DROP[ĐN Naruto] Linh Hồn Của Kẻ "Vô Danh"
Chap 4: Hận thù và hận thù!
Kiinochi Kiyoko
Tại sao ...tại sao...?
Kiinochi Kiyoko
Tại sao người lại đối xử với con như thế?!
Kiinochi Kiyoko
Mọi thứ tốt đẹp người đều dành cho Lina
Kiinochi Kiyoko
Người chưa từng bao giờ dịu dàng với con như thế, chưa từng ôm con lấy một lần
Kiinochi Kiyoko
Tại sao lại như vậy chứ..?
Kiinochi Kiyoko
Con cũng là con của người mà!
Kiinochi Kiyoko
Con đã tin
Kiinochi Kiyoko
Tin một ngày nào đó người có thể hiểu con, sẽ yêu thương con như cách người yêu thương Lina
Kiinochi Kiyoko
Nhưng tại sao người lại làm như vậy?!!
Kiinochi Kura
Ta chưa bao giờ xem ngươi là con của ta
Kiinochi Kura
Ta chưa bao giờ có một đứa con vô dụng như ngươi!
Kiinochi Kura
Và ngươi cũng chẳng có huyết thống gì với ta cả?!
Kiinochi Kiyoko
Không ..không phải
Kiinochi Kiyoko
Con mang trong người huyết thống của gia tộc mà
Kiinochi Kiyoko
Tại sao con không phải con là con của người!
Kiinochi Kura
/bóp cằm cô/
Kiinochi Kura
Đương nhiên vì ngươi là một sản phẩm thí nghiệm được tạo ra từ máu của ta mà thôi
Kiinochi Kura
Một sản phẩm thí nghiệm bị lỗi
Kiinochi Kura
/đứng dậy, vứt bỏ bao tay/
Kiinochi Kura
Tiếp tục tiến hành đi
Những cơn đau ập đến người cô một cách dồn dập
Kiinochi Kiyoko
*Ông trời...làm ơn..làm ơn hãy cứu con..*
Kiinochi Kiyoko
*CON CHƯA MUỐN CHẾT*
Kiinochi Kiyoko
*Con muốn sống, muốn sống*
Kiinochi Kiyoko
*Con muốn ông ta phải chịu đựng nỗi đau này*
Một giọng nói vang lên trong đầu cô
???
Ngươi thật sự muốn chứ
???
Muốn kẻ làm giết ngươi phải chết
???
Muốn họ phải trả giá những gì họ gây ra
Kiinochi Kiyoko
*Ai..vậy..?*/mờ hồ/
???
Ngươi thực sự muốn chứ?
Kiinochi Kiyoko
Muốn, tôi thực sự rất muốn
Kiinochi Kiyoko
Kẻ đã làm tôi như thế này...phải chịu cái giá gấp mười lần
???
Ánh mắt đấy là thứ ta muốn
???
Càng hận thù người càng biết được thứ cần được loại bỏ trên cuộc đời này!
???
Những kẻ không xứng đáng được sống!
Sau cơ thể cô bị ai đó điều khiển
Trong thâm tâm mọi thứ đều mơ hồ
Chỉ có tiếng la thất thanh cùng với mùi máu tanh nồng
Khi mọi thứ đều chìm vào bóng tối của màn đêm thì thứ cuối cùng cô cảm nhận được là một sự ấm áp le lói trong trong cái lạnh giá
Đ𝐚𝐮 đớ𝐧 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 𝐩𝐡ả𝐢 𝐥à 𝐤𝐡𝐢 𝐡ọ 𝐫ờ𝐢 𝐱𝐚 𝐛ạ𝐧
𝐋ạ𝐢 𝐜à𝐧𝐠 𝐤𝐡ô𝐧𝐠 𝐩𝐡ả𝐢 𝐥à 𝐤𝐡𝐢 𝐜𝐡í𝐧𝐡 𝐭𝐚𝐲 𝐡ọ 𝐠𝐢ế𝐭 𝐛ạ𝐧
𝐌à 𝐥à 𝐤𝐡𝐢 𝐡ọ 𝐠𝐢𝐞𝐨 𝐜𝐡𝐨 𝐭𝐚 𝐧𝐡ữ𝐧𝐠 𝐡ạ𝐧𝐡 𝐩𝐡ú𝐜 𝐧𝐡ấ𝐭 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 đờ𝐢...
𝐑ồ𝐢 𝐜𝐡í𝐧𝐡 𝐡ọ đẩ𝐲 𝐛ạ𝐧 𝐫ơ𝐢 𝐱𝐮ố𝐧𝐠 𝐭ậ𝐧 𝐜ù𝐧𝐠 𝐜ủ𝐚 𝐯ự𝐜 𝐬â𝐮
Comments