Chương 2: Nói chuyện

"Hết tiết này lớp trưởng lên phòng cùng tôi một chút xíu, tôi hỏi em một số vấn đề"

Tuy không thích nhưng nàng vẫn phải làm đúng trách nhiệm mà thôi.

...****************...

Quay lại năm lớp 11, cũng chính Nhã Uyên nàng phải kèm cặp cho Jinna một cách ân cần nhất. Lúc đó với nàng Jinna luôn ưu tiên số một, bản thân em cũng học không tốt về môn toán hay môn hóa, nhưng hóa thì. không sao vì nhà em làm kinh doanh nên cố gắng học giỏi toán hơn một chút. Thấy trong lớp có Jinna là yếu toán và hầu như là mất gốc nên nàng phải cố gắng xin kèm cặp em riêng và chẳng lấy tiền đâu.

"Em tập trung giải đề toán đi"

"Bước này em làm sai rồi"

"Sao dễ như vậy mà em không giải, đợi tôi đến hầu em sao?"

Jinna lúc đó có người yêu là con gái nên lúc yêu vào rồi sa sút chẳng tập trung hơn nữa, cứ nói rồi quên ngay cách làm khiến nàng phải phát điên như thế.

Có lần Jinna để nàng chờ ở quán cà phê tận 4 5 tiếng chỉ vì người yêu cũ em giận và phải chạy chừng 10 cây số đến năn nỉ, từ lần ấy thì Nhã Uyên đã quyết tâm không bao giờ dính líu đến Jinna nữa và cũng từ lần ấy em đã nhận ra nàng tốt với mình rất nhiều. Dần dần thay đổi và nhận ra người yêu cũ chẳng xứng đáng chút nào, khoảng thời gian đó tâm trí của Jinna toàn là nàng nên coi như crush Nhã Uyên đã được 1 năm rồi ấy.

...****************...

Trở lại hiện thực tàn khốc, đôi lúc Jinna ghét nàng lắm nhưng đôi lúc cũng muốn nghe lời nàng. Thơ thơ thẫn thẫn khiến Hoàng Linh quay sang đánh cho một cái bừng tỉnh liền.

"Cái tên ngốc nhà cậu nghĩ gì nảy giờ vậy? Cô gọi cậu kìa"

Nhìn lên bục giảng có một người con gái đứng đó nhìn Jinna chẳng rời mắt nhưng cái nhìn này có chút ghét bỏ và lạnh lùng làm sao.

"Cô gọi em ạ?"

"Em nghĩ gì nảy giờ mà tôi gọi không nghe, lớp trưởng mất tập trung hả?"

"Em xin lỗi, lần sau không có nữa"

Cúi đầu xin lỗi đến khi nàng gật đầu bỏ qua thì mới dám ngồi xuống, vì gái thì cỡ nào chẳng chấp nhận.

"Cậu thấy hôm nay cô ấy xinh không?"

"Vì do cậu thích cô ấy nên nhìn lúc nào cũng đẹp"

Đúng thật là khi yêu vào rồi thì dù cho người đó có như nào hay làm gì cũng đều đẹp trong mắt chúng ta.

...----------------...

Giờ nhập học cũng kết thúc, ai nấy cũng được trở về nhà. Vì là buổi đầu nên ai cũng được về sớm, nhanh chân chạy về hoặc ra cổng đều có phụ huynh đón chờ bên ngoài.

"Các bạn về đi nha, hôm sau cô sẽ gửi thời khóa biểu cho lớp mình"

"Thục Khuê em ở lại"

Nghe đến tên mình là tự động rén ngang ngay nên là lặng lẽ xếp đồ bỏ vào balo và đi lên bàn giáo viên.

"Có chuyện gì không?"

"Em ăn nói với ai và nói chuyện kiểu gì đấy?"

"Chứ chẳng phải cô ghét em lắm sao?"

"Em biết thì nên né ra đi, giữ khoảng cách dùm tôi"

"Vậy cô nói đi có chuyện gì?"

"Sơ đồ lớp và thời khóa biểu em coi sinh hoạt với các bạn qua mail gửi những thông tin cần thiết đến với mấy bạn để không bị miss thông tin"

"Em biết rồi giờ em về đây"

"Em ở lại tôi chưa nói xong"

"Muốn tâm sự mỏng và nói chuyện với em sao?"

Nàng chán nản, lúc nào bản thân Jinna cũng cà rỡn như thế nên là khiến nàng lúc nào cũng khó chịu.

"Em bỏ tính tiểu thư của em đi, tôi nghe người ta đồn ba mẹ em có cổ phần trong đây nhưng mà chẳng phải vì tiền mà tôi nương em đâu. Tôi rất ghét những người dùng tiền mua được hết tất cả, nên là gia đình em và cả em cũng vậy"

Nàng xổ một tràn ra không đợi Jinna phản ứng lại, đến khi hiểu được câu nói em có bực lên một chút:

"Cô ghét em cũng được nhưng thật sự gia đình em không hề mua chuộc ai bằng tiền cả, em bình đẳng với các bạn thôi. Ba mẹ em cũng chẳng phân biệt giàu nghèo đến mức như vậy, cô đừng nghĩ nói gì cũng được như thế"

Mà nàng cũng có chút quá đáng, chưa gì hết kiếm chuyện với người ta nữa nên người ta giận lên tuôn một tràn như thế rồi.

Bỏ đi chẳng thèm nhìn lấy Jinna một lần, em vẫn nói thẳng đến cho nàng nghe:

"Cô đừng nghĩ em thích cô là em cũng không được ghét cô, sau hôm nay thật sự em quá thất vọng về cô"

Jinna không nghĩ nàng lại ác cảm với em nhiều như thế, chỉ là muốn có tí ấn tượng hoặc là có chút gì đó để Nhã Uyên nhớ về em, nhưng mà coi như công cốc rồi bởi vì trái tim Nhã Uyên có thể được gọi là làm bằng đá nên chẳng rung động hay để ý ai đâu. Để được như bây giờ thì nàng đã trải qua biết bao nhiêu biến cố rồi, nên là với nàng cũng chẳng có gì gọi là tình yêu cả.

Vừa hay xuống đầu cổng trường đã thấy bóng dáng quen thuộc của bà Trịnh rồi.

"Mommmm"

Vừa gọi vừa chạy ra như con nít vậy ý, được cưng chiều nhưng không hư thì có vẻ Jinna là một người con ngoan đối với riêng ông bà Trịnh rồi.

"Như con nít vậy đó"

"Ba không đến đón con sao"

"Ba đến sân bay rước chị con về đây này"

"Yeahhh chị hai về"

Thục Khuê từ nhỏ khi sinh ra đã được chị hai Thục Nghi của mình chăm sóc cưng chiều lắm đến tận bây giờ cũng vậy. Nên nghe tin của cô ấy về là lập tức vui liền:

"Về thôi con"

Bà Trịnh đưa con gái vào xe và bảo tài xế bắt đầu quay trở về. Ở một góc nào đó sau cổng chính ấy có bóng dáng quen thuộc không ai khác là Nhã Uyên, chính nàng ấy.

Vô tình đi từ phòng giám hiệu ra và nhìn thấy bà Trịnh cùng với Jinna nên nàng đến định chào hỏi. Nhưng vì quá khứ tệ kia ấy xuất hiện khiến nàng phải nép vào bên trong nhìn họ vui vẻ.

Thật ra thì gia đình nàng chẳng còn ai cả, nên trái tim sắt đá kia phải hóa đá lên mới bảo vệ được chính bản thân của mình, khuất dần bóng xe giàu sang ấy rời đi nàng cũng trở về bãi xe quay về nhà.

"Em ấy thích thật, mình phải ghen tị với em ấy..."

Nhã Uyên đã từng có một gia đình cũng khá giả và hạnh phúc nhưng vì một chữ "Tiền" mà làm con người ba mẹ và nhà cửa của nàng một phát tan thành mây ngay trong đêm và đó cũng chính là một phần quá khứ mà nàng không muốn nhớ đến, đến bây giờ gặp ai nàng cũng nhớ đến chính gia đình của mình đã từng được như vậy.

"Mãi sau này cũng chẳng có một gia đình nào tái hợp lại lần nữa cả"

Chapter
1 Chương 1: Buổi đầu tiên
2 Chương 2: Nói chuyện
3 Chương 3: Suy một chút
4 Chương 4: Đối lập
5 Chương 5: Không sợ sao?
6 Chương 6: Chấp nhận điều kiện
7 Chương 7: Rung động?
8 Chương 8: Thay đổi
9 Chương 9: Lung lay
10 Chương 10: Cứu tinh
11 Chương 11: Thấu hiểu
12 Chương 12: Can đảm
13 Chương 13: Khoảng cách là gì?
14 Chương 14: Tìm hiểu
15 Chương 15: Ngọt
16 Chương 16: Ngày mới bắt đầu
17 Chương 17: Ghen nhẹ
18 Chương 18: Nhanh chóng hết giận
19 Chương 19: Vật đính ước?
20 Chương 20: Xác nhận hẹn hò
21 Chương 21: Chuỗi ngày mới
22 Chương 22: Người cũ?
23 Chương 23: Nên hay không?
24 Chương 24: Tin tưởng
25 Chương 25: Ba mẹ trở về
26 Chương 26: Cãi nhau với mẹ
27 Chương 27: Hội chị em
28 Chương 28: Say rồi
29 Chương 29: Suy nghĩ lại
30 Chương 30: Kí hợp đồng và nụ hôn đầu
31 Chương 31: Phát hiện
32 Chương 32: Vết thương trên lưng...
33 Chương 33: Đợi bao lâu?
34 Chương 34: Người chị tốt
35 Chương 35: Tạm nghỉ học
36 Chương 36: Trái hay đúng quy luật?
37 Chương 37: Kế hoạch thành công
38 Chương 38: Chiếc bánh sầu riêng...
39 Chương 39: Có chút hoài nghi
40 Chương 40: Thương lượng
41 Chương 41: Liệu mẹ có đúng chưa?
42 Chương 42: Cấp cứu
43 Chương 43: Sợ mất em
44 Chương 44: Siêu nhân tỉnh rồi
45 Chương 45: Quá khứ trở về
46 Chương 46: Xuất viện
47 Chương 47: Chị em gặp nhau
48 Chương 48: Hôn ước?
49 Chương 49: Không nhắn tin
50 Chương 50: Gặp nhau
51 Chương 51: Một chút ngọt ngào
52 Chương 52: Người cũ gặp lại
53 Chương 53: Bất ngờ sắp được biết
54 Chương 54: Quán cafe Jinuy
55 Chương 55: Phát hiện lần nữa
56 Chương 56: Tai nạn
57 Chương 57: Nhận được tin
58 Chương 58: Mong em đừng quên tôi
59 Chương 59: Giới hạn của họ
60 Chương 60: Quên thật rồi
61 Chương 61: Sắp xuất viện
62 Chương 62: Về nhà
63 Chương 63: Quá khứ ùa về
64 Chương 64: Biết sự thật
65 Chương 65: Tôi đợi em nhớ lại
66 Chương 66: Cảm giác quen thuộc
67 Chương 67: Buổi ngoại khóa chuẩn bị
68 Chương 68: Tình địch
69 Chương 69: Rượu làm em nhớ lại sao?
70 Chương 70: Đỡ cho nàng
71 Chương 71: Tin tưởng về nàng
72 Chương 72: Người bạn đặc biệt
73 Chương 73: Kí ức cũ xuất hiện sao?
74 Chương 74: Trò chơi của riêng chúng ta
75 Chương 75: Hòa hợp
76 Chương 76: Người bí ẩn?
77 Chương 77: Nhớ mọi chuyện
78 Chương 78: Cùng nhau
79 Chương 79: Trở lại nơi cũ
80 Chương 80: Jinuy sẽ hoạt động
81 Chương 81: Vị khách quen
82 Chương 82: Ghen tị
83 Chương 83: Du học thật sao?
84 Chương 84: Điều gì sẽ xảy ra?
85 Chương 85: Ngày thứ nhất...
86 Chương 86: Tại sao em lại giấu?
87 Chương 87: Ngày thứ ba
88 Chương 88: Nhập viện
89 Chương 89: "Có phải em sẽ chết không?"
90 Chương 90: Chấp nhận
91 Chương 91: Lại tiếp tục điều trị
92 Chương 92: Giải hòa
93 Chương 93: Mình không sợ nữa
94 Chương 94: Hai tháng chóng chọi
95 Chương 95: Hứa với nhau nhé
96 Chương 96: Thiên thần đi rồi
97 Chương 97: Ngày cuối cùng
98 Chương 98: "Đến lúc em phải đi rồi"
99 Chương 99: Trịnh gia đón nàng
100 Chương 100: Điều chưa nói
101 Chương 101: Đồng ý việc làm ấy
102 Chương 102: Trần Hoàng Thục An
Chapter

Updated 102 Episodes

1
Chương 1: Buổi đầu tiên
2
Chương 2: Nói chuyện
3
Chương 3: Suy một chút
4
Chương 4: Đối lập
5
Chương 5: Không sợ sao?
6
Chương 6: Chấp nhận điều kiện
7
Chương 7: Rung động?
8
Chương 8: Thay đổi
9
Chương 9: Lung lay
10
Chương 10: Cứu tinh
11
Chương 11: Thấu hiểu
12
Chương 12: Can đảm
13
Chương 13: Khoảng cách là gì?
14
Chương 14: Tìm hiểu
15
Chương 15: Ngọt
16
Chương 16: Ngày mới bắt đầu
17
Chương 17: Ghen nhẹ
18
Chương 18: Nhanh chóng hết giận
19
Chương 19: Vật đính ước?
20
Chương 20: Xác nhận hẹn hò
21
Chương 21: Chuỗi ngày mới
22
Chương 22: Người cũ?
23
Chương 23: Nên hay không?
24
Chương 24: Tin tưởng
25
Chương 25: Ba mẹ trở về
26
Chương 26: Cãi nhau với mẹ
27
Chương 27: Hội chị em
28
Chương 28: Say rồi
29
Chương 29: Suy nghĩ lại
30
Chương 30: Kí hợp đồng và nụ hôn đầu
31
Chương 31: Phát hiện
32
Chương 32: Vết thương trên lưng...
33
Chương 33: Đợi bao lâu?
34
Chương 34: Người chị tốt
35
Chương 35: Tạm nghỉ học
36
Chương 36: Trái hay đúng quy luật?
37
Chương 37: Kế hoạch thành công
38
Chương 38: Chiếc bánh sầu riêng...
39
Chương 39: Có chút hoài nghi
40
Chương 40: Thương lượng
41
Chương 41: Liệu mẹ có đúng chưa?
42
Chương 42: Cấp cứu
43
Chương 43: Sợ mất em
44
Chương 44: Siêu nhân tỉnh rồi
45
Chương 45: Quá khứ trở về
46
Chương 46: Xuất viện
47
Chương 47: Chị em gặp nhau
48
Chương 48: Hôn ước?
49
Chương 49: Không nhắn tin
50
Chương 50: Gặp nhau
51
Chương 51: Một chút ngọt ngào
52
Chương 52: Người cũ gặp lại
53
Chương 53: Bất ngờ sắp được biết
54
Chương 54: Quán cafe Jinuy
55
Chương 55: Phát hiện lần nữa
56
Chương 56: Tai nạn
57
Chương 57: Nhận được tin
58
Chương 58: Mong em đừng quên tôi
59
Chương 59: Giới hạn của họ
60
Chương 60: Quên thật rồi
61
Chương 61: Sắp xuất viện
62
Chương 62: Về nhà
63
Chương 63: Quá khứ ùa về
64
Chương 64: Biết sự thật
65
Chương 65: Tôi đợi em nhớ lại
66
Chương 66: Cảm giác quen thuộc
67
Chương 67: Buổi ngoại khóa chuẩn bị
68
Chương 68: Tình địch
69
Chương 69: Rượu làm em nhớ lại sao?
70
Chương 70: Đỡ cho nàng
71
Chương 71: Tin tưởng về nàng
72
Chương 72: Người bạn đặc biệt
73
Chương 73: Kí ức cũ xuất hiện sao?
74
Chương 74: Trò chơi của riêng chúng ta
75
Chương 75: Hòa hợp
76
Chương 76: Người bí ẩn?
77
Chương 77: Nhớ mọi chuyện
78
Chương 78: Cùng nhau
79
Chương 79: Trở lại nơi cũ
80
Chương 80: Jinuy sẽ hoạt động
81
Chương 81: Vị khách quen
82
Chương 82: Ghen tị
83
Chương 83: Du học thật sao?
84
Chương 84: Điều gì sẽ xảy ra?
85
Chương 85: Ngày thứ nhất...
86
Chương 86: Tại sao em lại giấu?
87
Chương 87: Ngày thứ ba
88
Chương 88: Nhập viện
89
Chương 89: "Có phải em sẽ chết không?"
90
Chương 90: Chấp nhận
91
Chương 91: Lại tiếp tục điều trị
92
Chương 92: Giải hòa
93
Chương 93: Mình không sợ nữa
94
Chương 94: Hai tháng chóng chọi
95
Chương 95: Hứa với nhau nhé
96
Chương 96: Thiên thần đi rồi
97
Chương 97: Ngày cuối cùng
98
Chương 98: "Đến lúc em phải đi rồi"
99
Chương 99: Trịnh gia đón nàng
100
Chương 100: Điều chưa nói
101
Chương 101: Đồng ý việc làm ấy
102
Chương 102: Trần Hoàng Thục An

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play