Chương 12: Bắt Chuyện Với Bạn Học Mới

Trong lúc ăn cô chỉ cắm đầu ăn để giảm bớt căng thẳng, lâu lâu nhìn anh một cái nhưng lập tức thu lại tầm mắt.

- Nếu cậu cứ nhìn tôi hoài như vậy thì không thể ăn hết phần ăn của mình được đâu. - anh nhắc nhở cô, mà tiếp tục ăn.

Bị ảnh nói trúng tim đen nên cô hơi giật mình tiếp tục ăn phần của mình nhưng hiếm có cơ hội được ngồi cạnh anh nên cô cũng muốn tạo một chút ấn tượng.

- Tôi tên là Tống Từ Niên, mặc dù hôm nay chúng ta mới gặp nhưng sau này sẽ ngồi cùng bàn nên mong cậu giúp đỡ. - cô nói xong thì khẽ quan sát anh.

Anh hình như có chút suy tư, mím môi nhẹ rồi nhìn cô, bất ngờ chạm mắt với anh làm tim cô đập có chút nhanh, ánh mắt cô bối rối nhìn xung quanh nhưng câu sau của anh đã dập tắt cảm xúc nhất thời này của cô.

- Tôi không giỏi giúp đỡ người khác, cậu vẫn nên nhờ người khác đi.

- À, vậy sao... - mặt cô đỏ lên vì xấu hổ nên cố gắng ăn hết phần ăn của mình rồi bỏ đi ngay.

Cô muốn vào nhà vệ sinh để bình tĩnh lại thì lại gặp đám con gái vừa rồi cố tình làm khó cô.

- Yô, đây không phải là bạn học mới sao? Xem ra chúng ta rất có duyên, một ngày không biết đã gặp bao nhiêu lần. - một người trong số bọn họ tay cầm điếu thuốc, thở ra làn khói nhìn cô khinh thường.

Có thật sự không muốn gây sự ở đây nên muốn vòng qua bọn họ để đi vào nhưng cô gái vừa rồi duỗi chân cản lại, điều này làm cô càng nhíu mày hơn.

- Phiền cậu bỏ chân qua. - cô rất nhẹ nhàng lịch sự nhắc nhở.

Nhưng có vài người cố tình bỏ qua sự nhắc nhở còn đẩy cô một cái, xem thường nói.

- Nhưng bọn này không thích, phải làm sao giờ?

- Vậy các cậu muốn như thế nào? - bàn tay cô siết chặt đến trắng bệch để kiềm chế máu điên sắp dâng trào.

- Không có gì nhiều, chỉ cần cậu biết điều mà sống trong thầm lặng đừng cứ thích đi gây sự chú ý và đặc biệt tránh xa Phó Thành Nghị ra. - giọng cô ta không nặng không nhẹ cảnh cáo.

Cô cười khẩy khinh thường, hoá ra nói nửa ngày chỉ đơn giản là muốn cô tránh xa Phó Thành Nghị.

- Cậu nhắm vào tôi cả ngày hôm nay chỉ vì chuyện này? Cậu nói vậy như thể cậu là bạn gái của Phó Thành Nghị vậy, chắc không phải cậu thích cậu ấy chứ?

Bị nói trúng tim đen, cô ta thẹn quá hóa giận xông về phía cô ý muốn đẩy cô nhưng cô lại nhanh nhẹn nén sang một bên còn gạt chân khiến cô ta nằm sõng soài trên đất, đám bạn cô ta thấy vậy thì chạy lại đỡ cô ta đứng dậy, cô ta chỉ vào mặt cô hét ầm lên.

- Con khốn, sao mày dám đẩy tao? Mày không muốn sống ở cái trường này nữa đúng không?

- Chùi sạch sẽ cái miệng mình đi rồi hẵng nói chuyện nếu không tôi sẽ cảm thấy rất bốc mùi. - cô làm bộ đưa tay che mũi khẽ nhíu mày.

- Mày... Mày dám... - cô ta tức giận đến mặt đỏ bừng, nhìn sang hai đứa bạn bên cạnh mà quát.

- Mau cho con nhỏ này một bài học cho tao!

- Nhưng Dật Dung, trường chúng ta không cho phép xảy ra xô xát, nếu có chuyện gì thì sao? - một đứa bạn bên cạnh cô ta do dự không dám xông lên.

- Có gì phải sợ? Tụi mày quên thân phận của tao rồi sao? Trong cái trường này ai dám động đến tao? - Hứa Dật Dung hất mặt xem thường nhìn cô.

Đám con gái kia nghe vậy thì có phần tự tin hơn muốn xông đến cho cô một trận nhưng cô không cho bọn họ tự tin được lâu đã xoay người tung một cước gần sát mặt cô gái kia làm cô ta sắc mặt tái mét.

- Tôi im lặng không có nghĩa là tôi nhu nhược để các người muốn làm gì thì làm, nếu có giỏi thì xông thử lên xem?

Thật không có gì khoe khoang, chỉ là từ nhỏ tính cô háo thắng nên để bản thân không bị người khác ức hiếp chà đạp, đã tham gia một khoá học Muay Thái, một lần học là 5 năm trời nên những người biết về cô chưa bao giờ chủ động gây hấn với cô, nhưng đã cố tình động vào cô thì cô không chắc.

Đám con gái đó nghe như vậy làm sao còn dám xông lên? chỉ biết núp sau lưng Hứa Dật Dung.

- Mày... Mày... - cô ta tức giận trừng mắt nhìn cô nhưng cũng không dám xông lên.

- Muốn đánh thì cứ xông lên đừng dài dòng. - cô đã vào tư thế Muay Thái chờ bọn họ động tay.

- Mày chờ đó, chuyện này chưa xong đâu. - cô ta nói xong thì phóng đi thật nhanh như sợ cô ra tay.

Đám bạn cô ta bị cô ta bỏ rơi cũng ngớ người một lát rồi cũng chạy theo.

Thấy đám người kia bỏ đi rồi, cô hừ một tiếng rồi bước vào nhà vệ sinh rửa mặt, lúc cô quay lại lớp đã thấy anh ngồi vào bàn của mình, xung quanh có vài người bạn bắt chuyện với anh nhưng anh chỉ trả lời cho có lệ, bọn họ ngại quá cũng về vị trí của mình, khoé môi cô hơi giật vì cô rất hiểu cảm giác này.

Lúc cô đi ngang qua bàn của Hứa Dật Dung, cô ta trừng mắt nhìn cô còn cố tình giơ chân ra để ngáng đường cô nhưng cô xem như không có gì mà đá chân cô ta ra mà đi tiếp, lực đá của cô không nhỏ nên cô ta hét lên vì đau, làm cho mọi người xung quanh nhìn cô ta bằng ánh mắt kỳ quái, cô ta thu lại dáng vẻ kiêu ngạo của mình mà ngồi im bặt nhưng cũng thầm ghi thù này lên người cô.

Cô ngồi vào chỗ mình im lặng lấy bài ra giải, lần trước nói chuyện bất thành lại khiến bản thân xấu hổ nên lần này cô đã rút kinh nghiệm giữ khoảng cách với anh mà làm bài, nhưng cô không biết dáng vẻ chuyên tâm học của cô cũng được không ít bạn nam chú ý, Hứa Dật Dung thấy vậy càng ghen ghét hơn.

Có một bài khó làm, cô nhíu mày quay bút suy nghĩ, Phó Thành Nghị bên cạnh đã đưa một mẫu giấy cho cô.

- Phải giải như thế này, phương trình của cậu có chỗ làm sai rồi.

Cô giật mình bất ngờ, không nghĩ anh lại chủ động chỉ bài cho mình, cô cứ nghĩ anh không thích tiếp xúc với người khác nhưng vẫn nhận lòng tốt mà nghe anh giảng bài.

Cả hai cùng làm bài đến tiết buổi chiều, có sự giúp đỡ của anh cô dễ hiểu bài hơn rất nhiều, thế là một ngày học ở trường mới đã trôi qua, cô dọn tập sách quay về phòng trọ của mình.

Lúc ra về cô thấy anh không có phương tiện di chuyển, chỉ đơn giản đi bộ nên cô lại thấy tò mò mà đi theo một đoạn, thấy anh đi khoảng 15 phút rồi dừng trước một khu chung cư cấp 4, thấy anh đi lên cô không đuổi theo nữa, lúc đi về cô có hơi thất thần, cô đã nghe về hoàn cảnh của Thành Nghị nhưng cô không biết nó có thể còn khó khăn hơn miêu tả.

Hot

Comments

Shirley

Shirley

tg ơi, tui hơi thắc mắc là bộ truyện đầu tiên của bà có còn tiếp tục ra chap nữa ko chứ đang đọc cuốn quá thì ngắt

2024-05-17

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Món Quà Bất Ngờ
2 Chương 2: Buổi Gặp Mặt Sau 2 Năm
3 Chương 3: Sự Xuất Hiện Của Người Thứ Bảy
4 Chương 4: Lòng Người Thay Đổi
5 Chương 5: Rạn Nứt
6 Chương 6: Khẩu Chiến
7 Chương 7: Đại Thần
8 Chương 8: Vị Khách Không Mời
9 Chương 9: Bộ Mặt Thật
10 Chương 10: Hôn Ước Huỷ Bỏ
11 Chương 11: Học Sinh Chuyển Trường
12 Chương 12: Bắt Chuyện Với Bạn Học Mới
13 Chương 13: Mỗi Ngày Đều Đi Chung
14 Chương 14: Ngắm Nhìn Dáng Vẻ Của Anh
15 Chương 15: Vui Vẻ Vì Anh, Không Vui Cũng Vì Anh
16 Chương 16: Weibo Bùng Nổ
17 Chương 17: Cắt Đứt Liên Lạc
18 Chương 18: Cùng Ăn
19 Chương 19: Nghiêm Quân Hạo
20 Chương 20: Quá Trình Theo Đuổi Từng Ngày
21 Chương 21: Mâu Thuẫn Trong Lòng
22 Chương 22: Nghiêm Quân Hạo và Phó Thành Nghị
23 Chương 23: Ghen( nhẹ )
24 Chương 24: Cùng Đi Chơi
25 Chương 25: Kỷ Hân Nghiên Đến Bắc Kinh
26 Chương 26: Chúng Ta Quen Nhau Sao?
27 Chương 27: Tranh Cãi
28 Chương 28: Bạn Học Hạ
29 Chương 29: Thả Đèn Ước Nguyện
30 Chương 30: Sinh Nhật Đáng Nhớ Nhất
31 Chương 31: Không Chỉ Mình Cô Đơn Phương
32 Chương 32: Về Nhà
33 Chương 33: Không Còn Là Tống Từ Niên Của Trước Đây
34 Chương 34: Bữa Tiệc Lý Gia
35 Chương 35: Trò Hề Trong Buổi Tiệc
36 Chương 36: Quà Sinh Nhật Cho Anh
37 Chương 37: Hiểu Lầm To Lớn
38 Chương 38: Tiền Yểu Yểu Ra Mắt
39 Chương 39: Rắc Rối Nhỏ
40 Chương 40: Có Lẽ Cô Ấy Nói Đúng?
41 Chương 41: Thân Phận Bại Lộ
42 Chương 42: Kết Thúc Không Vui Vẻ
43 Chương 43: Quan Tâm
44 Chương 44: Thời Thế Thay Đổi
45 Chương 45: Hắn Thật Sự Tức Giận Rồi
46 Chương 46: Miễn Thi
47 Chương 47: Tin Xấu
48 Chương 48: Tính Toán
49 Chương 49: Ngăn Mọi Chuyện Tiếp Diễn
50 Chương 50: Trút Bỏ Bất Mãn
51 Chương 51: Khoảng Cách Ngày Càng Xa
52 Chương 52: Một Bản Song Tấu
53 Chương 53: Chính Thức Đính Chính
54 Chương 54: Có Chút Hối Hận
55 Chương 55: Hắn Lại Thích Cô Sao?
Chapter

Updated 55 Episodes

1
Chương 1: Món Quà Bất Ngờ
2
Chương 2: Buổi Gặp Mặt Sau 2 Năm
3
Chương 3: Sự Xuất Hiện Của Người Thứ Bảy
4
Chương 4: Lòng Người Thay Đổi
5
Chương 5: Rạn Nứt
6
Chương 6: Khẩu Chiến
7
Chương 7: Đại Thần
8
Chương 8: Vị Khách Không Mời
9
Chương 9: Bộ Mặt Thật
10
Chương 10: Hôn Ước Huỷ Bỏ
11
Chương 11: Học Sinh Chuyển Trường
12
Chương 12: Bắt Chuyện Với Bạn Học Mới
13
Chương 13: Mỗi Ngày Đều Đi Chung
14
Chương 14: Ngắm Nhìn Dáng Vẻ Của Anh
15
Chương 15: Vui Vẻ Vì Anh, Không Vui Cũng Vì Anh
16
Chương 16: Weibo Bùng Nổ
17
Chương 17: Cắt Đứt Liên Lạc
18
Chương 18: Cùng Ăn
19
Chương 19: Nghiêm Quân Hạo
20
Chương 20: Quá Trình Theo Đuổi Từng Ngày
21
Chương 21: Mâu Thuẫn Trong Lòng
22
Chương 22: Nghiêm Quân Hạo và Phó Thành Nghị
23
Chương 23: Ghen( nhẹ )
24
Chương 24: Cùng Đi Chơi
25
Chương 25: Kỷ Hân Nghiên Đến Bắc Kinh
26
Chương 26: Chúng Ta Quen Nhau Sao?
27
Chương 27: Tranh Cãi
28
Chương 28: Bạn Học Hạ
29
Chương 29: Thả Đèn Ước Nguyện
30
Chương 30: Sinh Nhật Đáng Nhớ Nhất
31
Chương 31: Không Chỉ Mình Cô Đơn Phương
32
Chương 32: Về Nhà
33
Chương 33: Không Còn Là Tống Từ Niên Của Trước Đây
34
Chương 34: Bữa Tiệc Lý Gia
35
Chương 35: Trò Hề Trong Buổi Tiệc
36
Chương 36: Quà Sinh Nhật Cho Anh
37
Chương 37: Hiểu Lầm To Lớn
38
Chương 38: Tiền Yểu Yểu Ra Mắt
39
Chương 39: Rắc Rối Nhỏ
40
Chương 40: Có Lẽ Cô Ấy Nói Đúng?
41
Chương 41: Thân Phận Bại Lộ
42
Chương 42: Kết Thúc Không Vui Vẻ
43
Chương 43: Quan Tâm
44
Chương 44: Thời Thế Thay Đổi
45
Chương 45: Hắn Thật Sự Tức Giận Rồi
46
Chương 46: Miễn Thi
47
Chương 47: Tin Xấu
48
Chương 48: Tính Toán
49
Chương 49: Ngăn Mọi Chuyện Tiếp Diễn
50
Chương 50: Trút Bỏ Bất Mãn
51
Chương 51: Khoảng Cách Ngày Càng Xa
52
Chương 52: Một Bản Song Tấu
53
Chương 53: Chính Thức Đính Chính
54
Chương 54: Có Chút Hối Hận
55
Chương 55: Hắn Lại Thích Cô Sao?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play