chap3:chăm sóc

Vương Nhất Bác bế Tiêu Chiến lên thẳng phòng của mình, nhẹ nhàng đặt cậu lên trên giường rồi kéo chăn lại đắp cho cậu
sau đó là vị thiếu gia nào đó trước giờ chưa từng chăm sóc người bệnh lại chạy đi chạy lại giặt khăn lau tay chân, đắp trán cho cậu
sau đó là lại chạy xuống dưới nhà tự tay vào bếp để nấu cháo cho cậu trong khi rất ít khi vào bếp cũng có thể là chưa bao giờ đứng bếp.Chỉ là lâu lâu sẽ vào hộ mẹ làm vài việc vặt trong bếp đơn giản như vậy thôi, ngay cả anh hiện giờ cũng còn chẳng biết mình có thể nấu được hay không. Tuy là vậy nhưng khi người làm nói làm giúp anh lại từ chối
Dì Thẩm
Dì Thẩm
thiếu gia cậu lên trên nhà đi để tôi nấu rồi tôi bê lên cho cậu ấy
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
không
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
tôi có thể tự nấu
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
dì không rõ khẩu vị của nhóc đó nấu về nhóc cũng không ăn được đâu
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
tốt nhất là nên để tôi nấu
Dì Thẩm
Dì Thẩm
à... vậy cậu làm cẩn thận có gì thì gọi tôi/cảm thấy có chút kì lạ/
vậy là có ý gì chỉ là vô tình hay như nào đây rõ hai người là kẻ thù không đội trời chung vậy mà anh đây lại biết khẩu vị của Tiêu Chiến như thế nào sao...lí do cũng quá là vô lí rồi đi
anh cặm cụi ít lâu thì cũng làm xong cháo cho cậu, anh cẩn thận múc ra bát rồi lấy thêm nước và thuốc hạ sốt cho cậu
tiếp đó là đi lên trên phòng với cậu. Đẩy cửa đi vào anh thấy cậu vẫn nằm im lìm ở vị trí cũ anh bước nhanh đi đến đặt cháo, nước và thuốc hạ sốt lên trên kệ tủ đầu giường
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
/ngồi xuống ghế nhẹ nhàng gỡ tấm chăn ra rồi lay nhẹ người cậu/nhóc con... nhóc à... dậy ăn chút cháo rồi uống thuốc đi...
Tiêu Chiến nằm nhưng không hẳn là ngủ say vẫn còn nhận thức được những việc đang diễn ra ở xung quanh
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
ư~... không muốn... mệt lắm...um~ ...muốn ngủ.../ cậu yếu ớt nói trong khi mắt vẫn nhắm tít/
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
nhóc...mày có sao không đấy... tao đưa mày đi bệnh viện nha... nhóc con.../lo lắng/
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
/cố gắng mở mắt/ư~... không muốn...không đi bệnh viện... không đi đâu
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
/cậu yếu ớt lên tiếng khóe mắt đã có chút phiếm hồng/
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
/nhìn thấy và hơi hoảng/
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
nhóc...mày...đừng khóc...ngoan không khóc.../nhẹ giọng an ủi/
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
không đi bệnh viện...
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
được...được...không đi... không đi đâu hết...
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
nhưng mà phải ngồi dậy ăn cháo rồi uống thuốc trước đã
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
/lắc đầu/
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
nhóc à
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
không muốn mà... /rơi nước mắt/
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
ây... đừng khóc...ngoan không khóc...
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Tiêu Chiến... mày...
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
hức... tao mệt lắm... hức muốn ngủ...
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
ngoan nghe lời tao... dậy ăn chút cháo rồi uống thuốc đã...nha...
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
nhóc...nghe lời tao... /vừa nói vừa đỡ cậu ngồi dậy mình cũng chuyển sang giường ngồi rồi cho cậu tựa vào người mình/
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
/nhắm chặt mắt lắc đầu nước mắt chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp/hức...không mà
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
ngoan nghe lời
nhẹ lau đi những giọt nước mắt,anh cầm bát cháo khuấy đều rồi ân cần bón từng miếng cho cậu,cậu khó khăn ăn từng miếng cháo.Cháo thực sự rất đúng khẩu vị của cậu nhưng trong khoang miệng thật sự rất đắng không muốn ăn một chút nào. Vừa ăn mà nước mắt cứ chảy không thôi. Cuối cùng thì cũng chỉ được có nửa bắt là cậu không chịu ăn thêm nữa dỗ mãi cũng như không. Anh không ép nữa đặt lại bát cháo lên trên kệ tủ đầu giường rồi lấy cốc nước với thuốc trên bàn cho cậu.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
/ vừa thấy anh cầm thuốc đã lắc đầu kịch liệt/
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
ha... hức... k...không đâu...hức... /khóc ngày một to hơn/
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
nhóc à... uống thuốc mày mới khỏe lại được chứ... nhóc nghe lời chút đi...
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
không mà..hức...
anh hết cách đành phải đặt cốc nước lại trên kệ tủ rồi ôm chặt cậu lại và rồi là nhanh chóng nhét thuốc vào miệng cậu lấy cốc nước đến miệng bón cho cậu. Cậu do không kịp phản ứng nên phải nuốt hết xuống bụng.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
/ngước khuôn mặt đẫm lệ lên nhìn anh/
ngay sau đó từ phía dưới cuống họng xuất hiện cơn buồn nôn, không kịp đi đâu nữa cậu cúi đầu ra khỏi giường mà nôn lên hết toàn bộ, cả cháo lẫn thuốc vừa uống khi nãy
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
/lo lắng vuốt lưng cậu/không sao chứ... nhóc...nhóc à...
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
tao... uhhh tao mệt quá...ư~
_______
dieptong
dieptong
nhiều rồi
dieptong
dieptong
mai viết tiếp
dieptong
dieptong
nay 3chap rồi
Hot

Comments

tác giả chăm dị/Plusone//Good/

2024-08-12

1

Toàn bộ
Chapter
1 chap:1 mở đầu
2 chap:2 lo lắng
3 chap3:chăm sóc
4 chap4: tiêm
5 chap5:cảm ơn
6 chap6:suy nghĩ
7 chap7:Lục Kinh Trì
8 chap8:thái độ
9 chap9:hôn
10 chap10: đánh nhau
11 chap11: người duy nhất
12 chap12: lao động
13 chap13:trúng độc rắn
14 chap14:nhập viện
15 chap15:tự trách
16 chap16:người nghe lời, kẻ ương bướng
17 chap17:nhắn tin
18 chap18:nợ nần
19 chap19:đỡ bóng
20 chap20:áo khoác
21 chap21:𓆉𓆉𓆉
22 chap22:lá thư
23 chap23:chán rồi
24 chap24:hội thao
25 chap25: lo cho tao hả?
26 chap26:nói ít hơn thì phải?
27 chap27: Mập Mờ
28 chap28:GHÉT
29 Chap29:Mời Phụ Huynh
30 chap30: Ôm Eo
31 chap31:Yêu Đương
32 Chap32:Phụ Huynh Chấp Nhận
33 Chap33:Nói nhiều,rắc rối, quá phiền phức
34 chap34:Nónggggg
35 chap35:Nhóc Con Nhà Tôi
36 Chap36:Ngất
37 Chap37:Thăm Người Bệnh
38 Chap38:Giáo Viên Chủ Nhiệm
39 Chap39:Con Mẹ Nó, Lục Kinh Trì
40 Chap40:Qua Nhà Tao Đi
41 Chap41:Lại Chọc Tức Nhóc Con Rồi
42 Chap42:Đá Chân Anh
43 Chap43:Mày Bị Sao Thế???
44 Chap44:Ít Màaa
45 Chap45:Không Đi Tao Tự Đi
46 Chap46:Nhóc Con Giận Rồi
47 Chap47:Chuyển Trường
48 Chap48:Chép Bài
49 Chap49:Bỏ Về Trước
50 Chap50:Ở Tạm
51 Chap51:Mày Đến Đây Với Tao Đi
52 Chap52:Về Nhà Tao
53 Chap 53:Thích Mày Mất Rồi
54 Chap54:Gây Sự
55 Chap55:Hối Cải
56 Chap56:Muốn Ra Ở Riêng
57 Chap57: Có Hẹn
58 Chap58:Không Quen
59 Chap59:Mùi Vị Quen Thuộc
60 Chap60:•∘•
61 Chap61:
62 Chap62:Buông Bỏ
63 Chap63:Đói
64 Chap64:Đi Công Tác
65 Chap65:Không Liên Quan
66 Chap66:Bé Yêu
67 Chap 67:Tình Địch
68 Chap68:Giải Bài
69 Chap69:Kinh Tởm
70 Chap70:Ngủ Quên
71 Chap71:Cho Hi Vọng
72 Chap72:Đau Bụng
73 Chap73:Thích Mày....
74 Chap74:Nếu Tao Thích Mày Thật Thì Làm Sao??
75 Chap75:Mưa
76 Chap76:Giải Quyết Hiểu Lầm
77 Chap77:Nhà
78 Chap78:Bức Tượng
79 Chap79:Phiền
80 Chap80:Trà Đòi So Với Tâm Can Bảo Bối
81 Chap81:Đính Hôn
82 Chap82:Thổ Lộ
83 Chap83:Anh Tồi Quá
84 Chap84:Ơii Chồng Đây
85 Chap85:Có Người Yêu???
86 Chap86:Bên Em Là Hạnh Phúc
87 Chap87:Anh Thương
88 Chap88:Miễn Cưỡng
89 Chap89:Đợi
90 Chap90:Thời Gian Cho Em
91 Chap91:Câu Trả Lời
92 Chap92:
93 Chap93:Đặc Biệt
94 Chap94:H
95 Chap95:H
96 Chap96:
97 Chap97:Âm Mưu
98 Chap98:Tai Nạn
99 Chap99:Tìm
100 Chap100:Khương Vân San
101 Chap101:Hung Thủ
102 Chap102:Cuộc Gọi Đến
103 Chap103:Nhớ Em Rồi
104 Chap104:Đông Qua, Xuân Về, Hạ Tới, Thu Lại Sang...
105 Chap 105: Hình Như Đợi Được Rồi...
106 Chap106:Phó Hàm Thụy
107 Chap107:Xin Việc
108 Chương108:Anh Trai
109 Chap109:Em Là Tất Cả
110 Chap110:Ác Mộng
111 Chap111:Thế Thân
112 Chap112:Muốn Chết
113 Chap113:Xét Nghiệm ADN
114 Chap114:Cận Kết
115 Chap115:END
116 (1) Thông Bảo Nhỏ
117 Chap117:Ngoại Truyện
Chapter

Updated 117 Episodes

1
chap:1 mở đầu
2
chap:2 lo lắng
3
chap3:chăm sóc
4
chap4: tiêm
5
chap5:cảm ơn
6
chap6:suy nghĩ
7
chap7:Lục Kinh Trì
8
chap8:thái độ
9
chap9:hôn
10
chap10: đánh nhau
11
chap11: người duy nhất
12
chap12: lao động
13
chap13:trúng độc rắn
14
chap14:nhập viện
15
chap15:tự trách
16
chap16:người nghe lời, kẻ ương bướng
17
chap17:nhắn tin
18
chap18:nợ nần
19
chap19:đỡ bóng
20
chap20:áo khoác
21
chap21:𓆉𓆉𓆉
22
chap22:lá thư
23
chap23:chán rồi
24
chap24:hội thao
25
chap25: lo cho tao hả?
26
chap26:nói ít hơn thì phải?
27
chap27: Mập Mờ
28
chap28:GHÉT
29
Chap29:Mời Phụ Huynh
30
chap30: Ôm Eo
31
chap31:Yêu Đương
32
Chap32:Phụ Huynh Chấp Nhận
33
Chap33:Nói nhiều,rắc rối, quá phiền phức
34
chap34:Nónggggg
35
chap35:Nhóc Con Nhà Tôi
36
Chap36:Ngất
37
Chap37:Thăm Người Bệnh
38
Chap38:Giáo Viên Chủ Nhiệm
39
Chap39:Con Mẹ Nó, Lục Kinh Trì
40
Chap40:Qua Nhà Tao Đi
41
Chap41:Lại Chọc Tức Nhóc Con Rồi
42
Chap42:Đá Chân Anh
43
Chap43:Mày Bị Sao Thế???
44
Chap44:Ít Màaa
45
Chap45:Không Đi Tao Tự Đi
46
Chap46:Nhóc Con Giận Rồi
47
Chap47:Chuyển Trường
48
Chap48:Chép Bài
49
Chap49:Bỏ Về Trước
50
Chap50:Ở Tạm
51
Chap51:Mày Đến Đây Với Tao Đi
52
Chap52:Về Nhà Tao
53
Chap 53:Thích Mày Mất Rồi
54
Chap54:Gây Sự
55
Chap55:Hối Cải
56
Chap56:Muốn Ra Ở Riêng
57
Chap57: Có Hẹn
58
Chap58:Không Quen
59
Chap59:Mùi Vị Quen Thuộc
60
Chap60:•∘•
61
Chap61:
62
Chap62:Buông Bỏ
63
Chap63:Đói
64
Chap64:Đi Công Tác
65
Chap65:Không Liên Quan
66
Chap66:Bé Yêu
67
Chap 67:Tình Địch
68
Chap68:Giải Bài
69
Chap69:Kinh Tởm
70
Chap70:Ngủ Quên
71
Chap71:Cho Hi Vọng
72
Chap72:Đau Bụng
73
Chap73:Thích Mày....
74
Chap74:Nếu Tao Thích Mày Thật Thì Làm Sao??
75
Chap75:Mưa
76
Chap76:Giải Quyết Hiểu Lầm
77
Chap77:Nhà
78
Chap78:Bức Tượng
79
Chap79:Phiền
80
Chap80:Trà Đòi So Với Tâm Can Bảo Bối
81
Chap81:Đính Hôn
82
Chap82:Thổ Lộ
83
Chap83:Anh Tồi Quá
84
Chap84:Ơii Chồng Đây
85
Chap85:Có Người Yêu???
86
Chap86:Bên Em Là Hạnh Phúc
87
Chap87:Anh Thương
88
Chap88:Miễn Cưỡng
89
Chap89:Đợi
90
Chap90:Thời Gian Cho Em
91
Chap91:Câu Trả Lời
92
Chap92:
93
Chap93:Đặc Biệt
94
Chap94:H
95
Chap95:H
96
Chap96:
97
Chap97:Âm Mưu
98
Chap98:Tai Nạn
99
Chap99:Tìm
100
Chap100:Khương Vân San
101
Chap101:Hung Thủ
102
Chap102:Cuộc Gọi Đến
103
Chap103:Nhớ Em Rồi
104
Chap104:Đông Qua, Xuân Về, Hạ Tới, Thu Lại Sang...
105
Chap 105: Hình Như Đợi Được Rồi...
106
Chap106:Phó Hàm Thụy
107
Chap107:Xin Việc
108
Chương108:Anh Trai
109
Chap109:Em Là Tất Cả
110
Chap110:Ác Mộng
111
Chap111:Thế Thân
112
Chap112:Muốn Chết
113
Chap113:Xét Nghiệm ADN
114
Chap114:Cận Kết
115
Chap115:END
116
(1) Thông Bảo Nhỏ
117
Chap117:Ngoại Truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play