đến tận 2 giờ sáng mà Diệp Anh vẫn không thể chợp mắt
cô cứ nằm ở trên sofa nhìn nàng không rời
cảm giác trong lòng vừa hạnh phúc lại vừa rạo rực
đó giờ chỉ nhìn nàng từ xa, không có cơ hội lại gần vì nàng cứ trốn tránh cô
chỉ ước nàng có thể để ý đến mình một lần, hoặc nhìn mình dù một cái cũng cam tâm rồi
bây giờ lại cùng nàng ở trong một phòng, được nàng nhìn lấy, còn được nàng cười với mình, còn có thể nhìn ngắm nàng ngủ, đối với Diệp Anh chính là sung sướng và hạnh phúc đến điên
vậy nên cô không muốn bỏ lỡ một giây phút nào khi ở bên nàng
thế là cả đêm, Diệp Anh cũng không ngủ một chút nào
.
sáng hôm sau
vì không ngủ nên sáng Diệp Anh đã chuẩn bị từ sớm
ngắm nhìn lúc nàng ngủ say, Diệp Anh không giấu được ánh mắt si mê
Diệp Lâm Anh
*âu yếm nhìn nàng*
đưa tay dịu dàng chạm vào gương mặt xinh đẹp của nàng, trái tim Diệp Anh không lúc nào thôi mãnh liệt vì nàng
Diệp Lâm Anh
Thùy Trang của tôi..,tôi yêu em chết mất
hai cánh môi run rẩy chạm nhẹ vào má nàng, lòng Diệp Anh kịch liệt sung sướng
Thùy Trang là bảo vật, là tính ngưỡng đời cô
.
lúc Thùy Trang thức dậy cũng đã 8h
không nhìn thấy Diệp Anh nàng cứ tưởng cô đã đến trường đi học
chậm rãi ngồi dậy rồi đi vệ sinh cá nhanh tất thảy
lúc bước ra ngoài thì nàng giật khi thấy Diệp Anh đang ngồi trên ghế mờ nắp hộp cháo ra
Diệp Lâm Anh
xong rồi à
Diệp Lâm Anh
mau tới đây ăn sáng
Nguyễn Thùy Trang
cậu..cậu không đi học sao ?
Diệp Lâm Anh
không
Nguyễn Thùy Trang
nhưng mà hôm nay đâu phải chủ nhật
Diệp Lâm Anh
thì sao ?
Nguyễn Thùy Trang
thì..
Diệp Lâm Anh
đối với tôi, cậu quan trọng hơn tất cả
Diệp Anh nói bằng một chất giọng trầm ấm, gương mặt thản nhiên như chẳng có chuyện gì to tát
nhưng Thùy Trang thì lại vì câu nói đó mà khẽ đỏ mặt
nàng biết Diệp Anh luôn bá đạo như vậy, nhưng suy cho cũng vẫn là da mặt nàng quá mỏng
thấy nàng cứ đứng im như vậy, Diệp Anh không hài lòng nói
Diệp Lâm Anh
còn không mau lại đây ?
Diệp Lâm Anh
sợ tôi như vậy à ?
Nguyễn Thùy Trang
a, không..không có
nàng lon ton chạy lại
lúc định ngồi xuống đối diện với cô thì..
Diệp Lâm Anh
ngồi ở đây *vỗ nhẹ chỗ kế bên mình*
Nguyễn Thùy Trang
hả
Diệp Lâm Anh
tôi bảo em ngồi ở đây
Nguyễn Thùy Trang
tôi..tôi ngồi đây được rồi
Diệp Lâm Anh
không nghe lời ?
!
nỗi ám ảnh đời trước ùa về
Diệp Anh chỉ cần không vui nói một câu "không nghe lời ?"
thì Thùy Trang xác đời không thể tự xuống giường vào sáng hôm sau
.
nhớ lại đời trước làm Thùy Trang không khỏi rùng mình một cái
vì sợ cô tức giận nên lập tức chuyển bước tới cạnh cô, ngoan ngoãn ngồi xuống
thấy Thùy Trang đã ngồi cạnh bên mình Diệp Anh mới thôi nhíu mày không vui
cô đưa tay cầm hộp cháo vừa khuấy vừa thổi, động tác y hệt đêm qua
chắc chắn ngoài nàng ra, sẽ chẳng ai có thể thấy được khía cạnh dịu dàng của Diệp Anh cô
một người lúc nào cũng lạnh lùng không quan tâm tới ai nay lại vì nàng mà hạ mình hầu hạ
Thùy Trang bây giờ cảm giác có chút..tự đắc
Diệp Lâm Anh
*đút nàng*
Nguyễn Thùy Trang
tôi..tôi tự ăn được mà
Diệp Lâm Anh
*nhìn nàng*
lại nữa rồi, tổ tông này lại không vui khi nàng bảo có thể tự ăn
bất lực, Thùy Trang chỉ đành há miệng nhỏ, chậm rãi ăn
cứ thế, một người đút, một người ăn đến khi hết hộp cháo
Comments