Chapter 18: Lời đồn của bà hàng xóm

Ngày hôm sau, chuyện cô đi quán nước cùng hai đứa bạn đã được bà tám hàng xóm quý hóa kia thổi phồng lên một cách không thể nào phi lí hơn. Rất nhanh đã đến tai Trương Thịnh.

Anh không tin, lại thêm bực mình cái mỏ của bà hàng xóm này đã lâu, anh giận dữ qua đối chất.

"Này bà! Nói chuyện chút được không ạ?" Thịnh lù lù xuất hiện trước cổng của bà hàng xóm.

"Hết hồn! Cậu Thịnh, cậu tính hù bà già này giật mình đến chết hay gì."

"Đừng có làm bộ làm tịch. Bà nói đi, tại sao lại loan tin đồn về em gái con tôi. Nhà tôi trước giờ có bao giờ đụng đến gia đình bà đâu."

Biết mình sai, nhưng vì bản tính không chịu nhún nhường ai, bà hàng xóm quát lại:

"Tưởng chuyện gì. Tôi nói có sai đâu. Sao không về tự hỏi em gái của cậu đấy. Đừng thấy con Thư nó ngoan hiền thế chứ nhiều khi không phải vậy đâu. Nghĩ sao mới có bây lớn mà đã bày đặt hẹn hò trai gái. Tôi còn thấy thằng ôn dịch kia sờ đùi hôn hít nó nữa kìa, hai đứa ôm nhau xà nẹo nhìn thấy phát ớn. Đúng là con nít quỷ, học không lo học mà lo tập tành yêu đương nhăn nhít, rồi có ngày nó vác cái bụng bầu về cho thằng anh hai nó nuôi cho mà coi!"

"Bà liệu mà giữ mồm giữ miệng cho cẩn thận. Sống để phước cho con cái đi ạ. Đừng tưởng lớn tuổi mà muốn nói gì thì nói."

Đôi co một hồi lâu, hai bên không ai chịu nhường ai. Cho đến khi cảm thấy bản thân hơi đuối lý, bà hàng xóm mới kiếm cớ đánh trống lãng rồi rúc vào trong nhà.

"Đúng là... Chậc chậc!"

Trương Thịnh trong lòng khó chịu đi về nhà. Tuy vậy, anh vẫn để bụng những lời mà bà hàng xóm nói. Anh lại lân la sang tiệm nước mà theo bà già kia nói là thấy Thư ôm một thằng ất ơ nào đó.

Sau khi hỏi rõ chủ quán, bác ấy mới xác nhận đúng là hôm qua có ba bạn nam và ba bạn nữ đến đây nói chuyện rất lâu, trùng hợp lại vào ngay thời gian anh đi ship hàng.

Thịnh cảm ơn rồi rảo bước về nhà, trong lòng cứ nôn nao không thôi. Anh biết không thề vì những lời nói kia mà nghi ngờ Yến Thư, nhưng con bé chẳng nói gì với anh cả nên khiến anh có chút khó chịu.

Nhưng dù sao việc Thư đi với các bạn nam lạ mặt là thật, thôi thì đợi cô bé đi học về anh sẽ lựa lời trò chuyện cùng em ấy vậy. Anh biết Yến Thư cũng đã đến độ tuổi trưởng thành, không nên kiểm soát cô bé trong mọi sự, phải tìm cách mềm mỏng nói chuyện mới là tối ưu nhất.

Đợi đến giữa trưa, Trương Thịnh vẫn chưa thấy bóng dáng em đâu.

"Quái lạ thật! Hôm nay con bé ra trễ thế không biết!"

Hơn nửa tiếng đồng hồ trôi qua, lúc này Thịnh đã không còn bình tĩnh nữa, liền lấy điện thoại đập đá ra gọi điện cho Thư.

"Sao con bé không nghe máy vậy ta?"

Đồng thời ngay lúc đó, cô chủ nhiệm lớp Thư vừa dắt xe ra cổng thì thấy Thịnh đang liếc nhìn vào trong trường.

"Ơ... dạ chào cô giáo!"

"À chào anh trai bé Thư. Cậu đến đón em ấy sao?"

"À dạ đúng rồi cô giáo! Mà sao thấy con bé giờ này chưa ra nữa!"

"Ủa! Em Thư không báo gì với cậu sao?”

"Báo gì vậy cô giáo?" Anh ngơ ngác hỏi lại, bỗng thấy ruột gan mình nóng cả lên.

"Sáng nay đang trong tiết sinh hoạt chủ nhiệm thì tôi được lớp trưởng báo lại là hai tiết thể dục cuối cùng được nghỉ nên các em được về từ tiết bốn rồi!"

"Ủa vậy sao cô giáo? Con bé không nhắn gì cả!"

"Hình như khi nãy tôi có thấy em ấy cùng Kim Cương và Thảo đi đâu đó cùng nhau. Chắc là mấy đứa tụ tập ăn uống hay đi chơi đâu đó đấy. Tôi cũng không dám chắc, cậu cứ gọi điện cho con bé thử xem. Thôi tôi xin phép về trước."

"Dạ cảm ơn cô giáo!"

Trương Thịnh cúi đầu chào cô rồi lại đưa mắt nhìn vô chiếc điện thoại còn đang sáng đèn.

"Lạ thật! Nếu con bé đến nhà Kim Cương hay Quyên chơi thì ít nhất nó cũng phải báo mình một tiếng chứ."

Anh lại mở lên mục tin nhắn với Yến Thư.

"Thật tình! Con bé có nhắn này. Mình hậu đậu quá lại xóa hết thông báo như bình thường."

Trương Thịnh cảm thấy yên tâm hơn hẳn, vội vã chạy đến quán cơm quen thuộc ăn một đĩa thật ngon rồi chuẩn bị vào làm ca chiều. Không mảy may lo cho em gái nữa.

Về phía Yến Thư, cô gần như sắp cãi tay đôi với Kim Cương đến nơi rồi. Rõ ràng trước lúc được nghỉ tiết thể dục, cả bọn đã thống nhất đến quán quen ăn trưa vì hôm nay được khuyến mãi. Thế mà chẳng hiểu sao Kim Cương lại đánh xe chở Thư và dẫn Quyên đến một quán cà phê chòi. Và, ba gương mặt đểu cán kia đã có mặt từ bao giờ.

Hot

Comments

có khi nào bị hip k Thư ưi

2024-02-02

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chapter 1: Gặp người đúng lúc.
2 Chapter 2: Tuổi thơ bất hạnh.
3 Chapter 3: Xin anh hãy cứu em
4 Chapter 4: Được anh cưu mang
5 Chapter 5: Trọng nam khinh nữ
6 Chapter 6: Xin bà chủ tha cho con
7 Chapter 7: Mở sang một trang sách mới
8 Chapter 8: Được anh sắm đồ mới
9 Chapter 9: Dù sao thì em cũng là con gái
10 Chapter 10: Lần đầu của em
11 Chapter 11: Dự cảm chẳng lành
12 Chapter 12: Mất tiền quỹ lớp
13 Chapter 13: Em không xin lỗi bất cứ người nào cả
14 Chapter 14: Chạy đi tìm em
15 Chapter 15: Hiểu về em nhiều hơn
16 Chapter 16: Bạn trai
17 Chapter 17: Hẹn hò với bạn
18 Chapter 18: Lời đồn của bà hàng xóm
19 Chapter 19: Làm mất lòng nhau
20 Chapter 20: Con gái phải biết giữ mình
21 Chapter 21: Bị anh tra hỏi trách mắng
22 Chapter 22: Ước gì anh đừng có lấy vợ
23 Chapter 23: Tim loạn nhịp vì em
24 Chapter 24: Em muốn đi thì anh sẽ không cản
25 Chapter 25: Anh hai cứu em
26 Chapter 26: Xin lỗi Thư, là anh sai rồi
27 Chapter 27: Tôi thách vợ chồng nhà bà đi kiện đấy
28 Chapter 28: Cảm giác tội lỗi
29 Chapter 29: Tại sao con bé lại dùng thứ này để chơi
30 Chapter 30: Lỡ đâu sau này không ai dám lấy em nữa thì sao anh
31 Chapter 31: Anh sửa điện lạnh lùng và cô hàng xóm tốt bụng
32 Chapter 32: Dụ dỗ con gái nhà lành
33 Chapter 33: Yến Thư trong chiếc váy ngắn hở hang
34 Chapter 34: Cảm ơn anh đã nuôi em
35 Chapter 35: Que thử thai
36 Chapter 36: Mang thai
37 Chapter 37: Bị đuổi khỏi nhà
38 Chapter 38: Hóa ra cũng là loại giẻ rách rẻ mạt
39 Chapter 39: Em bình an là anh yên tâm rồi
40 Chapter 40: Em không muốn lấy chồng
41 Chapter 41: Họ nói anh nuôi em lớn để thịt
42 Chapter 42: Anh lấy Thư làm vợ được không
43 Chapter 43: Trương Thịnh, anh đợi em mười tám nhé
Chapter

Updated 43 Episodes

1
Chapter 1: Gặp người đúng lúc.
2
Chapter 2: Tuổi thơ bất hạnh.
3
Chapter 3: Xin anh hãy cứu em
4
Chapter 4: Được anh cưu mang
5
Chapter 5: Trọng nam khinh nữ
6
Chapter 6: Xin bà chủ tha cho con
7
Chapter 7: Mở sang một trang sách mới
8
Chapter 8: Được anh sắm đồ mới
9
Chapter 9: Dù sao thì em cũng là con gái
10
Chapter 10: Lần đầu của em
11
Chapter 11: Dự cảm chẳng lành
12
Chapter 12: Mất tiền quỹ lớp
13
Chapter 13: Em không xin lỗi bất cứ người nào cả
14
Chapter 14: Chạy đi tìm em
15
Chapter 15: Hiểu về em nhiều hơn
16
Chapter 16: Bạn trai
17
Chapter 17: Hẹn hò với bạn
18
Chapter 18: Lời đồn của bà hàng xóm
19
Chapter 19: Làm mất lòng nhau
20
Chapter 20: Con gái phải biết giữ mình
21
Chapter 21: Bị anh tra hỏi trách mắng
22
Chapter 22: Ước gì anh đừng có lấy vợ
23
Chapter 23: Tim loạn nhịp vì em
24
Chapter 24: Em muốn đi thì anh sẽ không cản
25
Chapter 25: Anh hai cứu em
26
Chapter 26: Xin lỗi Thư, là anh sai rồi
27
Chapter 27: Tôi thách vợ chồng nhà bà đi kiện đấy
28
Chapter 28: Cảm giác tội lỗi
29
Chapter 29: Tại sao con bé lại dùng thứ này để chơi
30
Chapter 30: Lỡ đâu sau này không ai dám lấy em nữa thì sao anh
31
Chapter 31: Anh sửa điện lạnh lùng và cô hàng xóm tốt bụng
32
Chapter 32: Dụ dỗ con gái nhà lành
33
Chapter 33: Yến Thư trong chiếc váy ngắn hở hang
34
Chapter 34: Cảm ơn anh đã nuôi em
35
Chapter 35: Que thử thai
36
Chapter 36: Mang thai
37
Chapter 37: Bị đuổi khỏi nhà
38
Chapter 38: Hóa ra cũng là loại giẻ rách rẻ mạt
39
Chapter 39: Em bình an là anh yên tâm rồi
40
Chapter 40: Em không muốn lấy chồng
41
Chapter 41: Họ nói anh nuôi em lớn để thịt
42
Chapter 42: Anh lấy Thư làm vợ được không
43
Chapter 43: Trương Thịnh, anh đợi em mười tám nhé

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play