[BJYX]// Từ Ghét Thành Thương
chap3:chăm sóc
Vương Nhất Bác bế Tiêu Chiến lên thẳng phòng của mình, nhẹ nhàng đặt cậu lên trên giường rồi kéo chăn lại đắp cho cậu
sau đó là vị thiếu gia nào đó trước giờ chưa từng chăm sóc người bệnh lại chạy đi chạy lại giặt khăn lau tay chân, đắp trán cho cậu
sau đó là lại chạy xuống dưới nhà tự tay vào bếp để nấu cháo cho cậu trong khi rất ít khi vào bếp cũng có thể là chưa bao giờ đứng bếp.Chỉ là lâu lâu sẽ vào hộ mẹ làm vài việc vặt trong bếp đơn giản như vậy thôi, ngay cả anh hiện giờ cũng còn chẳng biết mình có thể nấu được hay không. Tuy là vậy nhưng khi người làm nói làm giúp anh lại từ chối
Dì Thẩm
thiếu gia cậu lên trên nhà đi để tôi nấu rồi tôi bê lên cho cậu ấy
Vương Nhất Bác
tôi có thể tự nấu
Vương Nhất Bác
dì không rõ khẩu vị của nhóc đó nấu về nhóc cũng không ăn được đâu
Vương Nhất Bác
tốt nhất là nên để tôi nấu
Dì Thẩm
à... vậy cậu làm cẩn thận có gì thì gọi tôi/cảm thấy có chút kì lạ/
vậy là có ý gì chỉ là vô tình hay như nào đây rõ hai người là kẻ thù không đội trời chung vậy mà anh đây lại biết khẩu vị của Tiêu Chiến như thế nào sao...lí do cũng quá là vô lí rồi đi
anh cặm cụi ít lâu thì cũng làm xong cháo cho cậu, anh cẩn thận múc ra bát rồi lấy thêm nước và thuốc hạ sốt cho cậu
tiếp đó là đi lên trên phòng với cậu. Đẩy cửa đi vào anh thấy cậu vẫn nằm im lìm ở vị trí cũ anh bước nhanh đi đến đặt cháo, nước và thuốc hạ sốt lên trên kệ tủ đầu giường
Vương Nhất Bác
/ngồi xuống ghế nhẹ nhàng gỡ tấm chăn ra rồi lay nhẹ người cậu/nhóc con... nhóc à... dậy ăn chút cháo rồi uống thuốc đi...
Tiêu Chiến nằm nhưng không hẳn là ngủ say vẫn còn nhận thức được những việc đang diễn ra ở xung quanh
Tiêu Chiến
ư~... không muốn... mệt lắm...um~ ...muốn ngủ.../ cậu yếu ớt nói trong khi mắt vẫn nhắm tít/
Vương Nhất Bác
nhóc...mày có sao không đấy... tao đưa mày đi bệnh viện nha... nhóc con.../lo lắng/
Tiêu Chiến
/cố gắng mở mắt/ư~... không muốn...không đi bệnh viện... không đi đâu
Tiêu Chiến
/cậu yếu ớt lên tiếng khóe mắt đã có chút phiếm hồng/
Vương Nhất Bác
/nhìn thấy và hơi hoảng/
Vương Nhất Bác
nhóc...mày...đừng khóc...ngoan không khóc.../nhẹ giọng an ủi/
Tiêu Chiến
không đi bệnh viện...
Vương Nhất Bác
được...được...không đi... không đi đâu hết...
Vương Nhất Bác
nhưng mà phải ngồi dậy ăn cháo rồi uống thuốc trước đã
Tiêu Chiến
không muốn mà... /rơi nước mắt/
Vương Nhất Bác
ây... đừng khóc...ngoan không khóc...
Vương Nhất Bác
Tiêu Chiến... mày...
Tiêu Chiến
hức... tao mệt lắm... hức muốn ngủ...
Vương Nhất Bác
ngoan nghe lời tao... dậy ăn chút cháo rồi uống thuốc đã...nha...
Vương Nhất Bác
nhóc...nghe lời tao... /vừa nói vừa đỡ cậu ngồi dậy mình cũng chuyển sang giường ngồi rồi cho cậu tựa vào người mình/
Tiêu Chiến
/nhắm chặt mắt lắc đầu nước mắt chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp/hức...không mà
Vương Nhất Bác
ngoan nghe lời
nhẹ lau đi những giọt nước mắt,anh cầm bát cháo khuấy đều rồi ân cần bón từng miếng cho cậu,cậu khó khăn ăn từng miếng cháo.Cháo thực sự rất đúng khẩu vị của cậu nhưng trong khoang miệng thật sự rất đắng không muốn ăn một chút nào. Vừa ăn mà nước mắt cứ chảy không thôi. Cuối cùng thì cũng chỉ được có nửa bắt là cậu không chịu ăn thêm nữa dỗ mãi cũng như không. Anh không ép nữa đặt lại bát cháo lên trên kệ tủ đầu giường rồi lấy cốc nước với thuốc trên bàn cho cậu.
Tiêu Chiến
/ vừa thấy anh cầm thuốc đã lắc đầu kịch liệt/
Tiêu Chiến
ha... hức... k...không đâu...hức... /khóc ngày một to hơn/
Vương Nhất Bác
nhóc à... uống thuốc mày mới khỏe lại được chứ... nhóc nghe lời chút đi...
Tiêu Chiến
không mà..hức...
anh hết cách đành phải đặt cốc nước lại trên kệ tủ rồi ôm chặt cậu lại và rồi là nhanh chóng nhét thuốc vào miệng cậu lấy cốc nước đến miệng bón cho cậu. Cậu do không kịp phản ứng nên phải nuốt hết xuống bụng.
Tiêu Chiến
/ngước khuôn mặt đẫm lệ lên nhìn anh/
ngay sau đó từ phía dưới cuống họng xuất hiện cơn buồn nôn, không kịp đi đâu nữa cậu cúi đầu ra khỏi giường mà nôn lên hết toàn bộ, cả cháo lẫn thuốc vừa uống khi nãy
Vương Nhất Bác
/lo lắng vuốt lưng cậu/không sao chứ... nhóc...nhóc à...
Tiêu Chiến
tao... uhhh tao mệt quá...ư~
Comments
tác giả chăm dị/Plusone//Good/
2024-08-12
1