[Mairimashita! Iruma-kun] Giấc Mơ Mùa Sen Nở
Sự thật... ?
Nó vừa mở mắt ra thì đã thấy mình đứng trong Một không gian trắng xóa, trải dài đến vô tận.
Nó có cảm giác cơ thể mình cứ lân lân, trống trải ở nơi lòng ngực.
Yuuki Satoru
"Nhưng cũng thật yên bình..."
Nó nhấc chân lên, đi từng bước đầu tiên ở nơi kì lạ này, không gian chỉ có mỗi một màu trắng ấy vậy bên dưới là một vùng nước sâu thăm thẳm.
Tường chừng như có thể nuốt chửng tất cả. Nhưng nó không sao hết, vì có thể đứng trên mặt nước khiến nó thích thú.
Yuuki Satoru
"Thời gian ở đây là vô tận sao?"
Yuuki Satoru
"Yên bình quá..."
Tiếng tí tách cứ vang lên đều đều theo bước chân của nó.
Cho đến khi nó bắt gặp một cô gái ngồi đó, ngồi trên vũng nước và nhìn về xa xăm.
Hoài nghi về cô gái, nó bước lại gần.
???
Cậu lại đây. Được không? //vỗ bên cạnh//
Yuuki Satoru
Được //ngồi xuống//
Giọng của cô vang lên không nhanh mà cũng không chậm, nó nhẹ nhàng và đơn giản. Giống như không gian này vậy.
Yuuki Satoru
Ừm. //gật đầu//
Yuuki Satoru
Cô muốn nói với tôi điều gì?
???
Cậu còn nhớ gì về 'Thế giới cũ' không?
Yuuki Satoru
Cả gia đình tôi bị tai nạn, sau đó thì tôi ở đây.
???
Chỉ đúng một phần thôi...
???
Từ khi 'Cậu' ngất đi và đến đây.
???
Tất cả thông tin trong đầu cậu về 'Cậu' đã hoàn toàn bị thay đổi.
Yuuki Satoru
Cô đang nói cái quái gì vậy? //nhăn mặt //
???
Chỉ là thông tin về gia đình và người thân thôi, còn cuộc sống và những thứ khác thì vẫn vậy.
???
Mấy thứ mà 'cậu' đã học trên trường, những việc hằng ngày 'cậu' làm đều đúng như trong đầu cậu.
Yuuki Satoru
Nói gì vậy? tôi không hiểu?
???
Cậu có nhớ tên mình là gì không?
Yuuki Satoru
Yuuki Satoru, câu hỏi kì lạ, tên tôi thì đương nhiên tôi phải biết chứ.
???
Tôi không hỏi về tên của cậu.
???
Lúc ở thế giới kia, tên mà ba mẹ đặt cho 'Cậu' là gì?
Yuuki Satoru
Cái đó còn phải hỏi?
Yuuki Satoru
//khựng lại//
Bỗng nhiên tim nó hửng lại một nhịp khi nhớ đến 'Nó' ở thế giới trước.
Mọi người hay gọi nó bằng cái tên nào?
Asmodeus Alice
Satoru-sama.
Yuuki Satoru
"Có phải đúng như vậy... không?"
???
Vậy thì hãy để tớ hỏi một câu nữa nhé?
Yuuki Satoru
À- ừm... được...
???
Cậu có muốn quay về không?
Yuuki Satoru
Tại sao tôi phải quay về chứ?
Yuuki Satoru
Ba mẹ tôi chết hết rồi!
Yuuki Satoru
Tôi chắc cũng đã nằm viện rất lâu!
Yuuki Satoru
Giờ ở đó, tôi ở đó cũng không còn gì cả!
Yuuki Satoru
Cô nói quay về là quay về thế nào! //kích động//
???
Tớ không muốn cậu phá hỏng không gian yên tĩnh này đâu.
???
Hãy lắng nghe, suy nghĩ và trả lời.
Từ khi 'cậu' ngất và đến đây.
Tất cả thông tin trong đầu cậu về 'Cậu' đã hoàn toàn bị thay đổi.
Yuuki Satoru
//dần bình tĩnh//
Yuuki Satoru
Hãy kể cho tôi nghe tất cả về 'Tôi'.
???
Cậu hiểu vấn đề rồi nhỉ.
Bỗng bóng đen của cô gái dần biến mất, thay vào đó là cơ thể một con người... y hệt như nó.
Nguyễn Mộng Linh
Tên 'cậu' là Nguyễn Mộng Linh.
Yuuki Satoru
Ừ-ừm... kể tiếp đi.
Nguyễn Mộng Linh
Đúng thật là cậu đã bị tai nạn.
Nguyễn Mộng Linh
Nhưng chỉ một mình cậu thôi, hiện tại cơ thể 'cậu' đang ở bệnh viện và bất tỉnh.
Yuuki Satoru
Vậy đây là mơ sao?
Nguyễn Mộng Linh
Nhưng không hiểu sao, giấc mơ này đã vô tình tạo ra một thế giới khác.
Nguyễn Mộng Linh
Một thế giới đúng như trong bộ truyện đó.
Nguyễn Mộng Linh
Các nhân vật trong này đều đã có được ý thức riêng chứ không làm theo trí tưởng tượng của 'cậu'.
Yuuki Satoru
Vậy còn gia đình tôi?
Nguyễn Mộng Linh
Cậu có một gia đình hạnh phúc.
Nguyễn Mộng Linh
Cha mẹ đầy đủ và 2 đứa em gái nhỏ.
Nguyễn Mộng Linh
Thầy cô và các bạn đều quý mến.
Nguyễn Mộng Linh
Là một đứa con ngoan, trò giỏi.
Nguyễn Mộng Linh
Của ông Nguyễn văn Hùng và bà Ngô Thị Liên.
Yuuki Satoru
Vậy à... //Còn hơi mơ hồ//
Nguyễn Mộng Linh
Hãy nhớ lại đi Linh.
Nguyễn Mộng Linh
Cậu không thể vì sự ích kỷ của mình mà bỏ gia đình cuộc sống của 'Cậu' ở đó được.
Nguyễn Mộng Linh
Cả một tương lai đang đợi ở phía trước.
Nguyễn Mộng Linh
Chẳng phải ước mơ của 'Cậu' là đi du học sau đó trở thành bác sĩ sao?
Yuuki Satoru
Khoan đã- Từ từ //choáng váng//
Yuuki Satoru
Đột nhiên đầu tôi đau quá. //ôm đầu//
Linh ngồi đối diện nó, nhìn nó đang chóng chọi lại cơn đau đầu vì kí ức đang dần được rót vào đầu nó.
Yuuki Satoru
T-Tôi nhớ ra rồi...
Yuuki Satoru
Tôi là Linh! Tôi là Nguyễn Mộng Linh! //mừng rỡ//
Yuuki Satoru
Sao mình có thể vô tâm đến nỗi quên đi ba mẹ chứ. //rơi nước mắt//
Linh ngồi bên cạnh an ủi nó, đợi khoảng gần 2 tiếng sau nó mới có thể ổn định lại được.
Yuuki Satoru
Vậy thì cậu là ai? giống hệt tôi, giúp tôi nhớ lại những kí ức đó?
Nguyễn Mộng Linh
Tôi là một phần nhỏ trong đó.
Nguyễn Mộng Linh
Tôi là hiện thân cho ý chí muốn được quay về thế giới kia của 'Cậu'.
Yuuki Satoru
R-Ra là vậy...
Nguyễn Mộng Linh
Trả lời câu hỏi của tôi một lần nữa.
Nguyễn Mộng Linh
Cậu có muốn quay về hay không?
Yuuki Satoru
Dù có mơ mộng như thế nào đi chăng nữa thì tôi phải quay về!
Yuuki Satoru
Ba mẹ, em gái và bạn bè đang chờ tôi ở đó!
Yuuki Satoru
Ta mau quay về thôi!
Nguyễn Mộng Linh
Điều đó bây giờ là không thể!
Yuuki Satoru
Nhưng chẳng phải cậu giúp tôi đến nước này là để tôi quay về sao?
Nguyễn Mộng Linh
Như đã nói từ ban đầu.
Nguyễn Mộng Linh
Giấc mơ này đã vô tình tạo ra một thế giới.
Nguyễn Mộng Linh
Có nghĩa là cái nơi mà cô cho là thế giới ảo đó đã trở thành một thế giới thật.
Yuuki Satoru
K-Không thể nào...
Yuuki Satoru
Vậy thì ban đầu cậu gợi cho tôi về những kí ức đó cho tôi làm gì chứ? //bất lực ngồi xuống//
Nguyễn Mộng Linh
Để cậu có động lực...
Nguyễn Mộng Linh
Để cậu có thể tìm ra cách đi qua giữa các thế giới.
Nguyễn Mộng Linh
Ma giới có ma thuật và ma thuật có thể làm được điều đó.
Yuuki Satoru
Vậy ma thuật đó là gì!?
Nguyễn Mộng Linh
Hãy tự mình tìm ra lời giải đáp cho những khúc mắc trong lòng.
Nguyễn Mộng Linh
Khi đó, cánh cửa dẫn đến quê hương sẽ mở ra, chỉ đường dẫn lối cho kẻ sở hữu tri thức quyền năng nhất.
Yuuki Satoru
Cậu nói vậy là sa-
Nó mất thăng bằng mà ngã xuống, không còn đứng trên mặt nước được nữa, vùng nước kéo nó xuống mặc nó dãy dụa.
Yuuki Satoru
"Cánh cửa dẫn đến quê hương sẽ mở ra, chỉ đường dẫn lối cho kẻ sở hữu tri thức quyền năng nhất...."
Nguyễn Mộng Linh
"Nguyễn Mộng Linh"
Nguyễn Mộng Linh
"phải ghi nhớ điều đó"
Yuuki Satoru
"K-khó thở quá" //mở mắt ra Bật ngồi dậy//
Nhìn xung quanh, đây vẫn là cán phòng mà Sullivan đã tặng cho nó và Iruma.
Cậu vẫn còn đang say giấc bên cạnh
Còn nó thì trán lấm tấm mồ hôi, tay chân run rẩy vì lạnh.
Yuuki Satoru
"Mình vẫn còn nhớ như in giấc mơ đó..."
Yuuki Satoru
"Nguyễn Mộng Linh"
Mặc dù giấc mơ không mấy tốt đẹp nhưng nó đã giúp cho Satoru nhớ lại thế giới thật sự của mình.
Nó nằm xuống ngủ tiếp, sau khoảng thời gian tưởng chừng như là vài năm trong giấc mơ kì lạ ấy.
Yuuki Satoru
"Mình nhất định sẽ quay về!"
Comments
Lic™
tên tui nè'-')
2024-06-09
10