Liệu có phải

Bà Lan nhìn người vừa đến đón cậu bé Tiểu Hòa. Bà có chút hụt hẫng, người mà Tiểu Hòa gọi là mẹ không phải là cô gái kia. Là một gương mặt hoàn toàn xa lạ.

Cậu nhóc Minh thấy bà nội mình cứ giữ chặt mình lại để cho Tiểu Hòa đi mất thì giận dỗi, tự mình chạy lại chỗ chú tài xế nhà mình đang đứng chờ. Để cho chú ấy bế mình lên xe trước.

Bà Lan cứ thể mà ngơ ngác nhìn theo hai bóng dáng một lớn một nhỏ đi xa dần.

Bà Lan giật mình hoảng hốt quay hỏi em mình.

Bà Lan: “Mẫn à, em nói xem thằng bé kia có phải là rất giống Đình Phong hồi nhỏ không?”

Bà Mẫn cũng gật đầu đồng tình. Đúng thật là thằng bé đó càng nhìn lại càng giống Trần Đình Phong. Nhìn qua không khác gì cha con ruột.

Bà Mẫn: “Giống lắm.”

Nếu Trần Đình Phong đứng cạnh cậu bé, hỏi mười người thì cả mười một người cũng sẽ khẳng định đây là hai cha con.

………

Tối hôm đó, lúc bà Lan về dùng cơm tối với chồng mình, bà cứ ngồi bần thần mãi, không ăn được mấy miếng cơm.

Ông Quang nhìn vợ mình từ lúc mới về đã có gì đó khác với ngày thường. Ông gắp cho bà một miếng cá hồi đặt vào bát, rồi bảo bà.

“Em làm sao vậy? Lúc chiều nay đi uống trà chiều này có chuyện gì xảy ra sao?”

Trong đầu bà Lan bây giờ toàn là bóng dáng cậu bé Tiểu Hòa mới gặp lúc chiều nay. Bà vẫn không tin được trên đời này ngoài quan hệ huyết thống ra còn có thể có người giống người đến vậy.

Bà kể lại chuyện chiều nay cho chồng mình với vẻ mặt hy vọng. Dù sao thì chồng bà cũng từng là cựu thủ tướng, chắc chắn là thông minh sáng suốt hơn bà.

Bà Lan trông ngóng nhìn chồng.

“Anh thấy thằng bé con đấy liệu có khi nào là cháu nội của chúng ta không?”

Ông Quang trầm ngâm suy nghĩ rồi lắc đầu. Một đứa bé năm tuổi giống hệt con trai mình sao?

Ông lắc đầu.

“Anh cũng không nói chắc được. Chuyện người giống người trên thế giới cũng có nhiều trường hợp xảy ra. Với lại tính tình của thằng Phong thì em cũng biết đấy, bảo nó có quan hệ nam nữ bừa bãi thì tuyệt đối không có. Em cũng đã nhìn thấy mẹ của thằng bé đó rồi, không phải là cô gái năm xưa.”

Bà Lan nhụt chí, nếu không phải con trai bà thì liệu có khi nào là……

Ông Quang nhìn ánh mắt của vợ là lại biết ngay vợ mình lại đang suy nghĩ linh tinh.

“Em đừng có mà nghĩ vớ vẩn, anh chỉ có một đứa con trai mà thôi.”

Bà Lan: “...biết rồi.”

Bà cũng đã nói gì đâu mà ông phải vội vàng thanh minh thế hả?

Bà Lan hụt hẫng, lúc nhìn thấy thằng bé Tiểu Hòa ấy, bà có một cảm giác rất là thân quen. Bà ước ao biết bao nếu nó là cháu trai ruột thịt của bà. Nếu mẹ của thằng bé chính là con bé năm xưa thì bà sẽ chẳng có gì mà suy nghĩ nhiều mà khẳng định được ngay là cháu bà.

Chỉ tiếc là không phải.

Bà Lan thở dài nhìn ông chồng vô tâm vẫn đang từ tốn ngồi ăn. Bà bỗng nổi giận, tại sao cùng làm cha mẹ mà chỉ có mình bà sốt ruột.

“Sao anh còn ngồi ăn được thế hả? Con dâu với cháu nội của anh biết bao giờ mới có đây hả?”

Ông Quang vẫn bình tĩnh ăn tiếp.

“Đừng sốt ruột, sớm muộn gì rồi cũng có. Em chưa có cháu không phải càng rảnh tay rảnh chân để đi chơi hay sao?”

Bà Lan: “Em không muốn. Em chỉ muốn con dâu với cháu nội thôi.”

Bà dừng lại một chút rồi bảo ông.

“Hay là anh đi nói chuyện với con trai đi. Bảo nó là nếu vẫn còn chờ con bé đó thì mau đi tìm đi. Nó không sợ con bé ấy sẽ kết hôn người khác hả?”

Ông Quang định từ chối, nhưng nhìn thấy ánh mắt chờ đợi của vợ mình thì lại không nỡ.

“Được rồi. Để anh nói với nó.”

Bà Lan thấy chồng đồng ý, liền hồ hởi gắp thức ăn cho chồng.

“Nào, nào anh ăn thêm đi. Rồi sáng ngày mai đi gặp nó luôn nhé.”

Ông Quang: “....được.”

Còn về nhóc Tiểu Hòa, cậu bé đang ngồi ăn cơm ngon lành cùng mẹ và mẹ nuôi Hà Linh. Cậu nhóc cũng không kể về chuyện chiều nay mình đã gặp một người kỳ lạ.

……..

Tòa cao ốc trung tâm thủ đô. Văn phòng chủ tịch tập đoàn Sơn Hải nằm trên tầng cao nhất. Đứng từ trên đây phóng tầm mắt ra ngoài xa có thể quan sát được toàn cảnh thành phố. Dòng người đang di chuyển ở phía dưới chỉ bé bằng con kiến.

Trong văn phòng được thiết kế hiện đại, ánh nắng chiếu lên người đàn ông vóc dáng cao lớn đang cầm bút phê duyệt văn kiện.

“Cốc, cốc.”

Tiếng gõ cửa vang lên hai nhịp rồi dừng lại.

Trần Đình Phong vẫn không dừng công việc trong tay lại, không ngẩng đầu lên mà chỉ nói đơn giản.

“Vào đi.”

Cửa phòng mở ra rồi có người bước vào trong.

“Có vẻ con đang bận nhỉ?”

Trần Đình Phong nghe thấy tiếng nói quen thuộc thì bèn ngừng tay, ngẩng đầu lên. Thì ra là cha anh đến. Anh vội vàng đứng dậy ra chỗ bàn tiếp khách.

“Cha ngồi đi. Sao hôm nay cha lại có thời gian rảnh đến đây thăm con vậy?"

Hot

Comments

Oanh Nguyen

Oanh Nguyen

🌹🌹🌹🌹🌹🌹

2024-09-02

0

Út Duyên

Út Duyên

🤣🤣🤣

2024-08-26

3

Atti [Aca💞]

Atti [Aca💞]

:))))

2024-08-23

0

Toàn bộ
Chapter
1 Nhập học
2 Kén ăn
3 Mai mối
4 Ân hận
5 Phiên bản thu nhỏ
6 Ba mẹ con tên là gì?
7 Liệu có phải
8 Đứa bé giống anh và giống cô
9 Con hận mẹ có đúng không?
10 Con trai ruột
11 Phát hiện
12 Nói chuyện
13 Môn đăng hộ đối
14 Dù sao…
15 Bà ơi, đừng khóc!
16 Em lại muốn mang con trai của anh trốn đi đâu?
17 Ép buộc nói chuyện
18 Lần đầu tiên gặp gỡ
19 Đừng ép em phải hận anh
20 Bữa tối đầu tiên.
21 Thời hạn
22 Đe doạ
23 Trần Đình Phong là đồ nói dối
24 Làm sao để nói
25 Tạm biệt
26 Em từ chối
27 Viết giấy nhận con
28 Bế con
29 Chính thức giới thiệu
30 Có kẻ muốn cướp vợ con anh
31 Đe dọa
32 Bảo bối của cô
33 Mẹ và con trai
34 Công thần trợ lực
35 Lòng dạ sắt đá
36 Một nhà ba người
37 Tuyệt đối không thể
38 Cầu xin
39 Hoàng tử, công chúa và con vịt
40 Bình yên trước cơn bão
41 Giành quyền nuôi dưỡng
42 Đăng ký kết hôn
43 Con gả cho con trai bác, được không?
44 Vợ con
45 Chính thức ra mắt
46 Cưng chiều
47 Tâm sự
48 Thông báo
49 Sắp xếp mọi việc
50 Ác mộng
51 Về nhà
52 Không đứng đắn
53 Gặp mặt bố mẹ vợ
54 Con gái bà gả vào hào môn hay sao?
55 Không yên lòng
56 Cuộc sống ở nhà cha mẹ vợ
57 Lấy lòng cha vợ
58 Không công bằng
59 Đợi mẹ về nhà
60 Trời sập
61 Cho nợ
62 Sai bảo
63 Chọc giận
64 Đáng yêu quá
65 Người thích hợp ra mặt xử lý
66 Cứ chờ đó cho bà
67 Tham gia tiệc trà
68 Mẹ chồng nổi giận
69 Giới thiệu
70 Mẹ chồng che chở
71 Nên làm gì bây giờ?
72 Trói
73 Thật tốt quá
74 Thủ thân như ngọc
75 Dạy bảo
76 Tin vui
77 Thương
78 Suy nghĩ trong lòng
79 Ghen tuông
80 Ly hôn đi!
81 Xin em đừng khóc
82 Vạn dặm tìm chồng
83 Anh thật sự muốn sao?
84 Đầu bạc răng long
85 Ngoại truyện 1
86 Ngoại truyện 2
87 Lời cảm ơn
Chapter

Updated 87 Episodes

1
Nhập học
2
Kén ăn
3
Mai mối
4
Ân hận
5
Phiên bản thu nhỏ
6
Ba mẹ con tên là gì?
7
Liệu có phải
8
Đứa bé giống anh và giống cô
9
Con hận mẹ có đúng không?
10
Con trai ruột
11
Phát hiện
12
Nói chuyện
13
Môn đăng hộ đối
14
Dù sao…
15
Bà ơi, đừng khóc!
16
Em lại muốn mang con trai của anh trốn đi đâu?
17
Ép buộc nói chuyện
18
Lần đầu tiên gặp gỡ
19
Đừng ép em phải hận anh
20
Bữa tối đầu tiên.
21
Thời hạn
22
Đe doạ
23
Trần Đình Phong là đồ nói dối
24
Làm sao để nói
25
Tạm biệt
26
Em từ chối
27
Viết giấy nhận con
28
Bế con
29
Chính thức giới thiệu
30
Có kẻ muốn cướp vợ con anh
31
Đe dọa
32
Bảo bối của cô
33
Mẹ và con trai
34
Công thần trợ lực
35
Lòng dạ sắt đá
36
Một nhà ba người
37
Tuyệt đối không thể
38
Cầu xin
39
Hoàng tử, công chúa và con vịt
40
Bình yên trước cơn bão
41
Giành quyền nuôi dưỡng
42
Đăng ký kết hôn
43
Con gả cho con trai bác, được không?
44
Vợ con
45
Chính thức ra mắt
46
Cưng chiều
47
Tâm sự
48
Thông báo
49
Sắp xếp mọi việc
50
Ác mộng
51
Về nhà
52
Không đứng đắn
53
Gặp mặt bố mẹ vợ
54
Con gái bà gả vào hào môn hay sao?
55
Không yên lòng
56
Cuộc sống ở nhà cha mẹ vợ
57
Lấy lòng cha vợ
58
Không công bằng
59
Đợi mẹ về nhà
60
Trời sập
61
Cho nợ
62
Sai bảo
63
Chọc giận
64
Đáng yêu quá
65
Người thích hợp ra mặt xử lý
66
Cứ chờ đó cho bà
67
Tham gia tiệc trà
68
Mẹ chồng nổi giận
69
Giới thiệu
70
Mẹ chồng che chở
71
Nên làm gì bây giờ?
72
Trói
73
Thật tốt quá
74
Thủ thân như ngọc
75
Dạy bảo
76
Tin vui
77
Thương
78
Suy nghĩ trong lòng
79
Ghen tuông
80
Ly hôn đi!
81
Xin em đừng khóc
82
Vạn dặm tìm chồng
83
Anh thật sự muốn sao?
84
Đầu bạc răng long
85
Ngoại truyện 1
86
Ngoại truyện 2
87
Lời cảm ơn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play