[Countryhumans Ussr X Nazi]Hẹn Ngày Hoa Nở...
chap 2
tác giả 🌷
Lại là con tác giả đay
'..':âm thanh
*...*:suy nghĩ
(...) giao tiếp bằng mắt
/.../hành động
_..._không gian
ABC:quát lớn
~~~~~~:dẹo
👆:giống trên
💦toát mồ hôi,sợ hãi,hoang mang
💢tức giận
💬:nói chuyện qua tin nhắn
...📱:nói chuyện đt
Hắn=Nazi
Gã=Ussr
Ussr
Có lẽ ta nên đi dạo một chút
Nói rồi,gã xỏ giày vào rồi ra ngoài,đêm xuống,đường phố vắng lặng và mang nỗi cô đơn buồn tủi,gã rảo bước trên con đường ấy,nhớ lại khoảng khắc hắn còn sống sẽ lại đan cho gã một cái khăn choàng cổ mỗi khi đông về nhưng giờ nó chỉ là kí ức tươi đẹp của trước kia,gã bước đi trong vô định rồi dừng lại trước một khu căn cứ bỏ hoang
Không khí hoang vu và lạnh lẽo làm cho ta có cảm giác đáng sợ khi vô tình lướt ngang qua,đó là khu căn cứ của hắn,kể từ sau khi bộ ba phát xít mất,nơi này đã bị bỏ hoang,gã không suy nghĩ gì mà Bước vào nơi đó
Mùi ẩm mốc và cây cối mọc xung quanh khắp nơi,gã bật đèn pin lên soi thì từ phía sau có tiến động làm gã giật mình quay lại.gã chỉ kịp nhìn thấy dáng hình của ai đó đã rẽ qua lối đi khác khuất tầm mắt của gã
gã càng ngày càng gần với người đó,vươn tay ra bắt lấy tay của kẻ lạ mặt đó thì bất ngờ,kẻ đó tan biến vào hư không ngay lập tức để lại gã với nhiều dấu chấm hỏi trong đầu,nhìn xung quanh,gã nhận thức được bản thân đang ở trước một cánh cửa phòng,nó đã cũ kĩ và bám đầy bụi trên đó,tiếng kẻo kẹt từ cánh cửa vang lên,gã bước vào với gương mặt lạnh không cảm xúc,có lẽ đây là phòng của hắn,phòng chỉ huy.
Bàn ghế ngổn ngang đầy mùi ẩm mốc,tơ nhện giăng thành chùm tạo nên không khí ảm đạm,u ám.trên bàn làm việc thì giấy tờ lộn xộn và còn một chiếc tủ nhỏ ngay trên đó.gã với lấy một tờ giấy đọc thử thì đó là những tin tình báo từ thời chiến đến giờ,vết mực đã khô và nhoè đi nhưng vẫn có thể đọc được.
Vứt tờ giấy sang một bên,gã kéo chiếc tủ nhỏ để bàn ấy ra,bên trong có rất nhiều giấy và một chiếc hộp nhỏ nằm ngay ngắn trong góc,gã đem nó ra ngoài rồi vội vàng rời khỏi khu căn cứ quân sự đó
mở chiếc hộp đó ra,trong đó có một chiếc khuy cài áo hình loài hoa hướng dương và một quyển nhật kí,tò mò cuộc sống của hắn gã liền mở ra đọc
Những trang đầu lại mang một màu sắc tươi vui đến khó tả.nhờ đó mà gã biết được trước khi biết đến gã,hắn đã như thế nào chuyện sẽ không có gì đáng nói cho đến khi gã lật sang những trang sau,nét chữ nguệch ngoạc và có vài giọt máu dính trên trang giấy trắng ấy.có lẽ hắn đang rất hoảng loạn nhỉ?
xx/xx/xx
Chào nhật kí, Weimar đây
Hôm nay là sinh nhật của tôi,nó là ngày tuyệt vời với những đứa trẻ bình thường khác nhưng với tôi,một c0ntryhum@n và là một nhà lãnh đạo tương lai của đất nước,cha tôi,G.E hôm nay đưa tôi đến một nhà tù kì lạ.ông ta muốn tôi phải trở nên tàn nhẫn thì mới có thể thay thế được vị trí của ông ta.mùi ẩm mốc,tiếng cầu xin,xác chết,máu me bê bết là những gì tôi thấy khi bước vào đây,tôi sợ lắm nhưng không được phép thể hiện ra.ông ta đến một phòng giam.trong đó có khoảng hơn 5 tù binh bị bắt giữ.ông ta lôi một tên ra rồi yêu cầu tôi tra khảo moi một chút thông tin về điểm yếu của quân đội họ
Vater Bỏ ngoài tai là những tiếng cầu xin la hét,sự run rẫy của các tù binh khác vì sợ sẽ đến lượt mình.tôi sợ tái xanh mặt,run rẫy trợn tròn mắt,đây là việc cần thiết phải làm khi lãnh đạo một đất nước sao,ông ta tra tấn tên tù nhân một cách man rợn.sau cùng,ông ta đưa tôi khẩu súng,tôi nhận lấy súng rồi chỉa vào mặt tên tù nhân kia.tên đó dường như biết được số phận của bản thân đã được an bài nhìn vào tôi với ánh mắt cầu xin hãy ban cho tên đó một cái chết để không phải đau đớn về thể xác nữa, tôi đã giết chết tên tù nhân đó,ban cho tên đó một phát súng ân huệ vào đầu...
người viết
Weimar
Nối tiếp theo đó là những tháng ngày hắn bị bạo hành,đánh đập,bị xem như bao cát kể cả trên trường và cả ở nhà.gã không ngờ được,một cậu thiếu niên nhỏ tuổi ấy có thể chịu được những áp lực đó,nếu là gã,có lẽ gã đã chết ở một góc xó nào rồi
Thời điểm lúc Weimar được đi học ở một ngôi trường chuyên đào tạo ra những thiên tài về quân sự.chỉ những ai thật sự là thiên tài mới được học trong ngôi trường danh giá đó,cũng là lần đầu mà gã gặp được hắn
xx/xx/xx
Chào nhật kí, Weimar đây
Hôm nay là ngày đầu tiên tôi được đi học tại ngôi trường đào tạo quân sự này.mới ngày đầu nhập học trời mưa tầm tả,tôi đụng trúng một cậu thanh niên trong một nhóm đầu gấu ở trường,vì là ma mới nên tôi trở thành mục tiêu để họ bắt nạt.nhóm đầu gấu đó có khoảng 5 người nên tôi cũng không thể làm gì.dù đã rối rít xin lỗi nhưng họ có lẽ không bỏ qua cho tôi một cách dễ dàng gì.họ giật lấy cặp sách tôi,tôi cố phản kháng nhưng bất thành.họ đạp tôi ra xa,chiếc dù trên tay rơi xuống, cơ thể tôi ướt sũng.tôi có thể cảm thấy cơn run lên từng hồi của cơ thể mình vì lạnh
Lạnh.tôi cố gắng nói chuyện với họ để tránh xung đột nhưng tốn công vô ít.họ lụt lọi cặp tôi.không thấy thứ gì đáng giá,họ đổ hết sách vở lên đầu tôi rồi bỏ đi.dù tức giận nhưng trong luật thứ 23 mà Vater nói khi luyện tập cho tôi,"không đánh nhau khi không hiểu rõ thực lực của đối thủ,tránh xảy ra cuộc chiến không đáng có cần giải quyết bằng lời nói chứ không phải bằng vũ lực" tôi lại thôi.gom sách vở lại,từ đâu xuất hiện một đàn anh lớp trên chạy đến nhặt sách vở giúp tôi rồi còn đưa tôi đến phòng y tế.anh ta tên là Ussr,tôi và anh ấy nhanh chóng kết thành bạn thân.vậy là ngày đầu đi học ở ngôi trường mới,tôi đã có được một người bạn đầu tiên sau bao năm ngồi ghế nhà trường.ở những ngôi trường trước kia,tôi thường không có bạn vì tính cách có phần không hoà đồng với mọi người do đó rất hay là chủ đề bàn tán của mọi người trong lớp,nhưng không sao,giờ tôi đã không còn sợ cái gọi là cô đơn lạc lõng nữa rồi...
Người viết
Weimar
tác giả 🌷
Tôi khá ngu trong việc viết nhật kí vì chưa bao giờ viết cả cho nên có sẽ không được hay
tác giả 🌷
Ai đã và đang viết nhật kí thì cho tui xin ý kiến với
Comments
yuichiro_tokitou(@Oli._.yui)
tôi thì khỏi nhật ký của 1 đứa con trai như tôi rất ngắn gọn nên ko tốn giấy ko ngoằn nghèo mấy:^
2024-09-22
0
NeKoNaZi PhÊ đÁ🖤🥀
Thì Thật ra nó cũng y thế nhưng không phải viết về cuộc sống mà viết những Thứ quan trọng khoảng khắc Trong một ngày hoặc tóm tắt lại nó.
2024-02-05
3
NeKoNaZi PhÊ đÁ🖤🥀
=)))) Hay vãi=)
2024-02-05
2