Chương 9 : Rời thành Giang Tây.

Từ sau khi gặp người nam nhân kia Vô Ưu không dám ra khỏi phủ, từ trước đến giờ chưa có một người nào có thể khiến cho tâm trạng của nàng thấp thỏm đến vậy.

Khi hai phu thê Hạ Uy Tuấn bước vào thì thấy nữ nhi đang luyện chữ, nét bút của nàng rất đẹp, mềm mại uyển chuyển nhưng không mất đi khí khái của nó.

Vô Ưu thấy người đến là phụ mẫu thì vội đứng lên cười nói :

" Phụ thân, mẫu thân có chuyện gì mà cả hai người đều đến tìm nữ nhi thế này, nữ nhi nhớ là có làm chuyện gì sai đâu ạ !".

Lâm Nhược Lan bật cười nói :

"Con có lỗi gì sao tự yên lại chột dạ như thế chứ, không có việc gì thì phụ mẫu không đến thăm con được sao ".

Vô Ưu nhẹ nhàng đi đến ôm lấy cánh tay của Nhược Lan làm nũng :

"Mẫu thân xem người cười nữ nhi kìa !".

Hạ Uy Tuấn đứng nhìn hai mẫu tử mà cảm thấy ấm áp, tình cảm hai người giành cho Vô Ưu là vô giá nên hai người rất lo sợ một ngày con bé sẽ biết được thân phận của mình.

Giọng Uy Tuấn ấm áp nói :

"Có chuyện này phụ thân và mẫu thân muốn nói cho con để con chuẩn bị, nếu không có gì thay đổi ba ngày sau chúng ta sẽ chuyển lên kinh thành để sống ".

Vô Ưu tuy đã nghe ngóng được nhưng nàng không nghĩ là nhanh như thế, tuy nàng có hơi buồn một chút, vì dù sao nơi đây cũng đã nuôi lớn nàng.

Nhưng nàng là người hiểu lý lẽ nên nàng biết quyết định rời thành Giang Tây này phụ mẫu cùng ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu đều không muốn.

Nàng mỉm cười nói :

"Nữ nhi đã hiểu rồi, đồ đạc của nữ nhi cũng không nhiều nên dễ sắp xếp thôi, phụ thân mẫu thân có câbf nữ nhi giúp gì không ạ !".

Nhược Lan cùng Hạ Uy Tuấn lắc đầu nói :

"Không cần, mọi việc đã có ta cùng mẫu thân con lo liệu con chỉ cần ngoan ngoãn không cản trở chúng ta là tốt lắm rồi ".

Hai nha đầu Thanh Hoa và Thanh Ngọc đứng bên cười khúc khích, Vô Ưu tươi cười nói :

"Yên tâm nữ nhi sẽ ngoan ngoãn ở trong phủ không làm cản trở đến phụ mẫu đâu ".

Thế là vỏn vẹn trong vòng ba ngày mọi người đã chuẩn bị tất cả đồ đạc để chuẩn bị lên đường.

Do lịch trình khá xa xôi cho nên chỉ có thể giữ lại một nửa số người hầu cùng thị vệ, những người còn lại thì được trở về với gia đình.

Khi dân chúng thành Giang Tây biết tin thì họ vô cùng ngỡ ngàng, ai ai cũng quyến luyến thành chủ cùng mọi người.

Thành chủ cùng thiếu chủ giống như đấng tái sinh của bọn họ vậy, bọn họ chỉ biết từ khi thành chủ cai trị ở đây Giang Tây thành vô cùng yên ổn bây giờ cả phủ bọn họ chuyển lên kinh thành sống bọn họ không kịp thích ứng được.

Ngày mọi người rời đi dân chúng đứng hai bên đường để tiễn, ai cũng quỳ xuống chúc thành chủ lên đường may mắn.

Từ phía xa xa, một nam nhân đứng trên lầu cao trông xuống, khi nhìn thấy cảnh này có chút cảm khái nói :

"Thành chủ nơi đây phải là một vị thành chủ tốt nên mới được lòng của dân chúng như vậy, xem ra lần này Nam Phong quốc thật sự rơi vào bế tắc nên mới triệu hồi phụ tử Hạ Uy Phong và Hạ Uy Tuấn trở về ".

Thuộc hạ cúi đầu xuống bẩm báo :

"Theo tin tình báo của chúng ta có khả năng cao hoàng thượng bị kẻ địch hạ độc, bây giờ nội bộ Nam Phong quốc đang rất hỗn loạn.

Phía Dụ gia đã bắt đầu lên kế hoạch nắm giữ thế cục muốn phế thái tử để lập nhị hoàng tử con của Dụ Quý Phi lên thay.

Mà không những thế phía biên thành Lâm Vũ Quốc cũng đang bạo động cũng may Lưu tướng quân đang giữ thành ở đó.

Chính vì lẽ đó nên Lưu tướng quân mới không thể phân thân về được, hoàng hậu cùng thái tử được Lưu Ngọc Thành bảo vệ nhưng cũng không được lâu dài.

Nên chính vì thế Hạ Uy Phong mới được hoàng thượng triệu kiến trở về kinh thành để giải quyết thế cục này ".

Nam Cung Viễn lim dim mắt, rồi Y quay sang nói :

"Mọi chuyện ở đây thế nào, đã tìm được tung tích của thần y chưa, nội trong ngày hôm nay nếu không tìm được ông ấy thì ngươi đừng có trở về nữa ".

Tên thuộc hạ vội cúi đầu xuống nói :

"Hoàng thượng yên tâm đã tìm được tung tích, người của chúng ta đã giám sát nếu không mời được ông ấy đi Sở quốc thì chỉ còn cách ép ông ta rời đi thôi "

Lúc này Nam Cung Viễn mới hài lòng, Y liền đưa ra một bức tranh rồi nói :

"Hãy cho người tìm nữ nhân trong ảnh này cho trẫm, nội trong ngày hôm nay phải tìm ra, trẫm không có thời gian chờ đợi các ngươi.

Nàng chắc chắc là tiểu thư của quan lại nên thu hẹp phạm vi tìm sẽ nhanh hơn ".

Tên Thuộc hạ vội nhận lệnh rồi rời đi một cách nhanh chóng, từ trước đến giờ chủ nhân bọn họ không thích nhất là chờ đợi.

Lúc này vì việc công gấp gáp cho nên đội hình không thể đi chậm được chỉ đành gấp rút lên đường.

Vô Ưu cùng mẫu thân ngồi trên xe ngựa mà cảm thấy thật buồn chán, tính nàng từ trước đến giờ luôn bay nhảy nên nhất thời không thích ứng được.

Chapter
1 Chương 1 : Hạ sinh công chúa.
2 Chương 2 : Hạ Vô Ưu.
3 Chương 3 : Trở về.
4 Chương 4 : Chấp nhận sự thật.
5 Chương 5 : Quận chúa Vô Ưu.
6 Chương 6 : Nam Phong Quốc nguy nan.
7 Chương 7 : Hoàng đế Sở quốc.
8 Chương 8
9 Chương 9 : Rời thành Giang Tây.
10 Chương 10 : Thành Uy Hòa.
11 Chương 11 : Thái tử Lưu Vũ quốc.
12 Chương 12 : Ý đồ của Thái tử Lưu Vũ quốc.
13 Chương 13 : Giải độc .
14 Chương 14 : Hoàng thượng qua cơn nguy kịch.
15 Chương 15 :Tâm tư Nhị hoàng tử Dạ Cẩm Sâm.
16 Chương 16 : Quan nhị phẩm.
17 Chương 17 : Yến tiệc.
18 Chương 18 : Đối mặt.
19 Chương 19 : Kế hoạch.
20 Chương 20 : Thư mời.
21 Chương 21 : Hồng môn yến.
22 Chương 22 : Náo loạn cung yến.
23 Chuong 23 : Bí mật dần hé lộ.
24 Chương 24 : Đối chất
25 Chương 25 : Đoàn tụ.
26 Chương 26 : Thân thế.
27 Chương 27 : Nhận lỗi.
28 Chương 28 : Tỷ đệ gặp nhau.
29 Chương 29 : Tỷ đệ tình thâm.
30 Chương 30 : Tình cảm Hạ gia.
31 Chương 31 : Trở về Hạ gia.
32 Chương 32 : Máu mủ tình thân.
33 Chương 33 : Cố Luân công chúa.
34 Chương 34 : Thỉnh cầu.
35 Chương 35 : Cấp báo.
36 Chương 36 : Gây sự.
37 Chương 37 : Tam công chúa bị bạt tai.
38 Chương 38 : Tâm tư và sự ác độc của Dạ Cẩm Sâm.
39 Chương 39 : Ghé thăm.
40 Chương 40 : Yến tiệc.
41 Chương 41 : Liên Hôn không thành.
42 Chương 42 : Cầu thân, sính lễ.
43 Chương 43 : Lời hứa.
44 Chương 44 : Quyết đoán trong gang tấc.
45 Chương 45 : Tin Chiến thắng.
46 Chương 46 : Chùa Lâm Quang.
47 Chương 47 : Thích khách.
Chapter

Updated 47 Episodes

1
Chương 1 : Hạ sinh công chúa.
2
Chương 2 : Hạ Vô Ưu.
3
Chương 3 : Trở về.
4
Chương 4 : Chấp nhận sự thật.
5
Chương 5 : Quận chúa Vô Ưu.
6
Chương 6 : Nam Phong Quốc nguy nan.
7
Chương 7 : Hoàng đế Sở quốc.
8
Chương 8
9
Chương 9 : Rời thành Giang Tây.
10
Chương 10 : Thành Uy Hòa.
11
Chương 11 : Thái tử Lưu Vũ quốc.
12
Chương 12 : Ý đồ của Thái tử Lưu Vũ quốc.
13
Chương 13 : Giải độc .
14
Chương 14 : Hoàng thượng qua cơn nguy kịch.
15
Chương 15 :Tâm tư Nhị hoàng tử Dạ Cẩm Sâm.
16
Chương 16 : Quan nhị phẩm.
17
Chương 17 : Yến tiệc.
18
Chương 18 : Đối mặt.
19
Chương 19 : Kế hoạch.
20
Chương 20 : Thư mời.
21
Chương 21 : Hồng môn yến.
22
Chương 22 : Náo loạn cung yến.
23
Chuong 23 : Bí mật dần hé lộ.
24
Chương 24 : Đối chất
25
Chương 25 : Đoàn tụ.
26
Chương 26 : Thân thế.
27
Chương 27 : Nhận lỗi.
28
Chương 28 : Tỷ đệ gặp nhau.
29
Chương 29 : Tỷ đệ tình thâm.
30
Chương 30 : Tình cảm Hạ gia.
31
Chương 31 : Trở về Hạ gia.
32
Chương 32 : Máu mủ tình thân.
33
Chương 33 : Cố Luân công chúa.
34
Chương 34 : Thỉnh cầu.
35
Chương 35 : Cấp báo.
36
Chương 36 : Gây sự.
37
Chương 37 : Tam công chúa bị bạt tai.
38
Chương 38 : Tâm tư và sự ác độc của Dạ Cẩm Sâm.
39
Chương 39 : Ghé thăm.
40
Chương 40 : Yến tiệc.
41
Chương 41 : Liên Hôn không thành.
42
Chương 42 : Cầu thân, sính lễ.
43
Chương 43 : Lời hứa.
44
Chương 44 : Quyết đoán trong gang tấc.
45
Chương 45 : Tin Chiến thắng.
46
Chương 46 : Chùa Lâm Quang.
47
Chương 47 : Thích khách.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play