DROP [Harry Potter] Tôi Xin Được Phép Yêu Em...
•² bức thư cuối cùng của bà
Cứ thế theo đà mà Roxana bé nhỏ ngã ra khỏi bệ cửa phòng ngủ tầng ba.
Rơi xuống, gió cứ như thể tát vào mặt. Từng loạn tấu đen bay toán loạn, sự hoảng loạn lớn đến mức cô bé chẳng thể nghĩ được gì.
Roxana Louis Harvey
//nhắm nghiền mắt chịu trận//
Giọng của một người phụ nữ vang lên ngay phía dưới. Đồng thời ngay khi đó sự rơi tự do của em cũng dựng lại ngay phút chốc.
Roxana Louis Harvey
A! //bất ngờ mở mắt//
Roxana Louis Harvey
M-may quá...còn chút nữa thôi là chạm đất rồi.
Em hoảng hồn nhìn mặt đất chỉ cách mình một cánh tay của em thôi. Đôi tay nhỏ sợ hãi run rẩy giờ đang dần ổn định.
Ai là người đã cứu em thế?
Roxana Louis Harvey
//Được người đó đặt xuống đất an toàn//
Roxana Louis Harvey
A-....con cảm ơn ạ. //ngước nhìn//
Roxana Louis Harvey
Bà là...?
Minerva Mc.Gonagall
Minerva Mc.Gonagall, sao con lại té từ trên cao xuống như thế?
Minerva Mc.Gonagall
Roxana Veraty?
Roxana Louis Harvey
Con...là do con bất cẩn ạ. //hơi sợ//
Em có hơi sợ sệt trước quý bà chắc đã quá độ tuổi hạ thọ (độ tuổi từ 60 đến 69 tuổi). Nhìn mặt bà ấy rất nghiêm túc nhưng cũng rất phúc hậu.
Chíp chíp* tiếng chim non vang lên. Thì ra con chim con vừa rồi em vẫn còn nắm chặt trong lòng bàn tay của mình.
Roxana Louis Harvey
Ôi chết mất. Chị xin lỗi //nhanh chóng mở lòng bàn tay ra//
Minerva Mc.Gonagall
Con vì cứu con chim non này mà ngã khỏi tầng?
Minerva Mc.Gonagall
Rất dũng cảm. Nhưng cũng rất dại dột và nguy hiểm.
Roxana Louis Harvey
Nhưng, bà ơi. Bà đến tìm ba mẹ con ạ?
Roxana Louis Harvey
Hai người họ cùng Ray về thăm nội con rồi nên hiện không có ở nhà.
(Ray = Raymond, em trai Roxana)
Minerva Mc.Gonagall
Ta đến để tìm con, Veraty. //lấy ra một tờ giấy cháy xén rồi đưa cho em//
Minerva Mc.Gonagall
Đây là lá thư cuối cùng mà bà ngoại con đã gửi cho ta. Nguyên văn lời ấy con đọc sẽ rõ.
Roxana Louis Harvey
//chần chừ rồi cầm lấy lá thư//.....bà ngoại cháu sao?
Roxana cầm lấy lá thư trên tay rồi cẩn thận đọc từng dòng chữ.
Nguyên văn của lá thư là:
_Ta là Rose Veraty. Viết bức thư này cho Minerva Mc.Gonagall.
Minerva à, vào ngày con bé đến trường. Cậu bỏ chút thời gian để dắt con bé sắm đồ đến trường nhé. Vì tôi biết cha mẹ Roxana chẳng để tâm đến đâu, chúng có thể sẽ mua sắm cho Roxana. Nhưng sẽ không phải là những gì con bé muốn, tôi không biết vì sao...nhưng con bé luôn quá im lặng và không đòi hỏi bất cứ gì từ mẹ và cha nó.
Thời gian của tôi không còn nhiều. Cậu giúp tôi thương yêu con bé như cháu gái cậu có được không? Coi như tôi xin cậu. Con bé thiếu thốn tình thương gia đình lắm, Minerva à...
Rose Veraty_
Roxana Louis Harvey
" đây thật sự nét chữ của bà..."
Roxana Louis Harvey
//nặng lòng// " lúc trước...vào ngày sinh nhật bà luôn là người dẫn mình đi dạo"
Roxana Louis Harvey
" Kể chuyện cho mình nghe..."
Roxana Louis Harvey
" nhưng giờ bà bỏ mình đi rồi"
Tách tách* những giọt nước mắt lăn từ khoé mi rồi rơi từng giọt lên tờ giấy trắng ngà.
Sự nhớ nhung, nuối tiếc, buồn rầu và đau khổ. Người em thường yêu nhất đã không còn đón sinh nhất cùng em nữa.
Minerva Mc.Gonagall
//đặt tay lên đầu em rồi xoa nhẹ// Đừng khóc...bà của con đã rất lo lắng cho còn dù là giây phút cuối cùng.
Minerva Mc.Gonagall
Rose luôn muốn nhìn thấy nụ cười của con. Luôn muốn con hạnh phúc thay vì thấy những giọt nước mắt này.
Nước mắt em cứ thế tuông rời nhiễu xuống. Ngay cả chú chim nhỏ trên tay em cũng dưỡng như cảm nhận được. Nó dụi vào lòng bàn tay em an ủi.
Roxana Louis Harvey
//thả nhẹ chim non xuống đất rồi dùng tay quệt nước mắt//
Roxana Louis Harvey
Hức...con biết ạ. C-chỉ là con không cầm được.
Roxana Louis Harvey
Nước mắt nó tự nhiên chảy ra...hức, chứ không không muốn. //nói ngắt quản//
Minerva Mc.Gonagall
Ừm...Ta nghĩ chúng ta nên vào nhà nói chuyện nhỉ?
Roxana Louis Harvey
Vâng, bà đi theo con ạ //vừa lau nước mắt vừa quay người đi//
Bóng dáng nhỏ nhắn đi phía trước, quý bà thanh nhã bước phía sau. Một lớn một nhỏ bước vào căn nhà tầm trung với màu chủ đạo là xanh rêu.
Vào bên trong, em mời bà ấy ngồi vào ghế. Còn mình thì nhanh chóng chạy xuống bếp đem trà bánh lên.
Tuy nhỏ nhỏ nhưng em rất nhanh nhẹn và tháo vát.
Minerva Mc.Gonagall
Con cũng đã đọc lá thư ta đứa rồi. Nên hôm nay con cũng đã mười một tuổi.
Roxana Louis Harvey
//nhìn lá thư trong tay//
Minerva Mc.Gonagall
Ta định sẽ đưa con về nhà ta ở vài ngày đến khi nhập học.
Minerva Mc.Gonagall
Tất nhiên con yên tâm. Ta đã nói với cha mẹ con rồi và họ cũng đồng ý.
Roxana Louis Harvey
Nhưng...như vậy, như vậy thì làm phiền bà quá ạ.
Minerva Mc.Gonagall
//Lắc đấu// Con là cháu gái của Rose, coi như cũng là cháu của ta.
Minerva Mc.Gonagall
Dù gì ta cũng chỉ sống một mình. Nên là có một đứa cháu cũng rất rất tốt.
Roxana Louis Harvey
//nhìn Minerva// "Nhìn bà ấy có nét giống bà ngoại quá"
Minerva Mc.Gonagall
//thấy em nhìn mình// Thế nào? Con ở cùng ta đến khi nhập học.
Minerva Mc.Gonagall
Chỉ tầm 3 tuần.
Roxana Louis Harvey
Con...//do dự//
Roxana Louis Harvey
" ở lại nhà cũng chỉ có một mình.." //nắm chặt hai tay với nhau//
Roxana Louis Harvey
" cha mẹ cũng chẳng quan tâm mình. Mình có nên đi cùng bà ấy không? "
Roxana Louis Harvey
" Mình cũng từng nghe bà ngoại nói. Bà ấy là một người rất giỏi và chính trực"
Roxana Louis Harvey
" Mình cũng muốn đi cùng bà ấy...."
Nhớ like và comment cho tui nha.
Comments
Tu bi con ti niu😔
Truyện hay lắm lun á bà ra chap mới nhanh nhe tặng 2 bôngg nèe
2024-02-26
3
Laogong~~
Truyện hay nha bà , tiếp tục cố gắng nhé
2024-02-26
2