Trong bóng tối u ám của đêm, Nguyên An mở mắt, đôi mắt âm dương của anh nhấp nhô như đang cảm nhận sự u ám tràn ngập xung quanh. Những hồn ma đen tối bắt đầu hiện hình xung quanh anh, tạo nên bức tranh đen trắng đầy kỳ bí.
Anh nằm im trên giường, bồi hồi trong giấc mơ kỳ lạ mà anh thường gặp gỡ. Những giọt mưa nhẹ giọt từ bên ngoài cửa sổ, âm thanh nhẹ nhàng của nó hòa mình vào không khí. Anh cảm nhận một sức mạnh kỳ bí hiện đang xâm nhập vào tâm trí anh.
Gương mặt trầm lắng của Nguyên An ánh lên ánh sáng mờ từ đèn đêm. Anh đứng dậy, bước chân anh in đậm bóng tối trên sàn nhà. Tưởng tượng và hiện thực dường như hòa quyện, khi đôi mắt âm dương của anh dần dần chìm đắm vào thế giới tâm linh.
Anh nhớ đến những đêm trước đây, những hình ảnh hồn ma bí ẩn hiện lên và biến mất trong giấc mơ. Những giọt mưa giống như nước mắt của những linh hồn đang tìm kiếm sự an nghỉ. Nguyên An cảm thấy trách nhiệm trên vai mình, nhưng cũng hiểu rằng đây là cuộc hành trình mà anh phải đối mặt.
Với đôi mắt âm dương, anh nhìn thấy những hình ảnh mơ hồ của những người đã khuất, những âm thanh văng vẳng từ thế giới tâm linh. Bóng ma bí ẩn đưa anh đến một thị trấn nhỏ giữa rừng sâu, nơi mà những đám mây đen đậu trệ trên đỉnh các ngôi nhà. Sự yên bình của thị trấn này trở nên đặc biệt khó chịu, khi ánh đèn vàng và ánh đèn xanh dương pha trộn tạo nên không gian lạnh lẽo.
Nguyên An bước vào thị trấn với lòng nhấn chìm trong nghi ngờ và hồi hộp. Hơi thở đều đặn nhưng hạnh phúc cô độc của anh vang lên trong không gian yên bình. Một cảm giác tò mò và sự quyết tâm tràn ngập trái tim anh, khi anh bắt đầu cuộc phiêu lưu đầy khám phá trong thế giới tâm linh kỳ bí.
Chương 2: "Nụ Cười Ma Quái"
Thị trấn bí ẩn trải dài dưới bóng đêm, hồn ma của nó như là một bản hòa nhạc êm dịu nhưng chất chứa những điều bí ẩn. Nguyên An và Thu Hương bước đi trong không gian tĩnh lặng, giữa những con đường rải đầy lá vàng, nơi mà tiếng bước chân của họ trở nên ồn ào trong không khí u ám.
Ánh sáng từ bức tranh pháp sư đen tối vẫn tỏa sáng như một nguồn năng lượng tăm tối. Bức tranh không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn như một cánh cửa mở ra thế giới tăm tối của thị trấn. Nguyên An không thể rời mắt khỏi nụ cười ma quái, như một thách thức tới lòng can đảm của anh.
"Bức tranh này giống như có ý thức," Nguyên An thì thà, những giọt mưa nhẹ tạt trên gương mặt anh như những giọt lệ từ những hồn ma đã mất.
Thu Hương chấp nhận nhìn chăm chú vào bức tranh, đôi mắt xanh của cô như có thể đọc được những câu chuyện tăm tối được kể bên trong. "Đúng vậy, nhưng nó cũng có thể là chìa khóa mở ra sự hiểu biết. Chúng ta cần phải xâm nhập vào tâm hồn của nó."
Họ tiếp tục hành trình qua con đường đá lạnh lẽo, những cây cổ thụ bên đường như những nhân chứng của thời gian. Bước chân của họ in sâu vào lá vàng rụt lại, âm thanh giống như những tiếng đàn êm dịu. Bí mật của thị trấn rộ lên, và mỗi góc phố, mỗi bức tranh trên tường đều giữ lại một câu chuyện khó đoán.
Khi tiến gần trung tâm, một ngôi đền cổ kính nổi bật giữa quảng trường. Ánh sáng từ bên trong làm tăng thêm sự linh thiêng của địa điểm. Họ cẩn thận mở cánh cửa cổ kính, bước vào không gian ẩn mình với khói trắng nhẹ mảng lạnh.
Trong đền, bức tượng phật toát ra ánh sáng như một ngọn nến thiêng liêng. "Đây có lẽ là nguồn sáng hy vọng mà chúng ta đang tìm kiếm," Thu Hương nói, ánh mắt xanh của cô nhìn chằm chằm vào tượng phật.
Nguyên An nhìn quanh, cảm nhận sự linh thiêng của đền, nhưng cũng có một sự áp đặt, như là một lực lượng khác đang cố gắng chiếm lấy không gian tâm linh này. "Chúng ta phải làm gì tiếp theo?" anh hỏi, sự quyết tâm hiện rõ trên khuôn mặt.
Thu Hương nghiêng đầu, đôi mắt xanh nâu nhìn sâu vào bức tượng. "Chúng ta phải kích hoạt sức mạnh của niềm tin và tình yêu ở đây. Đó có lẽ là chìa khóa để làm sáng ngôi đền và đánh tan sự tăm tối của thị trấn."
Updated 27 Episodes
Comments