chap 2

...
ở buổi tiệc
nhân vật phụ
nhân vật phụ
1: anh bạn nhà ta hôm nay cũng chịu vát mặt đến đây dự tiệc rồi
nhân vật phụ
nhân vật phụ
2: phải phải! /khoác tay lên vai cậu/
nhân vật phụ
nhân vật phụ
2: mọi khi nghe đến tiệc tùng thì hậu bối của tôi chạy mất tăm mắt tích
nhân vật phụ
nhân vật phụ
2: bây giờ người mà mình thầm thương trộm nhớ xuất viện
nhân vật phụ
nhân vật phụ
2: bạn bè rủ đi là đi! quá thiên vị!
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
thôi nào! có vẻ cậu ấy không được khỏe cho lắm!
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
cậu bị sao vậy hậu bối?
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
/giật mình/
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
à...không! không có gì đâu!
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
chỉ là bởi vì phòng tôi thuê có một ít chuyện lạ nên tôi hơi bận tâm
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
chuyện lạ?
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
a..không cần quan tâm đến chuyện đấy đâu
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
chúng ta nhập tiệc đi! /cười gượng gạo/
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
/ngồi vào bàn/
miệng thì nói những lời kia nhưng thâm tâm cậu cứ bồn chồn lo lắng và vô cùng khó hiểu, cậu sợ ai đó đã lẻn vào phòng cậu khi cậu đang ngủ say, cậu đang rất rất sợ hãi
nỗi sợ hãi ,nỗi bất an cứ vây quanh cậu khiến cậu không tài nào dự tiệc nổi dù người mà mình thương thầm đang ngồi cạnh
ting
ting
ting
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
/đột nhiên nhận được ba tin nhắn của một người lạ/
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
/mở đoạn tin nhắn lên và đọc chúng/
...: tại sao anh lại đồng ý đi đến những nơi nhiều loại người đó như thế?
...: anh không bao giờ biết bảo vệ thân thể ,nếu có chuyện không may khi trên đường về anh sẽ rất nguy hiểm đấy
...: hãy về trước 21 giờ nhé! em đã chuẩn bị bữa tối rồi! em sẽ đợi anh về!
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
"là kẻ đang theo dõi mình..."
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
"tên đấy biết từng nhấc cử nhấc động của mình sao?"
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
"hắn nói sẽ đợi mình về là có ý gì chứ?"
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
này! hậu bối Dương! /vỗ vào vai cậu/
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
/giật mình/
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
từ nãy đến bây giờ...
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
tôi luôn thấy cậu trong trạng thái lo lắng và khá bất an
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
có phải cậu gặp chuyện gì không tốt không?
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
nói cho tôi biết đi.../sờ vào tay cậu/
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
/đỏ mặt và rụt tay lại/
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
t..tôi cảm thấy không khỏe lắm.../gượng gạo/
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
tôi có thể rời khỏi buổi tiệc còn đang dang dở được không?
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
vậy à...?
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
vậy cậu có cần ai đó chở không?
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
tôi có một người anh trai nhưng không cùng họ
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
người đó là người đã nuôi dưỡng tôi
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
nếu không phiền thì tôi có thể gọi anh ấy đến và chở cậu về
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
h..hả...?*ngơ ngác*
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
à..ừm..cũng được.../cười gượng/
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
vậy để tôi gọi điện cho anh ấy.../ra ngoài phòng/
___
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
phiền anh quá! /cười/
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
em sẽ bao anh một chầu nếu đưa cậu ấy về
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
cậu cứ việc đưa địa chỉ cho anh ấy
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
à.../ngại ngùng/
Kiều Dạ Oanh
Kiều Dạ Oanh
hẹn gặp lại nha! hậu bối Dương!
cậu bước vào xe và ngồi ghế phụ lái ,kế bên cạnh cậu là một người con trai với gương mặt điển trai ,mái tóc đen lái và xều xòa đã che đi gương mặt của người đó
cậu đưa địa chỉ nhà cậu cho người đó ,cậu dùng giọng điệu nhẹ nhàng ,dịu dàng để bắt chuyện với người đang lái kia
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
anh là anh trai của tiền bối sao?
...
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
anh và chị ấy quen biết nhau bao lâu rồi vậy?
...
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
/kiềm chế/
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
/mặc kệ và nhìn ra ngoài /
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
"trời đang mưa..."
đang nhìn khung cảnh ngoài kia thì cậu chợt nhận ra đường này không phải là đường về nhà của cậu, con đường dẫn đến nhà cậu là con đường có nhiều ngôi nhà
nhưng từ nãy giờ cậu chẳng thấy nhà mà chỉ thấy rừng cây um tùm ,con đường vắng vẻ và tối tăm
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
h..hình như anh đi nhầm đường thì phải?
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
tôi nhớ con đường dẫn đến nhà tôi đâu có đi đường này
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
/giật mình/
người đó đột ngột dừng xe khiến cậu giật mình và khiến đầu khá choáng váng
người đó chậm rãi xoay đầu nhìn về phía cậu ,ánh mắt của người đó nhìn cậu có chút biến thái và đáng sợ khiến cậu hoảng loạn cố gắng ra khỏi xe nhưng cửa đã bị khóa
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
/tròn mắt/
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
/bị người đoa kề dao vào cổ/
Dương Thụy Du
Dương Thụy Du
a..anh...hức..anh ơi..hức..e..em còn..trẻ người non dạ..đ..đừng giết..e.../run rẩy ,rưng rưng/
Thời Thiên Vũ
Thời Thiên Vũ
ha...vậy sao...? /nhếch cười/
Thời Thiên Vũ
Thời Thiên Vũ
/cứa vào cổ cậu khiến cổ cậu chảy máu/
Thời Thiên Vũ
Thời Thiên Vũ
"cuối cùng em cũng đã nhìn thấy anh sợ hãi..."/cười /
...
end chap
Hot

Comments

blame

blame

chỉ thân thiện vcl 💗

2025-01-24

0

blame

blame

bị hành tan xác 😭

2025-01-24

1

Dương Yêu Sói(Bot)😘

Dương Yêu Sói(Bot)😘

ko biết thương hoa tiếc ngọc hảaaa?

2025-01-22

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play