[TẠM NGƯNG] XUYÊN VÀO TIỂU THUYẾT TỔNG TÀI 3 XU
Chương 2: Hệ thống
Nhĩ Lam tỉnh dậy sau một giấc ngủ sâu. Cô hé mở dần mắt, cố thích nghi với ánh sáng xung quanh. Khoan, ánh sáng sao?
Tô Nhĩ Lam
Aaa mình nhớ mình có đặt báo thức rồi mà!!
Nhĩ Lam vùng mình dậy, hoảng loạn nhìn xung quanh, và rồi cô cũng chợt nhận ra rằng nơi cô đang nằm không còn là văn phòng quen thuộc nữa.
Bao quanh cô là khoảng không gian trắng muốt không có điểm dừng, và trong không gian này không còn thứ gì khác ngoài cô.
Nhĩ Lam trở nên ngơ ngác, cô vẫn không từ bỏ mà tiếp tục ngó nghía xung quanh.
Tô Nhĩ Lam
Không lẽ mình còn đang mơ sao?
Cô thử nhéo bản thân, không đau.
Tô Nhĩ Lam
Phìu may quá, vậy thật sự chỉ là mơ thôi...
[ Kí chủ hiện giờ đang là hình dạng linh hồn, việc không có cảm giác đau là đương nhiên]
Một giọng nói máy móc bỗng vang lên từ đâu giữa không gian tĩnh lặng.
Cô giật mình, cô vừa hét lên vừa quay tới quay lui tìm nơi phát ra giọng nói:
Giọng nói đó vừa kết thúc, trước mặt Nhĩ Lam liền xuất hiện một viên ngọc châu trắng to bằng cả bàn tay.
Hệ thống
[ Tôi là hệ thống Ngọc Châu, hệ thống chuyên chức của kí chủ]
Tô Nhĩ Lam
*Hệ thống chuyên chức??*
Nhĩ Lam hoang mang nhìn viên ngọc trước mặt, cô thử rặn hỏi:
Tô Nhĩ Lam
Đ-đây là đâu? Ngươi đưa ta đến đây làm gì?
Hệ thống
[ Đây là căn phòng trắng, không gian do tôi tạo ra để bảo vệ linh hồn của kí chủ khỏi sự luân hồi]
Cô nghĩ mình điên tới nơi rồi, sao cái tình tiết bây giờ cứ giống như trong mấy tác phẩm xuyên nhanh bàn tay vàng mà cô từng hay đọc vậy.
Tô Nhĩ Lam
V-vậy phiền ngươi thả ta về được không...? Ta không có thời gian rãnh để xuyên không gì đó đâu...
Tô Nhĩ Lam
Với cả luân hồi là sao chứ haha...
Cô cố tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng chất giọng run rẫy đã bán đứng cô. Cô biết rõ ý nghĩa trong câu nói của viên ngọc châu, nhưng cô không muốn tin.
Hệ thống
[ Việc đó là không thể]
Hệ thống
[ Kí chủ đã tử vong ở thế giới thực được 13 tiếng 52 phút]
Tô Nhĩ Lam
K-không.. khôn- không thể như vậy được...
Tô Nhĩ Lam
Đ-đây.. Chắc chắn là mơ.. h-hẳn vậy rồi haha....
Cả người cô run lên từng hồi, nước mắt không kiềm chế nổi mà cứ thế trào ra. Nhĩ Lam gục đầu xuống, không muốn chấp nhận sự thật này.
Hệ thống
[ Nếu kí chủ cần minh chứng, tôi xin phép chiếu lên khung cảnh sau khi kí chủ từ trần được 13 tiếng 53 phút]
Không để Nhĩ Lam kịp nói thêm câu nào, trước mặt liền xuất hiện một màn hình lớn. Và ở đó cô thấy được, ba mẹ mình.
Mẹ Nhĩ Lam
H-ha Nhĩ Lam con ơi... Sao con lại bỏ ba mẹ mà đi thế này...
Người phụ nữ khụy gối trên sàn nhà lạnh lẽo, tay bà dẫu đã cố che mặt nhưng vẫn không ngăn được nước mắt tuôn rơi.
Tiếng khóc của bà vang vảnh khắp các hành lang, rất nhiều người đi ngang qua thấy, nhưng không ai dám bước lên trách rầy cả.
Cha Nhĩ Lam
TÔI PHẢI ĐI KIỆN CÁI CÔNG TY ĐÓ! CHÚNG NÓ ÉP CON TÔI RA NÔNG NỖI NÀY!
Cha của Nhĩ Lam gào lên, ông quơ lấy cái điện thoại công cộng gần đó và điên cuồng nhấn nút. Vài vị bác sĩ gần đó thấy thế liền tiến đến trấn an ông.
Huệ Thanh đứng bên cạnh, khuôn mặt cũng tràn đầy sự đau khổ và ân hận.
Lý Huệ Thanh
Đáng lẽ ra cháu nên ngăn cản không cho cô ấy tăng ca...
Lý Huệ Thanh
Đ-đáng lẽ ra cháu phải càng thêm chú ý về giờ giấc ngủ nghỉ của cô ấy...
Cô càng nói càng thêm run rẫy, lớp nền trên khuôn mặt đã gần như trôi hết vì những giọt nước mắt không ngừng lăn dài trên má.
Lý Huệ Thanh
L-là lỗi của cháu...
Lý Huệ Thanh
Lỗi của cháu.....
Lý Huệ Thanh
Vì... cháu mà Nhĩ Lam...
Mặt Huệ Thanh trắng bệch, không một chút huyết sắc.
Tô Nhĩ Lam
K-không không...
Tô Nhĩ Lam
Không phải lỗi tại cậu mà...
Nhĩ Lam đau khổ nhìn màn hình trước mặt, cô bất lực đứng trơ người nhìn những người cô yêu quý khóc thương vì cô.
Cô quay mặt nhìn hệ thống, khóc lóc nỉ nôi nói:
Tô Nhĩ Lam
T-tôi muốn về... Làm ơn đấy...
Tô Nhĩ Lam
Cho tôi về đi được không...?
Hệ thống
[ Kí chủ sẽ được hồi sinh trở lại khi hoàn thành tất cả nhiệm vụ được đưa ra]
Tô Nhĩ Lam
N-nhiệm vụ...? Nhiệm vụ gì cơ?
Hệ thống
[ Sửa chữa cho 5 thế giới. Khi đó hệ thống sẽ hồi sinh kí chủ và đưa kí chủ về lại mốc thời gian khi vừa qua đời]
Tô Nhĩ Lam ngơ ngác nhìn hệ thống, cố gắng tiêu hoá hết những thông tin mà nó vừa nói ra.
Sau một hồi lâu, cô cúi gầm mặt xuống. Tay cô siết chặt, dường như đang quyết định một điều gì.
Rồi cô ngẩng đầu, với ánh mắt quyết tâm.
Tô Nhĩ Lam
Không quan hệ nội dung của "sửa cửa thế giới" là gì
Ngay khi Nhĩ Lam vừa dứt lời, khoảng không gian trắng muốt bỗng trở nên vụn vỡ.
Hệ thống
[ Khế ước đã hoàn thành]
Hệ thống
[ Vì thời gian gấp rút, hệ thống sẽ truyền tống kí chủ đến thế giới gần nhất ngay lập tức]
Hệ thống
[ Nội dung cụ thể về nhiệm vụ, sẽ truyền cho kí chủ sau khi đến thế giới mới]
Không gian dần dần nhỏ lại, Nhĩ Lam hoảng loạn nhìn khắp nơi.
Đến khi nó thu hẹp lại chỉ còn chỗ cho cô đứng, Nhĩ Lam dần mất đi ý thức.
Trước khi hoàn toàn bất tỉnh, cô đã thấy vũ trụ, dải ngân hà và hàng triệu vì sao vụt qua mắt mình.
Cô đã đi sang thế giới khác.
Comments
Lili Dang
// tung hoa, tung hoa //
2024-08-30
0