NỮ HỌC BÁ THÂN YÊU [JENSOO]
Chap 2: Thanh xuân trở lại (2)
- Phòng Tổng Giám Đốc -
Choi Ji-woo
Cô thấy thế nào về Wang Gun vừa mới từ chức?
𝙆𝙞𝙢 𝙅𝙚𝙣𝙣𝙞𝙚
Anh ta đến tìm chị rồi à?
Choi Ji-woo
Ừm *Đi lại chỗ cô* Wang Gun rất kích động, nói cô kỳ thị học lực, tôi đã vỗ về rồi, anh ta cũng đồng ý với quyết định của công ty.
Choi Ji-woo
Nhưng mà *Ngồi xuống*, tôi muốn nghe thử ý kiến của cô. *Vắt chéo chân nhìn cô*
𝙆𝙞𝙢 𝙅𝙚𝙣𝙣𝙞𝙚
*Nhếch mép* Chị chưa thấy biểu hiện của anh ta lúc thực tập thôi.
𝙆𝙞𝙢 𝙅𝙚𝙣𝙣𝙞𝙚
Nếu không vì quản lý bộ phận nhờ vả tôi đủ đường, tôi không bao giờ có chuyện cho anh ta ở lại.
Choi Ji-woo
Vậy cô có từng nghĩ tại sao lãnh đạo ở bộ phận họ lại muốn giữ lại một người năng lực kém không?
Cô cắn phập miếng táo, nhai từ từ mà cười khẽ.
𝙆𝙞𝙢 𝙅𝙚𝙣𝙣𝙞𝙚
Năng lực kém, nhân duyên tốt. *Đưa mắt nhìn Ji-woo*
Choi Ji-woo chỉ biết cuối đầu cười hắt khi nghe câu trả lời của cô, Ga Eun đưa mắt nhìn cô mà đáp.
Choi Ji-woo
Đó cũng là một tiêu chuẩn công ty khảo sát nhân viên.
𝙆𝙞𝙢 𝙅𝙚𝙣𝙣𝙞𝙚
Trước đây chị không nói với tôi như vậy đâu.
Cô vắt chéo chân mà nhìn phía trước, từ từ tường thuật lại.
𝙆𝙞𝙢 𝙅𝙚𝙣𝙣𝙞𝙚
Chị nói tất cả đều phải nhìn kết quả, như vậy mới có thể đạt được mục tiêu một cách hiệu quả hơn.
𝙆𝙞𝙢 𝙅𝙚𝙣𝙣𝙞𝙚
*Quay lại nhìn Ji-woo* Sao chưa gì đã mềm lòng nhanh vậy?
Choi Ji-woo tạch lưỡi chịu thua trước cô vậy. Đúng là cái tính xéo xắc của cô luôn làm nhiều người phải đầu hàng mà.
Nhân viên
(1): Mau, mau, qua bên này. *Nói khẽ*
Nhân viên
(2): *Chạy lại* Bye bye, năm mới vui..
Nhân viên
(1): Suỵt! *Chỉ căn phòng kế bên* Ma đầu đang họp trong nay đó.
Nhân viên
(2): *Nói nhỏ lại* Bye bye, năm mới vui vẻ.
Hai nhân viên nữ bước vào thang máy, đây cũng là ngày cuối cùng của năm họ đi làm, bởi ngày mai họ sẽ đón tết cùng gia đình của mình.
: Dự án sếp Choi nói với chúng ta. Cái cần phải sửa tôi nói lần trước đó hả?
: Anh sửa là được rồi...
Họ bước ra từ căn phòng họp “địa ngục” mà xì xào bàn luận, có vài nhân viên vừa mới đi ra đã bu lại xôn xao, chỉ chỏ nói xấu giám đốc của mình.
Jennie bước ra từ căn phòng họp, gương mặt không cảm xúc vừa đi mà nói với thư ký bên cạnh.
𝙆𝙞𝙢 𝙅𝙚𝙣𝙣𝙞𝙚
Phương án đề xuất để tôi sửa, cô về đi.
𝙆𝙞𝙢 𝙅𝙚𝙣𝙣𝙞𝙚
Nhắc nhở các bộ phận, chuẩn bị đầy đủ đồ cho ngày mai, không được sai sót gì nữa.
Nhân viên
Được, tôi biết rồi. Sếp Kim, năm mới vui vẻ.
𝙆𝙞𝙢 𝙅𝙚𝙣𝙣𝙞𝙚
Cô cũng vậy, năm mới vui vẻ.
Bước vào phòng một tay cầm một ly cà phê giúp cô tỉnh táo, một tay thì cầm những văn kiện, dự án mà cô sẽ giải quyết nó trong tối nay.
Đặt mọi thứ xuống bàn ngay ngắn, khẽ phát hiện có thứ gì đó bên cạnh.
Tiếng thông báo tin nhắn vừa đến, cô liền lấy điện thoại mà kiểm tra.
: “Thấy sao? Trang bìa đẹp chứ?”
Cô nhìn vài chữ tin nhắn mà Chaeyoung gửi đến rồi liếc qua vật đang nằm trên bàn kia. Cô nhắn vài từ sau đó cũng tắt máy.
Cô thả người xuống chiếc ghế nghỉ ở trong căn phòng, đôi mắt lại liếc qua cuốn sách “màu mè” kia mà nhớ lại lời nói của Chaeyoung sáng nay.
𝙋𝙖𝙧𝙠 𝘾𝙝𝙖𝙚𝙮𝙤𝙪𝙣𝙜
"Lát nữa sách mới sẽ được gửi đến, sáng tác theo hình mẫu của cậu đấy. Mình còn chờ cậu đóng góp ý kiến đây."
Cô thở dài vươn đôi tay cầm cuốn sách kia. Lật trang đầu, những dòng chữ đầu tiên khiến cô bật cười.
𝙆𝙞𝙢 𝙅𝙚𝙣𝙣𝙞𝙚
“Park Chaeyoung, thật là.”
“Kim Jennie luôn có một điều tiếc nuối, chính là đại học không thi đậu đại học Sungkyunkwan. Mặc dù bây giờ đã trở thành Bạch Cốt Tinh* trong thương trường, nhưng cô ấy vẫn muốn trở về thời đại học sinh, nói với bản thân lúc đó, học hành cho tốt. Kim Jennie, không ai có thể quấy rầy cậu học tập.”
Cô đọc trang này qua trang nọ mà không để ý thời gian đã trôi qua bao lâu, cứ thế đôi mắt bắt đầu lim dìm, tầm nhìn dần như mờ đi. Bập, tiếng cuốn sách mà cô nãy giờ cầm trên tay giờ đây nằm yên vị trên đùi của cô.
Tiếng xì xoạt của những cây bút chì hay tiếng lật giấy qua lại ồn ào cứ vang vãn bên tai. Cô thức dậy, đôi mắt vẫn còn buồn ngủ mà từ từ mở ra, cô nhíu mắt thấy có dòng chữ mờ mờ.
*Bạch Cốt Tinh, nghĩa là yêu quái xương trắng, là một nhân vật trong bộ tiểu thuyết Tây du ký của nhà văn Ngô Thừa Ân.
Comments