn tỏ ra cũng thích mình. Không phải là cô không thích nhưng cảm giác đột ngột không xử lí được.

Họ lại tiếp tục theo dõi tập hồi ký, phần sau đó là câu chuyện lúc Dị Ninh chăm sóc cho người vợ đang mang thai của mình. Nhìn số trang ít ỏi còn lại, Dị Quân lo lắng rằng mình không có những gì mình cần tìm kiếm.

Thời khắc mà cả hai chúng tôi chờ đợi cuối cùng cũng tới. Từ lâu tôi đã chuẩn bị sẵn một phòng hộ sinh cao cấp chuẩn bị cho ngày này. Tôi tin rằng cái chết lần này sẽ không thể thắng được tôi. Không thể, chắc chắn không thể.

Đó chỉ là ước mơ hão huyền của tôi, dù có mọi may móc thiết bị hỗ trợ cần thiết, Mai Hoa vẫn qua đời sau khi sinh.

Tôi cảm nhận được cái chết đang chế giễu những nỗ lực của tôi.

“Ta đã nói gì nào, con người các ngươi không thể chống lại tự nhiên được. Cái chết là bất khả kháng.”

Bác sĩ tới nói với tôi “Mong anh đừng quá đau buồn. Tuy vợ anh đã mất nhưng đứa con rất khỏe mạnh.”

Ông ta đang bế một đứa trẻ sơ sinh đưa tới trước mặt tôi. Sự sống đến từ đâu? Tôi vẫn không trả lời được, tôi chỉ thấy cái chết đang bủa vây ngay từ khi con người sinh ra.

Liệu bao giờ sẽ đến thời khắc của đứa trẻ này? Một trăm năm, sáu mươi năm, ba mươi năm, mười năm, một năm hay là ngày mai? Nhìn vào đứa bé tôi chỉ có thể nghĩ về cái chết của nó.

Tôi không thể bước vào một mối liên kết mới được nữa, vì khi nhìn vào họ, tôi không thể thấy gì khác ngoài cái chết, điều đó nằm ngoài sự chịu đựng của tôi.

“Đặt tên nó là Dị Lương Tân, chúng tôi đã quyết định như vậy. Trao nó cho vú nuôi đi.” Tôi đã thuê sẵn vú nuôi cho thằng nhóc từ trước khi nó ra đời.

Tôi không đó lấy đứa bé, xoay lưng bước đi trong sự ngỡ ngàng của bác sĩ.

Chapter
1 Chương 1: Dị Quân Trở Về
2 Chương 2: Về Nhà
3 Chương 3: Truy Tìm Tung Tích Thây Ma
4 Chương 4: Phòng Làm Việc Của Dị Ninh
5 Chương 5: Hồi Ký Của Dị Ninh
6 Chương 6: Hồi Ký Của Dị Ninh (2)
7 Chương 7: Hồi Ký Của Dị Ninh (3)
8 Chương 8: Tiếp Tục Tìm Kiếm
9 Chương 9: Ngăn Kéo Bí Mật
10 Chương 10: Hồi Ký Của Dị Ninh (4)
11 Chương 11: Hồi Ký Của Dị Ninh (5)
12 Chương 12: Cuộc Điều Tra Tiếp Tục
13 Chương 13: Dị Lương Tân Tỉnh Lại
14 Chương 14: Lấy Lời Khai
15 Chương 15: Tại Sao Lại Ở Khu Rừng?
16 Chương 16: Phòng Nghiên Cứu Bí Mật
17 Chương 17: Chuyến Thăm Mộ
18 Chương 18: Lời Tỏ Tình
19 Chương 19: Dương Vĩnh
20 Chương 20: Dương Vĩnh (2)
21 Chương 21: Truy Tìm Phòng Nghiên Cứu
22 Chương 22: Truy Tìm Phòng Nghiên Cứu (2)
23 Chương 23: Tổ Chức
24 Chương 24: Manh Mối Bị Cắt Đứt
25 Chương 25: Phòng Nghiên Cứu Mới
26 Chương 26: Câu Chuyện Của Dị Lương Tân
27 Chương 27: Trở Về Với Lòng Đất
28 Chương 28: Làn Khói Của Cái Chết
29 Chương 29: Kế Hoạch Bắt Cóc
30 Chương 30: Cuộc Hẹn
31 Chương 31: Phát Hiện Tin Nhắn
32 Chương 32: Giăng Bẫy
33 Chương 33: Mai Phục Thất Bại
34 Chương 34: Tiếp Cận
35 Chương 35: Bị Phát Hiện
36 Chương 36: Vụ Bắt Cóc Thứ Hai
37 Chương 37: Quyết Định Chạy Trốn
38 Chương 38: Định Mệnh Của Nhà Họ Dị
39 Chương 39: Mười Năm Sau
40 Chương 40: Trợ Lý
41 Chương 41: Vụ Trộm Xác
42 Chương 42: Viên Thượng
43 Chương 43: Thương Lượng
44 Chương 44: Kẻ Thù Cũ
45 Chương 45: Tai Nạn Bất Ngờ
46 Chương 46: Mất Trí
47 Chương 47: Trần Thanh Cốc Trở Về
48 Chương 48: Bóng Ma Ở Tòa Nhà Bỏ Hoang
49 Chương 49: Cô Gái Kì Lạ
50 Chương 50: Cuộc Nói Chuyện Trên Sân Thượng
51 Chương 51: Lý Thuyết Về Sinh Tử
52 Chương 52: Đi Tìm Tung Tích
53 Chương 53: Anh Em Nhà Tư Không
54 Chương 54: Xác Nhận Mối Quan Hệ
55 Chương 55: Dị Quang Bảo Trở Lại
56 Chương 56: Tư Không Minh
57 Chương 57: Nơi Bắt Đầu
58 Chương 58: Thỏa Thuận
59 Chương 59: Kẻ Hồi Sinh Người Chết
60 Hậu Truyện
Chapter

Updated 60 Episodes

1
Chương 1: Dị Quân Trở Về
2
Chương 2: Về Nhà
3
Chương 3: Truy Tìm Tung Tích Thây Ma
4
Chương 4: Phòng Làm Việc Của Dị Ninh
5
Chương 5: Hồi Ký Của Dị Ninh
6
Chương 6: Hồi Ký Của Dị Ninh (2)
7
Chương 7: Hồi Ký Của Dị Ninh (3)
8
Chương 8: Tiếp Tục Tìm Kiếm
9
Chương 9: Ngăn Kéo Bí Mật
10
Chương 10: Hồi Ký Của Dị Ninh (4)
11
Chương 11: Hồi Ký Của Dị Ninh (5)
12
Chương 12: Cuộc Điều Tra Tiếp Tục
13
Chương 13: Dị Lương Tân Tỉnh Lại
14
Chương 14: Lấy Lời Khai
15
Chương 15: Tại Sao Lại Ở Khu Rừng?
16
Chương 16: Phòng Nghiên Cứu Bí Mật
17
Chương 17: Chuyến Thăm Mộ
18
Chương 18: Lời Tỏ Tình
19
Chương 19: Dương Vĩnh
20
Chương 20: Dương Vĩnh (2)
21
Chương 21: Truy Tìm Phòng Nghiên Cứu
22
Chương 22: Truy Tìm Phòng Nghiên Cứu (2)
23
Chương 23: Tổ Chức
24
Chương 24: Manh Mối Bị Cắt Đứt
25
Chương 25: Phòng Nghiên Cứu Mới
26
Chương 26: Câu Chuyện Của Dị Lương Tân
27
Chương 27: Trở Về Với Lòng Đất
28
Chương 28: Làn Khói Của Cái Chết
29
Chương 29: Kế Hoạch Bắt Cóc
30
Chương 30: Cuộc Hẹn
31
Chương 31: Phát Hiện Tin Nhắn
32
Chương 32: Giăng Bẫy
33
Chương 33: Mai Phục Thất Bại
34
Chương 34: Tiếp Cận
35
Chương 35: Bị Phát Hiện
36
Chương 36: Vụ Bắt Cóc Thứ Hai
37
Chương 37: Quyết Định Chạy Trốn
38
Chương 38: Định Mệnh Của Nhà Họ Dị
39
Chương 39: Mười Năm Sau
40
Chương 40: Trợ Lý
41
Chương 41: Vụ Trộm Xác
42
Chương 42: Viên Thượng
43
Chương 43: Thương Lượng
44
Chương 44: Kẻ Thù Cũ
45
Chương 45: Tai Nạn Bất Ngờ
46
Chương 46: Mất Trí
47
Chương 47: Trần Thanh Cốc Trở Về
48
Chương 48: Bóng Ma Ở Tòa Nhà Bỏ Hoang
49
Chương 49: Cô Gái Kì Lạ
50
Chương 50: Cuộc Nói Chuyện Trên Sân Thượng
51
Chương 51: Lý Thuyết Về Sinh Tử
52
Chương 52: Đi Tìm Tung Tích
53
Chương 53: Anh Em Nhà Tư Không
54
Chương 54: Xác Nhận Mối Quan Hệ
55
Chương 55: Dị Quang Bảo Trở Lại
56
Chương 56: Tư Không Minh
57
Chương 57: Nơi Bắt Đầu
58
Chương 58: Thỏa Thuận
59
Chương 59: Kẻ Hồi Sinh Người Chết
60
Hậu Truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play