Tôi Là Kẻ Xen Vào Cuộc Tình Của Chị Và Anh Ta
Chap3
Có khách nên nàng ra phục vụ,nhưng khi thấy Hà Anh ngồi cùng anh trai cô ta liền cảm thấy toàn thân run rẩy
Hà Khang(anh cô ta)
mẹ nó ,cái quán này làm ăn kiểu gì vậy
Hà Khang(anh cô ta)
Chẳng có khứa nào ra phục vụ cả.Bộ khinh anh mày hay gì
Hà Anh
Anh bớt nóng ,để em gọi cho
Hà Anh
*hét lớn * Nè ,nhân viên chết hết rồi à
Hà Anh
Mau ra đây coi /đá ghế/
Hạ Phương Ly(nàng)
* tụi nó làm loạn rồi,giờ mình không ra.Lương sẽ bị trừ hết cho coi *
Nàng hít sâu một hơi lấy hết dũng khí bước ra ,giọng nói hơi run rẩy
Hạ Phương Ly(nàng)
Quý khách...dùng gì
Hà Anh
cho tao...*nhìn nàng + ngạc nhiên*
Hà Anh
Ủa con nhỏ mà em nói nè ,anh hai
Hà Khang(anh cô ta)
Con nhỏ nào nhể
Hà Khang(anh cô ta)
à tao nhớ rồi ,con nhỏ không chịu đưa tiền mày hả
Hà Anh
Đúng là chẳng nể mặt em chút nào ý
Hà Khang(anh cô ta)
Ha~ cho nó một trận là được
Anh ta vừa định giơ đấm vào mặt Phương Ly.Đã chuẩn bị tinh thần hứng chịu tất cả
Hạ Phương Ly(nàng)
nhắm mắt* " Sao không cảm giác đau chút nào vậy"
Nàng mở mắt ra đã thấy cảnh tay anh ta bị cô bẻ ra đằng sau ,giọng gằn xuống
Khuyết Đăng Vân(cô)
À thì ra cái lũ bắt nạt chị em tốt của tao là tụi mày à
Hà Khang(anh cô ta)
Đau quá...con nhỏ này...thả ra coi
Khuyết Đăng Vân(cô)
Mau mang tiền ra trả cho Phương Ly ,không thì tao cho tụi bây không còn mạng để ra khỏi đây
Hà Anh
nghiến răng * Chị dám làm thế sao
Khuyết Đăng Vân(cô)
Im miệng chó mày lại
Khuyết Đăng Vân(cô)
con nhỏ bố láo kia ,mau móc tiền ra trả
Khuyết Đăng Vân(cô)
Không thì tao tát cho trẹo xương hàm đó
Hạ Phương Ly(nàng)
run rẩy * " cô ta...sẽ làm thật sao...mặt mình...không thể ăn mấy cái tát của cô ta được...nhưng với vẻ mặt kia không nôn tiền...sẽ không để mình yên thân"
Khuyết Đăng Vân(cô)
hét lớn* Nhanh lên
Hà Khang(anh cô ta)
Mày mau...móc túi đưa tiền đi...tay tao sắp gãy tới nơi rồi...đau chết đi được
Hà Anh
*đưa tiền* đưa rồi đấy
Hà Anh
thả anh tôi ra được chưa
Khuyết Đăng Vân(cô)
nhìn nàng* Đủ chưa ?
Hạ Phương Ly(nàng)
đếm* Đủ rồi
Khuyết Đăng Vân(cô)
* thả ra*
Hà Khang(anh cô ta)
vươn vai* A...đau chết đi được
Khuyết Đăng Vân(cô)
Còn không mau cút
Nghe lời răn đe của cô ,hai người kia như con rắn mất đuôi mà co giò chạy mất dép.Nàng nhìn cô đầy ái mộ mỉm cười
Hạ Phương Ly(nàng)
Chị Vân giỏi quá
Khuyết Đăng Vân(cô)
ừm ,làm việc đi
Khuyết Đăng Vân(cô)
Ai bắt nạt cứ nói chị
Khuyết Đăng Vân(cô)
Chị xử giúp em
Hạ Phương Ly(nàng)
Em biết rồi
Hạ Phương Ly(nàng)
níu áo* Chị...
Khuyết Đăng Vân(cô)
quay lại* hửm
Hạ Phương Ly(nàng)
Em nghe nói tối nay ở Hồ Tây
Hạ Phương Ly(nàng)
có tổ chức bắn pháo bông á
Khuyết Đăng Vân(cô)
cho nên?
Hạ Phương Ly(nàng)
Chị...chị có thể đi cùng em không ?
Khuyết Đăng Vân(cô)
mỉm cười * Được chứ
Hạ Phương Ly(nàng)
mắt sáng rỡ* thật sao
Khuyết Đăng Vân(cô)
ừm,cái gì mà chị không chiều em được chứ
Khuyết Đăng Vân(cô)
Bé ngoan à~
Hạ Phương Ly(nàng)
gãi đầu ngượng ngùng* Không hiểu sao dù lớn rồi
Hạ Phương Ly(nàng)
Nhưng em vẫn thích được chị khen là bé ngoan á
Khuyết Đăng Vân(cô)
vậy sau này chị sẽ khen em nhiều hơn,cho em nghe đã luôn
Khuyết Đăng Vân(cô)
Có chê phiền không ?
Hạ Phương Ly(nàng)
với chị...
Hạ Phương Ly(nàng)
không bao giờ là phiền cả~
Khuyết Đăng Vân(cô)
Cái miệng em ngọt quá đấy
Khuyết Đăng Vân(cô)
Làm cho chị ly bạc xỉu đi ,coi như ủng hộ quán em làm
Hạ Phương Ly(nàng)
được chị,có ngay thôi (^~^)
Từng đợt pháo bông bắn lên khiến cả bầu trời đều bừng sáng rực rỡ trông cực kỳ đẹp.Bên cạnh nàng là cô mỉm cười nhìn ngọn ánh sáng kia ,còn ánh mắt nàng từ lúc nào chỉ dán vào cô không thể xa rời
Khuyết Đăng Vân(cô)
Đẹp quá nhỉ
Khuyết Đăng Vân(cô)
chị chưa từng thấy ánh sáng nào đẹp đến mức này
Khuyết Đăng Vân(cô)
Nhờ em...chị mới có thể tận mắt nhìn thấy thứ đẹp đẽ này
Khuyết Đăng Vân(cô)
Phương Ly,cảm ơn em nhé
Hạ Phương Ly(nàng)
có gì đâu
Hạ Phương Ly(nàng)
chị giúp em nhiều hơn ấy chứ ,giúp em lấy lại được tiền.Còn có thể trừng trị bọn kia nữa
Hạ Phương Ly(nàng)
Trong mắt em...
Hạ Phương Ly(nàng)
Lúc đó chị như tỏa sáng vậy,đẹp đến vô cùng
Khuyết Đăng Vân(cô)
mỉm cười* Em không cần tâng bốc chị đến mức đó đâu
Khuyết Đăng Vân(cô)
Chị cũng chỉ là một người bình thường
Hạ Phương Ly(nàng)
"Có lẽ là chị ấy không biết,giây phút này tôi đã xem chị ấy còn hơn cả người bình thường.Có vẻ giống một người dũng cảm xuất hiện vào lúc tôi cần nhất,từ lúc nào tôi lại cảm giác được một niềm vui khó tả thế này chứ..."
Đêm đó rủ cô đi xem pháo hoa cực đẹp,cô đâu biết rằng đó chính là bí mật của nàng khi ngày hôm nay là lễ tình nhân được cùng cô ngắm pháo hoa tuyệt sắc dưới bầu trời này.Nhưng khi nàng nhìn cô liền có cảm giác...cô còn rực rỡ hơn pháo hoa trên kia !
Comments