Tống thị là tập đoàn lớn nhất ở thành phố A, cũng là chuỗi sòng bạc lớn nhất. Tống Khánh Nam, chủ tịch của tập đoàn mới được nhậm chức.
Với tính cách cọc cằn, thô bạo của hắn đã khiến hàng ngàn người phụ nữ mong muốn được hưởng lấy ghế tống phu nhân.
Năm nay anh 24 tuổi, địa vị quyền thế trong tay. Ở giới này, người ta gọi anh là ông trùm
Tống Khánh Nam
Có vài chuyện mà làm cũng không xong
Tống Khánh Nam
Còn định bao giờ mới giải quyết
Tống Khánh Nam
[ lau súng , giọng điềm đạm mà nói ]
Giang hồ
Đ..ại ca.. Mấy người đó cứ trì hoãn, tôi kh..
Tống Khánh Nam
[ chỉa đầu súng vào người trước mặt ] tôi ghét nhất là lề mề
Tống Khánh Nam
Không nghe lời thì, gi.ế.t
Vừa ngắt lời tiếng súng "ĐÙNG" vang lên
Đúng vậy anh ta như thế mà máu lạnh bắn chết thuộc hạ của mình. Viên đạn ghim vào đầu người đàn ông vạm vỡ trước mặt Khánh Nam
Tống Khánh Nam
Đúng là bẩn lấy súng ta... Người đâu, dọn dẹp [ khua tay ]
Giang hồ
[ run sợ ]
Giang hồ
dạ
Tống Khánh Nam
[ ngâm mình trong bồn tắm ]
Trợ lý An
Tống tổng, có người muốn gặp ngài
Tống Khánh Nam
Là ai
Trợ lý An
Tôi hỏi nhưng cô ấy chỉ bảo muốn gặp ngài, nhất quyết không nói tên..
Trợ lý An
Nếu ngài không muốn tôi sẽ truyền xuống và bảo người đuổi đi.
Tống Khánh Nam
...
Ít ai cả gan dám đến tìm Khánh Nam, tiếng vang của anh không ai là không biết hắn máu lạnh đến như nào. Kể cả phụ nữ xinh đẹp mê mệt vì anh nhưng rồi họ cũng phải trả giá cho hành động ấy
Sương Chi
[ đứng chờ suốt ruột ]
Hầu gái
[ đặt tay lên vai cô ]
Hầu gái
Cô gái, đi theo tôi
Sương Chi
[ đi theo ]
Cô bị choáng ngợp bởi nơi đây, ở đây có những thứ đồ xa hoa mà cô không bao giờ có được. Chúng đáng cả mấy trăm triệu, còn cô thì rách rưới cùng bộ đồ quèn không thể đem so sánh
Hầu gái
[ khinh thường mà rời đi ]
Sương Chi
Ơ này
Sương Chi
Cô gì ơi tôi cần gặp chủ tịch mà
Cứ thế mà nhìn hầu gái rời đi
Sương Chi
Đúng là bất lịch sự
Sương Chi
[ ngồi xuống ghế nhún nhẹ, thầm nghĩ ]
Sương Chi
Thích thật, nó mềm quá
Tống Khánh Nam
[ bước xuống nhíu mày ]
Tống Khánh Nam
[ cất giọng nói ]
Tống Khánh Nam
Nhà quê à, sao lại để người ăn mặc quê mùa này vào đây
Trên người của Sương Chi chỉ là bộ đồ vô cùng bình thường, áo thun và quần bò đã cũ.
Sương Chi
[ đứng dậy nhìn lên ]
Sương Chi
Anh là..[ nghi hoặc ]
Tống Khánh Nam
Tôi là Tống Khánh Nam, người mà ai cũng biết
Tống Khánh Nam
[ vẻ mặt vênh váo ngồi xuống ghế châm nhẹ thuốc ]
Sương Chi
Phải, tôi muốn tìm anh để trả số tiền ba tôi đã mượn
Sương Chi
[ đặt sấp tiền lên trên bàn ]
Tống Khánh Nam
[ nhìn cô với vẻ mặt lạnh lùng, chân mày nhướng lên - tay khua nhẹ như ra dấu hiệu đưa người lên đếm ]
Sương Chi
[ ánh mắt nhìn anh không rời, quan sát lấy biểu cảm ấy ]
Giang hồ
[ nói nhỏ vào tai Khánh Nam ]
Tống Khánh Nam
[ bỗng bật cười nhếch mép ]
Tống Khánh Nam
[ cầm lấy số tiền mà quăng ngược ra trước mặt Sương Chi ]
Tống Khánh Nam
Với đồng tiền lẻ này của cô cũng không đủ cho một bữa ăn của tôi
Tống Khánh Nam
Vậy mà cô lại dám mang đến đây trả sao
Sương Chi
[ nắm chặt tay khi nghe những lời nói đó ]
Tống Khánh Nam
Sao, cô tưởng ba cô nợ số tiền nhỏ vậy mà để phải đòi đến mức... [ ngắt quãng ]
Tống Khánh Nam
[ nụ cười man rợn, lạnh lùng ] sợ hãi khi nhìn thấy người của tôi sao?
Sương Chi
....
Tống Khánh Nam
Cô và ba cô cũng chỉ là những thứ phế phẩm mà xã hội đã bày ra cho tôi chơi đùa thôi
Comments