[Jujutsu Kaisen| Jjk X Bnha] Pod
Chap 2
Shikoku có thể cảm nhận được một cơn ớn lạnh.
Hệt như tử thần đang vuốt ve trái tim mình.
Trong vô thức, nước mắt của cậu tuôn ra.
Shikoku Takahiro
"Phải... Chạy!!!"
Con phố vào buổi trưa vắng tanh không bóng người, nhưng Shikoku lại cảm thấy nghẹt thở lạ lùng.
Cứ như bản thân cậu đang bị nhồi nhét vào trong một đám người béo núc ních, và đang bị họ chèn ép.
Bản năng sinh tồn ẩn sâu trong linh hồn của cậu liên tục thúc đẩy cơ thể:
PHẢI CHẠY KHỎI
CHẠY ĐẾN KHI KHÔNG THỂ CHẠY NỮA
KHÔNG ĐƯỢC NGỪNG LẠI
Shikoku Takahiro
*Cắm đầu chạy*
Shikoku Takahiro
"Khốn kiếp!"
Shikoku Takahiro
"Mình không khác gì một kẻ điên..."
Shikoku Takahiro
"Khốn kiếp!"
Shikoku Takahiro
"Nhưng mình đang sợ hãi...!!!"
Shikoku Takahiro
"Khốn kiếp!"
Shikoku Takahiro
"Mình sẽ chết mất!"
Hơi thở của Shikoku dồn dập, tai bị ù cả lên. Cơ thể với sức lực yếu đuối của cậu chắc không chịu nổi nữa.
Đất đá xung quanh vỡ tan, Shikoku không thể phản kháng mà ngã quỵ.
Shikoku Takahiro
Khoẹc!!!!
Shikoku Takahiro
*Ói ra máu*
Shikoku Takahiro
Khụ... Khụ!!
Trong khoảnh khắc cậu ngoái đầu nhìn lại, một sức mạnh vô hình đè nặng lên cả cơ thể cậu, ghì chặt cậu xuống nền đất.
Shikoku Takahiro
*Nhìn lên*
Shikoku Takahiro
*Mắt mở to*
Shikoku Takahiro
Q-Quái.... quái vật!!!
Đôi mắt Shikoku mở to, nước mắt ứa ra nhiều hơn vì kinh sợ.
Suốt 15 năm cuộc đời, cậu chưa từng thấy thứ gì xấu thảm họa như con quái vật trước mặt.
Shikoku đoán rằng mình đã bị tên tội phạm này nhắm vào, một kẻ xấu xí sở hữu kosei đáng sợ...
Shikoku Takahiro
"Giá như mình tập thể dục nhiều hơn..."
Shikoku Takahiro
"Mình... chết mất..."
Trong lúc tuyệt vọng, bỗng hồi ức của Shikoku ùa về...
Shikoku Takahiro
*Cười khổ*
Shikoku Takahiro
"Hồi quang phản chiếu? Đùa à?"
Một người đàn ông lao đến, thành công cứu được Shikoku khỏi con quái vật.
Geto Suguru
May thật, vẫn còn sống.
Shikoku Takahiro
"Anh hùng...?!"
Shikoku được người nọ bế trên tay, rồi nhẹ nhàng đặt cậu ngồi xuống dựa vào tường.
Shikoku Takahiro
Khụ... Khụ...!
Shikoku Takahiro
*Ho ra máu*
Geto Suguru
Đừng cử động mạnh, hãy hít thở sâu một chút.
Con quái vật có ý định tấn công cả hai. Nhưng chỉ bằng một cái phất tay của anh ta, một con quái vật khác xuất hiện và ngoạm mất một tay của nó.
Shikoku Takahiro
*Ngỡ ngàng*
Shikoku Takahiro
"Đỉnh quá... Kosei ư?!"
Geto Suguru
Ở yên đó, tôi sẽ lo chuyện còn lại.
Người đàn ông đứng trước con quái vật không hề có chút biểu hiện run sợ. Ngược lại, chính con quái vật mới đang sợ hãi anh ta.
Anh ta đưa tay ra, con quái vật bị biến dạng, co lại thành một quả cầu cỡ bóng tennis trên tay anh.
Geto Suguru
*Nhìn về phía Shikoku*
Sau khi cất quả cầu vào túi quần, anh nhanh chóng tiến đến gần cậu.
Shikoku Takahiro
Anh--- khụ...!
Shikoku Takahiro
*Ho khan*
Shikoku Takahiro
"Đau quá..."
Anh ta khuỵu một chân xuống, ngang tầm Shikoku.
Geto Suguru
Đừng cố quá sức, tôi sẽ gọi xe cứu thương ngay đây.
Anh nói bằng chất giọng dịu dàng, cố gắng trấn an cậu.
Shikoku Takahiro
"Mình chưa từng nghĩ sẽ có ngày được anh hùng cứu..."
Shikoku cảm thấy an toàn hơn một chút. Chí ít thì một anh hùng đã xuất hiện để cứu cậu khỏi một tên tội phạm, cậu nghĩ vậy.
Geto Suguru
À vâng vâng, đường XX, khu X...
Shikoku nhìn người đang gọi điện thoại, bỗng thấy có gì sai sai.
Shikoku Takahiro
"Hero này... Sao cứ là lạ...?"
Shikoku Takahiro
"Mà lạ chỗ nào... mình cũng không biết."
Anh ta phát hiện ánh mắt của Shikoku nhìn về phía mình, liền mỉm cười đáp lại.
Geto Suguru
Đừng khóc nữa nhé?
Geto Suguru
Xe cứu thương sẽ đến ngay thôi, cậu ráng chịu đau một chút.
Shikoku Takahiro
Không phải vì đau mới khóc...!
Shikoku Takahiro
"Chỉ vì tên đó xấu đến phát tởm thôi."
Comments
🦋私はただの蝶です🦋(Emu)
lạ ở chỗ ông đẹp trai á anh
2024-02-02
4