[ ALLKANATO ] TÌNH YÊU VƯỢT QUA RÀO CẢN
CHAP 2
Sau khi về đến nhà thì đúng thật , Ayato tất nhiên là sẽ bị Caldelia mắng trách vì bỏ đi lâu đến quá giờ nghiêm .
Kanato Sakamaki
“ Mẹ ơi , anh ấy đi bắt dơi cho con nên mới bị lạc đó mẹ . “ nhìn cô
Caldelia
“ Chú chim nhỏ của ta..tại sao con lại bất cẩn như vậy? Lần sau phải cẩn thân hơn . Ta vẫn còn muốn nghe giọng hát của con..” mỉm cười và vuốt về mặt cậu
Kanato Sakamaki
“ Vâng..thưa mẹ..” nhìn xuống đất
Laito Sakamaki
“ Mau đi chơi thôi Kanato! Ở đây hoài chán lắm..! “ đột nhiên xuất hiện và kéo tay cậu đi chơi cùng mình
Kanato Sakamaki
“ L-Laito..? “ Ngạc nhiên
Sau một lúc thì Caldelia cũng để Ayato chơi một lúc rồi mới bắt ép anh học sau , cả ba anh em cùng nhau chạy khắp sân chơi . Rất hạnh phúc .
Kanato Sakamaki
“ Mấy con dơi em vừa bắt được..hi-c..bay mất tiêu rồi..” rưng rưng nước mắt
Laito Sakamaki
“ Thôi nào , đừng mít ướt nữa . Bắt lại là được mà..” xoa đầu cậu
Ayato Sakamaki
“ Để Ayato tìm lại cho..! “ anh sau đó cùng Laito chạy đi bắt mấy con dơi
Cả bà đứa cứ thế vui đùa , sau khi mặt trời lặn thì cũng đến tối . Cậu ôm Teddy vừa mới giặt của mình và đi dọc hành lang về phòng của mình . Bỗng cậu nghe thấy tiếng động trong một căn phòng lạ lẫm mà cậu chưa từng bước vào trước đây .
Do sự tò mò nên vậy đã lại gõ cửa nhưng không nhận được sự phản hồi nên tự mở cửa ra thì thấy một cậu bé khác..à không chắc chắn là lớn hơn cậu . Là anh thứ hai của cậu .
Kanato Sakamaki
“ Anh ấy lại đọc hết mấy cuốn sách như vô tận ấy sao..? Giỏi thật đấy..” đi từ từ lại..” ngủ quên mất rồi..? “ nhìn anh gục đầu trên bàn
Sau đó cậu chạy đi tìm một cái chăn và quay lại phòng , nhẹ nhàng bước đến và đắp chăn cho anh . Vì cậu nghĩ ngủ mà không có chăn thì sẽ rất lạnh và dễ bị cảm . Cậu sau khi đặt được cái chăn lên người anh , lúc định quay đi thì áo cậu bị níu lại .
Kanato Sakamaki
“ Anh..tỉnh từ khi nào vậy..? Em làm anh tỉnh giấc sao..? Em và Teddy xin lỗi..-“ lúng tính lùi lại
Reiji Sakamaki
“ Dù sao thì cảm ơn vì sự tử tế , lần sau trước khi bước vào phòng thì nhớ im lặng khi có người ngủ . “ đẩy gọng kính
Kanato Sakamaki
“ Vâng..” thì thầm..” Trông anh ta thật sự xấu xa...”
Reiji Sakamaki
“ Tôi nghe được đấy . “ nhìn cậu
Kanato Sakamaki
“ H-Hả..em xin lỗi . “ cuối đầu
Reiji Sakamaki
“ Lần này thôi đấy , đúng là không biết phép tắc lịch sự . Tôi sẽ chấn chỉnh lại em sau . “ nhìn cậu
Nói vậy chứ trong thâm tâm cậu có chút không thích anh ta , nhưng nếu phải nói thật và thừa nhận thì anh ta rất giỏi và nếu được thì rất được lòng phụ nữ ấy chứ . Cậu đi lòng mòng trong phòng rồi lấy đại một cuốn sách rồi đọc . Và giờ thì anh biết là cậu chưa vững trong việc đọc chữ .
Reiji Sakamaki
“ Nên nói em ngu hay em bị chậm hiểu kiến thức đây..” bất lực nhìn cậu
Kanato Sakamaki
“ Em không có ngu..chỉ là hơi chậm thôi..” hờn dỗi nhìn anh
Reiji Sakamaki
“ Nói thế cũng nghĩ mình bào chữa được , đến một cụm từ nhỏ đọc còn không nổi thì lấy gì người ta tin ? “ đi về phía cậu
Kanato Sakamaki
“ Thì em sẽ cố gắng , đừng có khinh thường em đến như thế..! “ uất ức
Reiji Sakamaki
“ Cố gắng nhưng mà được hay không mới là quan trọng . “ đẩy gọng kính
Miệng anh khinh thế chứ vẫn ngồi lại dạy cho cậu cách đọc chữ , và nó là cực hình thách thức sự kiên nhẫn của anh vì cậu học không biết có bị dốt hay không mà nó chậm rất chậm . Mặc dù anh đã đọc mẫu cho rất nhiều nhưng hết năm lần bảy lượt cậu vẫn đọc sai .
Anh đã rất nhẹ nhàng nhưng mà cái thứ cực hình nó khó và thách thức anh rất nhiều . Đến mức gần như anh phát điên lên với cái đầu của cậu .
Nhưng mà sau cùng thì cũng có cậu anh dạy cậu học được , đó là “ Em yêu anh “ . Dạy học của sự khôn lõi là đây , muốn thứ gì là của riêng mình thì phải để nó tự thừa nhận . Cơ mà nghe giọng cậu nói câu đấy thì sự bực tức của anh cũng biến mất .
Reiji Sakamaki
“ Thôi được rồi , tạm học đến đây thôi . Ngày mai qua phòng tôi lấy sách rồi học tiếp . Cái câu tôi vừa dạy em đấy , nhớ nói với mỗi mình tôi thôi , nếu không là bị ghét đấy . “ dọa cậu
Kanato Sakamaki
“ V-Vâng , em hiểu rồi..” có chút sợ hãi
Reiji Sakamaki
“ Thế thì tốt . “ xoa đầu cậu .
Đột nhiên cậu nghe tiếng mở cửa , là Beatrix , mẹ của anh . Thành thật thì anh rất giống mẹ rất nghiêm túc .
Beatrix
“ Con của Caldelia..? Tại sao con lại ở đây? “ lờ Reiji đi và nghiêm khắc hỏi cậu
Kanato Sakamaki
“ Dạ con không biết đọc chữ lắm..nên anh ấy dạy cho con . Chứ con không có ý gì đâu ạ..” cuối đầu
Beatrix
“ Ta hiểu rồi . Mau về phòng đi . “ nhìn cậu .
Sau khi cậu về phòng thì anh mới nói chuyện được với mẹ anh .
Beatrix
“ Từ khi nào mà con lại thân thiết với đứa con của Caldelia vậy? Reiji . “ nhìn anh
Reiji Sakamaki
“ Con không hề thưa mẹ , con chỉ dạy em ấy chứ không có gì là thân thiết . “ phản bác
Beatrix
“ Ta chưa hỏi con về việc con tự nguyện dạy học cho cậu bé đó , tại sao con lại luốn cuốn lên? “ nghiêm khắc nhìn anh
Reiji Sakamaki
“ Con xin lỗi . “ cuối đầu xuống đất
Beatrix
“ Nghe đây , Reiji . Ta không cấm con về việc dạy học . Nhưng nếu nó kéo thành tích học tập của con xuống thì đừng trách ta . “ nhìn thẳng vào mắt anh
Reiji Sakamaki
“ Con hiểu rồi..” gật đầu
Sau khi anh nói chuyện với mẹ của anh xong thì , sau khi cô rời đi . Anh mới có cảm giác kì lạ trong lòng ngực bản thân khi nhớ về hình bóng vụng về của cậu khi học . Có lẽ anh thật sự điên mất rồi . Anh lấy đại một cuốn sách đọc cho vơi đi cái sự phân tâm ấy . Nhưng nó chỉ là bức bình phong chứ trong đầu anh giờ tràn ngập hình ảnh của cậu rồi .
Viết cái này có phần nhảm lắm nên mong mọi người Thông cảm cho tay mơ như mình.
Comments
🌾🍃🌃🌅Tsubaki Asura🏙🌄 🎶🌿
cuốn qué
2024-12-31
0
🌾🍃🌃🌅Tsubaki Asura🏙🌄 🎶🌿
đỉnh cao của sự khôn lõi
2024-12-31
4
mê Akaza , Enmu
hóng ạ 💘
2024-03-10
1