Tôi Muốn Về Nhà [ TFboys, TNT, TF Gia Tộc]
chap 3
Cẩm Vân ( bạn học)
hôm nay thật là đỉnh quá đi thôi Nhật Ánh của chúng ta đã vả một cú thật đau vào mặt của học sinh trong đội tuyển thi hoá quốc tế hahha
Ngọc Quyên ( bạn học)
cho cậu ta chừa cái thói ăn ko được thì đạp đổ
Ngọc Quyên ( bạn học)
Bình thường ỷ mình trong đội tuyển đã hống hách rồi tỏ tình bị Nhật Ánh từ chối còn vô sỉ chụp ảnh lén của cậu tung khắp nơi nói xấu
Cẩm Vân ( bạn học)
hôm nay cậu ta còn vênh mặt lên bảo cậu này nọ ko rõ ràng với bọn nhà giàu nên chúng đút lót cho cậu được hạng cao ai ngờ 1 phút trước vừa hống hách thách cậu làm thí nghiệm 1 phút sau đã thua thảm hại
Ngọc Quyên ( bạn học)
ta nói nó vừa lắm
Phùng Nhật Ánh
được rồi mà mình còn ko vui mà mấy cậu như với được tiền á
Ngọc Quyên ( bạn học)
thôi đừng có để ý mấy người đó nói
Phùng Nhật Ánh
mình ko để ý chỉ là tiếc 100 triệu....
Cẩm Vân ( bạn học)
hả 100 triệu gì?
Ngọc Quyên ( bạn học)
nè đừng nói là cậu quen anh nào nhà giàu thật nha
Cẩm Vân ( bạn học)
vậy tấm ảnh đó là sao? đừng nói yêu rồi mà giấu tụi này nha
Ngọc Quyên ( bạn học)
bỏ Văn Khang rồi hả?
Phùng Nhật Ánh
đã nói ko mà
đột nhiên phía cổng trường xôn xao nhất là nhóm nữ sinh cứ như gặp được idol vậy
Ngọc Quyên ( bạn học)
vụ gì vậy ta
Cẩm Vân ( bạn học)
bộ có Idol đến thăm trường mình hả?
Phùng Nhật Ánh
vớ vẩn quá đi ( vào nhà xe lấy xe)
Ngọc Quyên ( bạn học)
này ko coi thử hả lỡ có anh đẹp trai nào thì sao
Phùng Nhật Ánh
Đối với mình chỉ có Văn Khang là đẹp thôi..." à mà tên kia cũng được chỉ là hơi khó ưa"
Cẩm Vân ( bạn học)
mê muội
Phùng Nhật Ánh
( dắt xe ra phía cổng) này có thể tránh dùm ko?
Mấy học sinh tránh tránh cho cô đi
???
( nhìn vào tấm hình) cô ấy [ Trung]
Phùng Nhật Ánh
gì vậy muốn gì ăn cướp hả!?
mấy học sinh nhìn bàn tán
???
chào cô ( bước lại) [ Trung]
Phùng Nhật Ánh
( nhíu mày) ?
???
" quên mất cô ấy ko biết tiếng Trung"
???
( đưa điện thoại cho cô xem)
< Tôi là Tả Hàng cô cứ đi theo cậu ấy ba mẹ cô cho phép cô đi với tôi rồi>
Phùng Nhật Ánh
( nhíu mày nhìn người trước mặt lắc đầu rồi đi lại lấy xe đi)
Trần Thiên Nhuận
Cô ấy ko tin hả [ Trung]
Trần Thiên Nhuận
( kéo cô lại đưa cho cô coi một clip)
Ba Nhật Ánh
cậu đến làm gì nữa?
Mẹ Nhật Ánh
cái này con bé đã giải thích rồi nhưng mà chúng tôi thật sự ko thể đồng ý
Ba Nhật Ánh
cậu nghĩ thế nào mà chúng tôi lại tin một cậu trai mới quen ko rõ lí lịch mà dám để con gái của chúng tôi đi đêm với cậu?
Ba Nhật Ánh
cậu cũng nghĩ vấn đề đơn giản quá mức rồi
Mẹ Nhật Ánh
cậu nên hiểu cho chúng tôi đi
Tả Hàng
.... tôi ko làm gì cô ấy
Mẹ Nhật Ánh
làm sao chúng tôi tin được chứ?
Tả Hàng
ở đấy có rất nhiều người ko chỉ mình hai bọn cháu
Ba Nhật Ánh
cậu ko cần nói nhiều như vậy đâu ko là ko
Tả Hàng
cháu sẽ ghi âm lại toàn bộ những gì bọn cháu nói trực tiếp cho hai bác cũng sẽ đưa hai bác đến gần địa chỉ bữa tiệc ấy có gì ko ổn hai bác có thể giải quyết ngay lập tức
Mẹ Nhật Ánh
.... tại sao cậu cố chấp với con bé làm gì?
Tả Hàng
vì.... cháu lỡ nói với bạn cháu một hình mẫu rất giống con của hai bác giờ cháu ko biết tìm ra người nào hợp hơn nữa
Tả Hàng
hai bác... có thể giúp cháu lần này ko ạ
Phùng Nhật Ánh
giỡn thật hả? ba mẹ thật sự đồng ý!?
Phùng Nhật Ánh
...... mà vậy cũng được nè vậy 100 triệu cậu ta vẫn trả chứ?
Phùng Nhật Ánh
hazz... bỏ đi bất đồng ngôn ngữ thật mệt mỏi ( đi vào xe)
Trần Thiên Nhuận
vậy là đồng ý à anh Tả Hàng thật giỏi [ Trung]
các học sinh thấy cô lên xe lại tiếp tục ko ngừng bàn tán hơn nữa
Học sinh
1: nè người đó chắc ko phải là bạn trai cô ta đấy chứ?
Học sinh
1: tin đồn về đàn em là thật à?
Học sinh
2: vậy hết cơ hội rồi
Học sinh
3: nếu thật là bạn trai nhưng mà thực lực học tập của em ấy vẫn là thật mà
Học sinh
4: đúng đó cậu ấy học giỏi là thật còn làm được thí nghiệm hóa cấp cao mà
Học sinh
3: hừ bọn con trai mù quáng bị nhỏ đó bỏ bùa mê rồi
Học sinh
4: nè nha ko có gì thì đừng nói Nhật Ánh như vậy em ấy thật sự học rất tốt đấy
Học sinh
5: mồm đã thối thì ngậm lại đi thật ko biết lịch sự gì cả dám nói xấu Nhật Ánh coi chừng tụi chị đó
Cẩm Vân ( bạn học)
nè cậu ấy đi rồi?
Cẩm Vân ( bạn học)
ko phải vừa chối đây đẩy à
Ngọc Quyên ( bạn học)
thôi để hỏi sau đi
Chu Chí Hâm
Ko ngờ thật ko ngờ Vũ Khôn lại cao siêu như vậy
Chu Chí Hâm
chỉ dùng lời nói chỉ điểm mà mày đã có thể đạt được mục đích rồi giờ chắc Thiên Nhuận đang đưa cô nhóc đó đến đấy
Mẹ Nhật Ánh
.....tại sao cậu cố chấp với con bé làm gì
Đồng Vũ Khôn
• vì cháu lỡ nói với bạn cháu một hình mẫu rất giống con của hai bác giờ cháu ko biết tìm ra người nào nào hợp hơn nữa •[ Trung]
Tả Hàng
( nhíu mày đặt tay lên tai nghe)
Đồng Vũ Khôn
• anh à nói với họ vậy đi tỏ vẻ đáng thương chút xin họ giúp đỡ như vậy có thể họ sẽ động lòng đó • [ Trung]
khi họ nói chuyện với nhau chỉ luôn nói bằng tiếng Trung và tất cả họ có một thiết bị liên lạc là loại tai nghe nhỏ gắn ở tai để có thể liên lạc bất cứ đâu và bất cứ khi nào
Chu Chí Hâm
này mày có chắc cô ta sẽ hoàn thành kế hoạch của chúng ta ko?
Tả Hàng
cứ xem kết quả thời gian còn dài
Phùng Nhật Ánh
( nhìn ra ngoài) khi nào mới đến vậy?
Trần Thiên Nhuận
??( nhìn cô)
Phùng Nhật Ánh
( nhìn sang Thiên Nhuận) mấy người các người ăn cái gì mà nhìn đẹp thế nhỉ? hazz... tự nhiên vây vào mấy người tôi có chút lo chỉ là ko nỡ bỏ 100 triệu đó
Phùng Nhật Ánh
giờ này ko biết Văn Khang đang làm gì ha chắc đang làm bài tập ( tự nói chuyện với bản thân tay chống cằm nhìn ra ngoài cửa xe)
Trần Thiên Nhuận
" cô gái này có chút dễ thương đó nhìn cũng dễ nhìn anh Tả Hàng sẽ ko phải là đỗ rồi đấy chứ? Mình cũng có chút động tâm nha tuy ko hiểu cô ấy nói gì nhưng nhìn dáng điệu ấy thì quá khả ái rồi" ( nhìn cô)
Phùng Nhật Ánh
( lấy trong người ra viên kẹo 🍬) này cho cậu đó ăn thử đi
Phùng Nhật Ánh
( chỉ vào viên kẹo ra hiệu cho Thiên Nhuận ăn nó)
Trần Thiên Nhuận
( hiểu) cảm ơn ( cười) [ Trung]
Trần Thiên Nhuận
" cô ấy thích đồ ngọt hả?" ( ăn)
Trần Thiên Nhuận
......😥😰 chua quá
Phùng Nhật Ánh
tôi chỉ thích ăn kẹo chua thôi
Trần Thiên Nhuận
( nhìn cô)
Khánh Phương
Tả Hàng lâu quá ko gặp anh [ Trung] ( khoác tay một người đi đến)
Chu Chí Hâm
thanh mai của mày kìa 😏
Hoàng Ân
thanh mai trúc mã của em đấy sao nhìn đẹp thật đó
Khánh Phương
ko đẹp bằng anh
Tả Hàng
( lạnh nhạt ko quan tâm)
Hoàng Ân và Khánh Phương hai con người này đều là người Việt nhưng khi xưa ả ta theo gia đình qua Trung định cư và quen nhau với Tả Hàng rồi hai nhà hẹn ước với nhau nhưng sau này Tả gia gặp biến cố ả cũng biến mất cùng gia đình ko một tung tích giờ gặp lại thì cặp kè với tên khác. Nghĩ rằng Tả Hàng vì ả mà thuê cô à? Ả ko xứng để Tả Hàng hao tâm tổn trí như vậy vốn dĩ cậu ko thèm để ý nữa kìa chứ đừng nói là thích ả nhưng cũng có thể nói chuyện này có chút liên quan đến ả đấy
Khánh Phương
mà Hàng ca nè anh có bạn gái chưa đó ~ [ Trung]
Khánh Phương
hay để em giới thiệu cho vài em nha ~[ Trung]
Chu Chí Hâm
ụa 🤮 ớn quá đi [ Trung]
Khánh Phương
cậu!![ Trung]
Hoàng Ân
thôi em đừng quan tâm
Tả Hàng
được rồi Chí Hâm [ Trung]
Chu Chí Hâm
tao mà ko nhịn là đập hai đứa nó ra bã rồi đấy [ Trung]
đột nhiên mọi người xôn xao mọi ánh mắt đều nhìn ra phía cửa
Trần Thiên Nhuận
( mặc một bộ vets sang trọng đi vào)
Phùng Nhật Ánh
( đi bên cạnh)
Phùng Nhật Ánh
" đôi giày này khó đi chết được"
NVP
1: anh trai kia nhìn soái ghê
tất cả bàn tán sôi nổi với nhau người Việt có người Trung có và còn một số quý tộc ở châu Âu
Phùng Nhật Ánh
( lướt nhìn xung quanh) " nơi này cũng quá đỗi sang trọng rồi"
Chu Chí Hâm
cô nhóc đó.... đẹp thật đó mày đúng là biết chọn mà [ Trung]
Trần Thiên Nhuận
( dẫn cô lại phía Tả Hàng) Hàng ca [ Trung]
Phùng Nhật Ánh
nè bạch nguyệt quang của cậu đâu nhanh nhanh đi tôi còn về nhà nữa
Phùng Nhật Ánh
tôi buồn ngủ rồi
Chu Chí Hâm
hai đứa nó nói cái gì vậy? [ Trung]
Trần Thiên Nhuận
em ko biết [ Trung]
Nghiêm Hạo Tường
mấy đứa đến hết rồi à ( đi đến) [ Trung]
Phùng Nhật Ánh
( nhìn) lại thêm một kiệt tác nghệ thuật
Nghiêm Hạo Tường
( nhìn cô) cô ta? [Trung]
Chu Chí Hâm
nè nhóc em tên gì vậy? [ Trung]
Tả Hàng
Phùng Nhật Ánh mày đã xem thông tin rồi đấy [ Trung]
Chu Chí Hâm
muốn bắt chuyện thôi mà thật tình bị rào cản ngôn ngữ rồi [ Trung]
Phùng Nhật Ánh
" mình thấy mình thật dư thừa"
???
yo mọi người cùng đến hết rồi à [ Trung]
Phùng Nhật Ánh
" ai đó cho mình hòa nhập đi được ko ? Sao bọn này toàn nói tiếng Trung vậy?... mà được cái ai cũng đẹp thôi"
Nghiêm Hạo Tường
ko phải cậu nói ko đi sao?
Hạ Tuấn Lâm
tôi thích nói một đằng làm một nẻo đấy [ Trung]
Nghiêm Hạo Tường
bướng bỉnh [ Trung]
Hạ Tuấn Lâm
cần cậu quản [Trung]
Hạ Tuấn Lâm
[ mà ai vậy? ]
Trần Thiên Nhuận
[người của Hàng ca]
Hạ Tuấn Lâm
[heh? em nói gì?]
Phùng Nhật Ánh
này họ nói gì vậy?
Tả Hàng
cô ko cần nhiều chuyện
Phùng Nhật Ánh
vậy cậu kêu tôi đến đây chưng à?
Tả Hàng
chưa đến lúc chờ đó đi
Phùng Nhật Ánh
🥱🥱 " buồn ngủ quá đi"
Hạ Tuấn Lâm
[ cô gái đó nhìn dễ thương đấy chứ]
Nghiêm Hạo Tường
[ vậy sao?]
Hạ Tuấn Lâm
[ mắt cậu có vấn đề rồi]
Chu Chí Hâm
[hai người được rồi đó]
Phùng Nhật Ánh
hai người đó yêu nhau hả?
Tả Hàng
Tường ca và Tuấn Lâm ca?
Phùng Nhật Ánh
mà tôi chưa biết tên họ đó
Hạ Tuấn Lâm
[ mà nè cô ấy ko nói tiếng Trung được à vậy là thua con ả kia rồi]
Phùng Nhật Ánh
....xin lỗi nha các anh có nói tiếng Anh được ko? chúng ta có thể giao tiếp bằng tiếng Anh á [ Anh]
Chu Chí Hâm
[ nhỏ đó nói gì vậy? ]
Trần Thiên Nhuận
[cô ấy nói tiếng Anh á]
Nghiêm Hạo Tường
[em hiểu ko?]
Trần Thiên Nhuận
( lắc đầu)
Hạ Tuấn Lâm
[ khoản này cô ấy thắng con ả kia ko biết nói tiếng Anh nhưng mà vậy cũng hơi bất tiện khi chúng ta giao tiếp đó]
Chu Chí Hâm
[ cũng ko hẳn Vũ Khôn có thể nói mà à còn Tả Hàng nữa]
Trần Thiên Nhuận
[eh vậy làm sao?]
Phùng Nhật Ánh
" bọn này ko biết tiếng Anh luôn hả? thôi bỏ m* nó đi"
Comments