Sau Ngày Hôm Đó Hàn Văn Húc Luôn Nhốt Mình Trong Căn Phòng Đen Tối Của Mình ,Trừ Những Khi Cần Thiết Hàn Văn Húc Đều Không Bước Chân Ra Khỏi Phòng Dù Chỉ Là Nửa Bước ,Ôn Ngọc Châu Từ Đó Cũng Không Về Nhà .Đây Đâu Phải Là Nhà?Chỉ Mình Hàn Văn Húc Nghĩ ,Hàn Văn Húc Đã Từng Ảo Tưởng Đây Chính Là Ngôi Nhà Của Mình Và Ôn Ngọc Châu
Nhưng Có Một Chuyện Mà Ôn Ngọc Châu Sẽ Mãi Không Biết Là
Hàn Văn Húc Vì Anh Mà Tự Ngược Đãi Bản Thân Tàn Nhẫn Ra Sao
Hàn Văn Húc Vì Anh Mà Đau Lòng Đến Nhường Nào
Hàn Văn Húc Vì Anh Mà Ủy Khuất Bản Thân Đến Tột Cùng
Lại Nói?Trên Đời Này Có Một Hàn Văn Húc Vì Anh Mà Chuyện Gì Cũng Có Thể Làm Với Bản Thân Mình ,Cũng Chỉ Vì Quá Nhớ Anh Mà Thôi...
Lưu Gia Lương Từ Cổng Bước Vào ,Tay Cầm Hộp Bánh Su Kem Singapore Mà Hàn Văn Húc Thích
Lưu Gia Lương Biết Khi Ôn Ngọc Châu Rời Đi Em Sẽ Rất Tiêu Cực Nên Đã Xếp Hàng Ở Một Quán Bán Bánh Cực Ngon Để Xoa Dịu Một Phần Nỗi Buồn Trong Lòng Em
Rồi Nụ Cười Của Lưu Gia Lương Chợt Tắt ,Đôi Chân Khựng Lại Khi Thấy Có Người Ở Trên Mép Cửa Sổ Trên Tay Còn Cầm Một Con Dao
Lưu Gia Lương
Văn Húc,Cậu...Cậu Làm Gì Vậy?Đi Xuống...Đi Văn Húc..
Lưu Gia Lương Sợ Hãi La Lên ,Tiếng Hét Của Anh Đánh Động Đến Cả Hàng Xóm ,Kẻ Mơ Màng Người Thường Đều Tỉnh Dậy Mà Chạy Ra
Đám Người Hóng Chuyện Điên Cuồng La Hét Reo Hò ,Bảo Em Mau Nhảy Xuống Đi ,Cắt Cổ Tay Đi .Thích Lắm ,Họ Bảo Bọn Điên Trong Bệnh Viện Từng Làm Rồi
Lưu Gia Lương
Văn Húc Của Tôi ,Cậu...Cậu Đừng Làm Như Vậy Chứ ,Cậu..
Em Mang Một Khuôn Mặt Tái Nhạt ,Bất Động Quay Lại Nhìn Lưu Gia Lương ,Chân Không Chần Chừ Lùi Thêm Một Bước Nữa
Lưu Gia Lương
Hàn Văn Húc ,Tôi Xin Cậu ,Xuống Đi Nhé?...Tôi Xin Cậu Đấy...Tôi...Tôi Tìm Ôn Ngọc Châu Về Cho Cậu Cũng Được ,Cậu Xuống Đi...
Lưu Gia Lương Tìm Ôn Ngọc Châu Như Lời Đã Nói ,Em Ngước Nhìn Lên Bầu Trời .Chân Lại Tiến Thêm Một Bước Về Phía Lưu Gia Lương ,Khuôn Mặt Lo Lắng Của Lưu Gia Lương Nở Lên Một Nụ Cười Nhẹ
Comments
LiMiên
hóng hóng
2024-03-19
3
Tôm con gốc Tcon
Hóng ạaa
2024-03-19
0