[ALL OF US ARE DEAD] "Đơn Phương"
#1
Sẽ như nào nếu một kẻ bị người đời ruồng bỏ đi thích một kẻ bắt nạt
Yoo-Si, một cái tên không có điểm gì nổi bật
Ả là người bị cha mẹ bỏ rơi ngay khi vừa lọt lòng
Sống một mình, đi làm kiếm tiền nuôi bản thân
Từ khi bước chân vào môi trường giáo dục thì ả đã bị bạn bè kì thị, xa lánh vì không có cha mẹ
Và ả cũng đã từng bị vấn nạng bạo lực học đường
Nhưng ả cứ mãi chịu trận làm theo lời để làm dịu lại cơn giận của những cô cậu quý tử
Khi bước chân vào môi trường cấp ba thì ả đã sống khép kín
Không tiếp xúc với bất kì ai
Nhưng...ả đã mắc một sai lầm mà cả đời không buông bỏ được
Chính là việc thích một tên cá biệt
Mỗi ngày trong hộp bàn gã ta luôn chất đồng đồ ăn và luôn đi kèm một bức thư với nội dung "Chúc cậu ngon miệng"
Nó chỉ vỏn vẹn 4 chữ không hơn không kém
Gã ta cũng đã từng thắc mắc rốt cuộc ai đã làm việc này
Ả luôn nhìn từ sau gã ấy với ánh mắt của kẻ si tình
Wang Yoo-Si
/ Trốn sau bức tường /
Yoon Gwi-nam
/ Cảm nhận thấy /
Wang Yoo-Si
/ Giật mình rút vô /
Song Myeong-Hwan
Này, mày dạo này có vẻ rất mất tập trung đấy Gwi-nam
Yoon Gwi-nam
Từ một tháng đổ lại đây, tao cảm thấy như có ai đó đang theo dõi tao
Song Myeong-Hwan
Hít đ* riết sảng à
Song Myeong-Hwan
Thứ như mày thì ai theo dõi
Yoon Gwi-nam
/ Gật đầu cho qua /
Do nhiều lần tò mò rốt cuộc ai đã để đồ ăn vào hộp bàn
Gã ta giả bộ như đi ra ngoài nhưng thật chất là trốn sau cửa lớp nhìn
Từ bên ngoài bóng dáng của ả bước vào
Và trên tay luôn có đầy đủ đồ ăn, thức uống
Khi ả vừa đặt vào thì một giọng nói phát lên
Yoon Gwi-nam
Ra trước giờ người đặt đồ ăn vào hộp bàn tao là con nhỏ tự kỷ của trường
Yoon Gwi-nam
/ Nắm cổ áo / Tao đã cho mày đi chưa ?
Yoon Gwi-nam
Vì sao mày lại để đống đồ ăn đấy vào bàn tao ?
Comments