Chương 2: Nhiệm vụ đối tượng công lược đầu tiên

Trịnh Thu Yên vừa vặn xuyên tới là lúc vừa mới gặp gỡ nam phụ Bạc Yến. Hai ngày trước cô- một đại tiểu thư khuê các đem theo nô tỳ thân cận Bích Liên đi dạo một vòng kinh thành náo nhiệt. Kết quả lại không cẩn thận lúc đi qua cầu lại ngã xuống nước.

Đại tiểu thư phủ Thái Phó được nuông chiều từ nhỏ này lớn lên trong sự bao bọc của người nhà. Bản tính lại ham chơi ngang ngược, vừa ngã xuống nước liền chật vật dưới nước.

Vào thời khắc thập tử nhất sinh, một nam nhân thiếu niên anh tuấn, khí thế bất phàm như thần tiên giáng thế, không ngần ngại nhảy xuống hồ cứu người. Thành công lập ra một màn anh hùng cứu mỹ nhân hoàn hảo trước mặt bàn dân thiên hạ.

Trịnh Thu Yên sau đó được đưa về phủ trong tình trạng hôn mê bất tỉnh. Khiến cho phụ mẫu trong phủ ai nấy đều lo lắng không yên.

Trịnh Thu Yên là cành vàng lá ngọc, từ nhỏ đã không phải đụng tay đụng chân vào bất cứ một việc gì, chỉ cần ngồi không hưởng thụ. Nhưng có điều đi kèm với đó là hình thành nên thể chất suy nhược, yếu ớt, chỉ cần bệnh một đợt liền kéo dài dai dẳng rất lâu mới khỏi.

Thế mà lần này còn là bị ngã xuống nước, đại phu nói không tránh khỏi hàn khí xâm nhập.

Lúc này Trịnh Thu Yên dần tiếp thu toàn bộ cốt truyện. Cũng như nắm được kha khá về mối quan hệ của các tuyến nhân vật trong thế giới này. Cô khẽ vươn vai, than khẽ một tiếng.

" Ai! Xem ra, nhiệm vụ công lược cũng không phải là không được! Nam nhân thôi mà! Bà đây không tin bản thân không làm được. Mà cho dù thế nào cũng phải thành công! Số tiền nhiều như thế kia mà! ".

Hệ thống ở trong không gian nghe được cô nói khiến cho nó không khỏi thán phục. Nói thật, nếu nó mà có tay chân như con người thì nhất định sẽ cho cô một ngón cái.

[ Kí chủ! Cô thật là đồ ham tiền! ].

" Chứ còn gì nữa! Tiền đối với ta trên đời này là thứ quan trọng nhất! Ngoài tiền ra, ta không quan tâm thứ gì khác ". Trịnh Thu Yên sõng soàng lên tiếng.

Cũng không ngoa khi nói như vậy.

Ở thế giới thực, cô là một cô nhi lớn lên tại trại trẻ mồ côi. Đến năm 18 tuổi, đủ tuổi trưởng thành liền tự lập kiếm sống. Chỉ là từ nhỏ đến lớn chưa từng được học qua trường lớp, nên không có một nơi nào nhận cô vào làm việc.

Không thể kiếm ăn một cách chân chính, cô vào thời điểm đó lại gặp được một nhóm người chuyên nghiệp đi lừa đảo, thực hiện vô số phi vụ trộm cắp. Kể từ đó cô liền xin gia nhập với bọn họ, trở thành một kẻ trộm cắp chính hiệu.

Cũng là vì đồng tiền kiếm sống, cô không ngại dấn thân vào con đường vô phép kia mặc dù biết nó là không đúng. Nhưng còn cách nào khác chứ? Dòng đời xô đẩy đã cho đẩy cô vào con đường cùng, phải bất chấp mọi luật pháp.

Chính vì vậy cho nên nói trên đời này thứ Trịnh Thu Yên cô coi như mạng sống chỉ có tiền và tiền mà thôi! Dù bằng bất cứ giá nào, cô cũng phải kiếm tiền, thực hiện ước mơ làm bà hoàng an nhàn hưởng thụ. Không phải lo ngày ngày đói khát nữa...

Những ngày tháng đó cô chịu đủ rồi!

Trịnh Thu Yên đứng ở trước gương đồng hình bầu dục, tự ngắm nhìn dáng vẻ mình trong đó.

Đưa bàn tay nhỏ thon thả lên chạm nhẹ gương mặt phấn hồng của mình.

Nữ nhân ngũ quan cân đối, vô cùng hài hòa. Hàng lông mày lá liễu cong mảnh một đường đậm nét. Đôi lông mi dài khẽ rung chau chuốt thỉnh thoảng chớp chớp mắt một cái lại trông vô cùng linh động.

Đặc biệt là đôi mắt của nữ nhân như châu sa lóng lánh to tròn lại trong veo đến mức chính cô nhìn vào còn tự thấy nữ nhân này hoàn toàn không dính chút bụi trần nào. Đôi mắt sâu thẳm như chứa đựng lệ khí.

Bàn tay chạm đến sống mũi thanh tú, thẳng tắp. Trượt xuống một chút khẽ cảm nhận được đôi môi hồng mềm mỏng quyến rũ mê người.

Khuôn mặt nhỏ gọn của nguyên chủ tổng thể chính là vô cùng xinh đẹp, vô cùng khuynh diễm. Cảm giác mang lại cho người khác sự dịu dàng, mỹ lệ, lại như thiếu nữ ngây thơ, thuần khiết, trong sáng đến nỗi khiến cho người ta không khỏi muốn khi dễ.

Từng ngón tay lấn lướt lại từ từ dịch chuyển lên vị trí gần mắt. Ở đuôi mắt của cô đặc biệt có một nốt ruồi son nhỏ chấm một điểm, lại càng tăng thêm vẻ quyến rũ, động lòng người.

Cô từ ghế gỗ tròn ngồi dậy, đi thẳng tới tủ đồ chọn lấy một bộ lục y thanh tao, lại có chút giản dị nhất trong đống đồ diêm dúa của nguyên chủ. Thay xong đồ thì vừa ý lướt xuống người mình mỉm cười hài lòng.

Đừng hỏi tại sao cô là người đến từ tương lai mà lại biết mặc đồ cổ đại. Đơn giản là vì hệ thống nó đã phổ cập đủ kiến thức cho cô về thế giới cổ đại này. Bao gồm cả cách thức mặc trang phục của người xưa.

Ngay lúc cô ngẩng đầu liền nhìn thấy ngoài cửa có ba người đồng loạt bước vào đây. Ngoài Bích Liên cô đã quen mặt trước đó thì đi cùng cô ấy còn có một đôi phu thê trung vận, tuổi tác cũng phải qua ngũ tuần rồi.

Cô vừa đứng ngây ra đó thì được hệ thống có thiện ý nhắc nhở.

[ Kí chủ! Phụ mẫu của nguyên chủ đến đó! ].

Trịnh Thu Yên nghe hệ thống dứt lời thì cũng là lúc cô nghe được phụ mẫu của nguyên chủ hướng mình lên tiếng.

" Yên nhi! Bọn ta nghe Bích Liên nói con đã tỉnh! Nhưng có phải đầu óc...con có nhận ra bọn ta không? ".

Thái Phó phu nhân dáng vẻ ôn hòa, nhã nhặn khẽ cầm tay cô mà lo lắng vội lên tiếng.

Thu Yên nghe bà nói, lại nhìn xuống đôi bàn tay khẽ run đang đặt trên mu bàn tay mình thì ngẩn cả người. Ngẩng đầu lại tiếp tục nghe thấy người bên cạnh Thái Phó phu nhân lên tiếng.

" Yên nhi à! Lần này là ta không tốt! Lại để con ra ngoài phủ mà không có thuộc hạ đi theo bảo vệ. Mới xảy ra cớ sự này! Ủy khuất cho con rồi! ".

Giọng nói khàn đặc của Thái Phó vang lên. Chứa chan đầy tình thương yêu ôn nhu của một người làm phụ thân dành cho nhi nữ của mình.

Thu Yên không thể để bọn họ lo lắng cho mình đến mức sốt sắng như vậy. Bèn bắt chước giọng điệu của nguyên chủ mà chầm chậm nói.

" Phụ thân, mẫu thân!...Hai người đừng lo lắng quá! Con..con không sao! ".

Trịnh thái phó và thái phó phu nhân nghe cô nói mới ngừng lại dáng vẻ bất an. Ba người cả Bích Liên cũng đều thoáng kinh ngạc một lúc.

" Tiểu thư! Người nhớ được lão gia và phu nhân sao? ".

Bích Liên không khỏi ngạc nhiên. Vừa rồi dáng vẻ của tiểu thư không khác gì người mất trí nhớ. Sao thoáng cái đã nhận ra người nhà rồi? Hay là chỉ đối với cô là không nhận ra?

Thu Yên ngay lập tức lên tiếng giải thích.

" Vừa rồi...có lẽ là vừa mới tỉnh dậy, đầu óc vẫn còn mơ hồ. Nhưng giờ thì ta đã hồi phục rồi. Ta cũng nhận ra ngươi mà, Bích Liên! ".

Bích Liên nghe được cô vẫn còn nhận ra mình thì không khỏi vui mừng, niềm vui vỡ òa muốn khóc. Vừa rồi Bích Liên còn tưởng tiểu thư nhà mình quên luôn cô rồi chứ! Thật may quá! Tiểu thư vẫn còn nhớ đến cô.

" Vậy là tốt rồi! Con nghỉ ngơi cho tốt! Thời gian này chú ý sức khỏe. Cơ thể mới chỉ vừa hồi phục thôi, không được ham chơi mà hại thân thể đâu đấy! ".

" Phải đó Yên nhi! Con nghe lời mẫu thân có nghe chưa! ".

Thấy hai người “ phụ mẫu giả “ này của mình đối xử tốt với mình như vậy, trong lòng Thu Yên lóe lên một tia ấm áp chưa từng có. Chính là lần đầu tiên cảm nhận cảm giác được yêu thương là như thế nào.

Cô không khỏi xúc động, hai mắt khẽ nheo lại nhìn phụ mẫu mà mỉm cười gật đầu đáp ứng bọn họ.

Ngày hôm sau, mặc dù nói là cô cần phải nghe lời phụ mẫu, ở yên trong phủ nghỉ dưỡng nhưng vào lúc cô an nhàn thảnh thơi lại bị tiếng của hệ thống trực tiếp quấy rầy.

[ Kí chủ! Phát hiện mục tiêu công lược 1 xuất hiện bên ngoài phủ. Thỉnh kí chủ bắt đầu nhiệm vụ công lược ].

Thu Yên vừa nghe thấy nhiệm vụ công lược, mặc dù bản thân đang hưởng thụ cảm giác làm đại tiểu thư ăn không ngồi rồi thì lúc này cũng phải mau chóng có hành động.

Cô chính là nhân lúc dụ Bích Liên đi tới nhà bếp lấy đồ ăn cho mình, lẳng lặng trốn ra khỏi phủ bằng tường bao.

Tường bao Trịnh phủ cũng không quá cao. Lại nói cô còn từng ở thế giới thực là một tay trộm chuyên nghiệp. Leo tường bao nhảy ra ngoài cũng không thể làm khó được cô.

Thu Yên trong tư thế một chân vắt xuống ở bên trong, chân còn lại đặt ở bên ngoài phủ. Trước lúc nhảy ra ngoài còn ngoảnh đầu lại, vẻ mặt như người phạm lỗi mà lẩm bẩm.

" Phụ thân, mẫu thân! Tuy ta cũng không muốn khiến cho hai người lo lắng đâu! Nhưng tất cả cũng là vì nhiệm vụ! Ta còn phải kiếm tiền trở về thế giới của ta! ".

Không có thời gian suy nghĩ nhiều, cô liền cho cả hai chân ra ngoài tường phủ mà nhảy ngoắt xuống.

Lúc đáp xuống mặt đất cô từ từ đứng dậy phủi sạch sẽ y bụi bẩn dính trên y phục, nhìn ngó xung quanh thấy không có ai thì nhanh chóng cất bước rời đi.

Nhưng cô lại không biết vào lúc cô rời đi lại ở sau một gốc cây có một bóng người đi ra. Một nam nhân nở nụ cười thích thú mà nhìn theo bóng lưng nữ nhân đã đi xa khỏi tầm mắt hắn. Tay phe phẩy quạt giấy. Không nhịn được dương lên một nụ cười.

" Đích nữ phủ Thái phó này cũng quá là thú vị đi! ".

Hot

Comments

Lucy 🌼

Lucy 🌼

Nghe là biết có người để ý chị rồi nha

2024-04-04

1

Joyce.Lucky🌟

Joyce.Lucky🌟

/Rose//Rose//Rose//Rose//Rose//Rose//Rose/

2024-04-02

4

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Chiện, chụy mà ko thú dị thì ai mới thú dị đây. Nhưng thân là nam nhân mà lại thích lúp lùm rình đích nữ nhà ngta vượt tường thế này cũm thú dị ko kém nhoa/Sneer//Sneer//Sneer/

2024-04-02

12

Toàn bộ
Chapter
1 Chương1 : Xuyên vào nữ phụ độc ác lại còn làm thế thân!
2 Chương 2: Nhiệm vụ đối tượng công lược đầu tiên
3 Chương 3: Bạc Yến
4 Chương 4: Coi cô ấy thành thế thân
5 Chương 5: Yến tiệc Tần gia
6 Chương 6: Ngồi chung xe ngựa
7 Chương 7: Bạch Ôn Thần
8 Chương 8: Gặp phải kẻ gây sự
9 Chương 9: Muốn nàng ở bên ta
10 Chương 10: Giao hẹn lễ thất tịch
11 Chương 11: Kiếm tiền từ Bạch Trùng Lâu
12 Chương 12: Bạch Ôn Thần sinh ra cảm giác đặc biệt
13 Chương 13: Nam nhân đêm hôm lẻn vào khuê phòng nữ tử
14 Chương 14: Nữ chính vừa xuất hiện, Bạc Yến liền dao động
15 Chương 15: Sự tình rối rắm
16 Chương 16: Theo tới Túy Thanh Lâu
17 Chương 17: Tần Diệp
18 Chương 18: Ghen!
19 Chương 19: Bạc Yến rơi vào bể khổ mang tên tình ái
20 Chương 20: Làm đủ trò để nàng vui
21 Chương 21: Ta sẽ hỏi cưới nàng!
22 Chương 22: Tới Quốc Công phủ
23 Chương 23: Chính thức làm quen, mở điểm hảo cảm Bạc Cung Thương
24 Chương 24: Trộm ngọc, bị bắt tại trận
25 Chương 25: Tình tiết ẩn giấu
26 Chương 26: Tình cảm thay đổi
27 Chương 27: Ghét cái cảm giác mất kiểm soát này
28 Chương 28: Mưu tính
29 Chương 29: Đi Quý Châu
30 Chương 30: Gặp lại oan gia
31 Chương 31: Lộ diện ông chủ thuyền lớn
32 Chương 32: Cưỡng hôn
33 Chương 33: Mỗi người đều có tâm tư riêng
34 Chương 34: Vì sao với hắn thì được còn ta thì không?
35 Chương 35: Làm quen Dương Lạc Anh
36 Chương 36: Giúp Thu Yên nhìn rõ tình cảm của mình
37 Chương 37: Chân tướng bị phát hiện. Thu Yên đau lòng bỏ đi
38 Chương 38: Rơi vào hiểm cảnh
39 Chương 39: Nỗi bất an của Bạc Yến
40 Chương 40: Thổ lộ tình cảm
41 Chương 41: Cắt đứt quan hệ
42 Chương 42: Ý thức chủ
43 Chương 43: Người viết lên câu chuyện
44 Chương 44: Truy thê
45 Chương 45: Trở về kinh thành
46 Chương 46: Trịnh gia gặp nạn
47 Chương 47: Làm nha hoàn ở Tần phủ
48 Chương 48: Cùng điều tra
49 Chương 49: Tìm ra kẻ nội gián
50 Chương 50: Đêm " xuân " trong hồ nước
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương1 : Xuyên vào nữ phụ độc ác lại còn làm thế thân!
2
Chương 2: Nhiệm vụ đối tượng công lược đầu tiên
3
Chương 3: Bạc Yến
4
Chương 4: Coi cô ấy thành thế thân
5
Chương 5: Yến tiệc Tần gia
6
Chương 6: Ngồi chung xe ngựa
7
Chương 7: Bạch Ôn Thần
8
Chương 8: Gặp phải kẻ gây sự
9
Chương 9: Muốn nàng ở bên ta
10
Chương 10: Giao hẹn lễ thất tịch
11
Chương 11: Kiếm tiền từ Bạch Trùng Lâu
12
Chương 12: Bạch Ôn Thần sinh ra cảm giác đặc biệt
13
Chương 13: Nam nhân đêm hôm lẻn vào khuê phòng nữ tử
14
Chương 14: Nữ chính vừa xuất hiện, Bạc Yến liền dao động
15
Chương 15: Sự tình rối rắm
16
Chương 16: Theo tới Túy Thanh Lâu
17
Chương 17: Tần Diệp
18
Chương 18: Ghen!
19
Chương 19: Bạc Yến rơi vào bể khổ mang tên tình ái
20
Chương 20: Làm đủ trò để nàng vui
21
Chương 21: Ta sẽ hỏi cưới nàng!
22
Chương 22: Tới Quốc Công phủ
23
Chương 23: Chính thức làm quen, mở điểm hảo cảm Bạc Cung Thương
24
Chương 24: Trộm ngọc, bị bắt tại trận
25
Chương 25: Tình tiết ẩn giấu
26
Chương 26: Tình cảm thay đổi
27
Chương 27: Ghét cái cảm giác mất kiểm soát này
28
Chương 28: Mưu tính
29
Chương 29: Đi Quý Châu
30
Chương 30: Gặp lại oan gia
31
Chương 31: Lộ diện ông chủ thuyền lớn
32
Chương 32: Cưỡng hôn
33
Chương 33: Mỗi người đều có tâm tư riêng
34
Chương 34: Vì sao với hắn thì được còn ta thì không?
35
Chương 35: Làm quen Dương Lạc Anh
36
Chương 36: Giúp Thu Yên nhìn rõ tình cảm của mình
37
Chương 37: Chân tướng bị phát hiện. Thu Yên đau lòng bỏ đi
38
Chương 38: Rơi vào hiểm cảnh
39
Chương 39: Nỗi bất an của Bạc Yến
40
Chương 40: Thổ lộ tình cảm
41
Chương 41: Cắt đứt quan hệ
42
Chương 42: Ý thức chủ
43
Chương 43: Người viết lên câu chuyện
44
Chương 44: Truy thê
45
Chương 45: Trở về kinh thành
46
Chương 46: Trịnh gia gặp nạn
47
Chương 47: Làm nha hoàn ở Tần phủ
48
Chương 48: Cùng điều tra
49
Chương 49: Tìm ra kẻ nội gián
50
Chương 50: Đêm " xuân " trong hồ nước

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play